Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đề Nghị Liên Hợp

Phiên bản Dịch · 1746 chữ

Trans + Edit: Nghialvmax.

Âu Dương Xuyên hơi hơi nheo mắt lại, lúc nhìn Hạo Nhân, lửa dận đã thoáng dịu xuống: “Ngươi cũng là cường giả, vừa rồi là ta có phần xin lỗi. Thấy ngươi cầm kiếm thì hẳn định chuyển chức thành Saint Sword nhỉ.”

Hạo Nhân không thừa nhận cũng không phủ nhận, cảnh giác nhìn hắn.

Âu Dương Xuyên mỉm cười: “Nữ nhân này nếu là ngươi tìm được, vậy là của ngươi, ta sẽ không đụng vào nữa. Thực ra chúng ta không cần phải đề phòng lẫn nhau làm gì, dù sao tận thế đến, một người dù có mạnh mẽ đến đâu thì chung quy lực lượng vẫn là có hạn.”

“Có chuyện nói mau, có rắm mau thả!” Hạo Nhân có chút không kiên nhẫn.

Âu Dương Xuyên kích động vung hai tay: “Liên hợp! Nghe nói lực công kích của ngươi rất mạnh, mà ta sắp chuyển chức thành Healer nữa, chúng ta có thể thành lập một công hội, ta sẽ cho ngươi làm phó hội trưởng, sau đó chúng ta có thể nghiền nát mọi Dungeon!”

“Dã tâm ngươi thật lớn!”

Âu Dương Xuyên cười lên ha hả: “Chẳng qua chỉ là phương tiện để tự bảo vệ mình trong tận thế mà thôi, huống hồ ta không tin người lại không có chút xíu dã tâm nào!”

Hạo Nhân kiên định lắc đầu: “Thật có lỗi, ta không có nửa phần hứng thú với cái kế hoạch lớn lao của ngươi. Ngươi đi con đường đầy nắng của mình, ta đi cầu độc mộc của ta, chúng ta không can thiệp vào nhau!”

Âu Dương Xuyên trầm mặt xuống: “Ngươi có chắc muốn làm vậy? Đây không phải là một lựa chọn sáng suốt!”

“Ta vô cùng chắc chắn, hơn nữa ta cũng mệt rồi, nếu không có chuyện gì khác, mời người của anh đi đi!” Hạo Ngân bẻ cổ, như có như không liéc nhìn mọi người xung quanh, khịt mũi: “Hay là, các ngươi muốn đánh một trận với ta?”

“Ngươi sẽ phải hối hận!” Âu Dương Xuyên hung tợn quăng ra một câu, sau đó xoay người rời đi, những người khác cũng dần tản ra.

“Ngươi lại cứu ta một lần nữa, cảm ơn!”

“Ngươi và hắn có hôn ước là sao vậy?” Hạo Nhân có chút tò mò.

Khuôn mặt Hạ Phỉ hiện lên chút bất lực: “Xí nghiệp Tần Lâm của gia đình ta bị phá sản, Âu Dương gia đã giúp một tay, nhưng điều kiện là hôn nhân. Thật đáng buồn, ta cũng chỉ là vật hy sinh của gia tộc mà thôi.

Hạo Nhân nhún vai: “Bây giờ là tận thế, quản hắn có cái hôn ước khỉ gió gì, chỉ cần ngươi không muốn, không ai có thể ép buộc ngươi cả!”

Hạ Phỉ cười nhẹ, im lặng một lúc, thấp giọng nói: “Thực ra ngươi không nên từ chối. Mặc dù hắn quả thực rấy dối trá, nhưng đây là một đề xuất tốt. Các ngươi liên hợp với nhau có thể nâng cao khả năng sống sót của mình.”

“Ta biết, Âu Dương Xuyên nói đúng, nhưng ta không thể tin hắn được!”

“Vì sao? Ngươi biết rõ hắn sao?”

Hạo Nhân lắc đầu: “Trước đây ta và Âu Dương Xuyên hoàn toàn không biết gì nhau, nhưng ta biết, hắn không phải là một người đồng đội có thể tin tưởng giao lưng cho nhau!”

Hạ Phỉ chăm chú nhìn hắn, ánh mắt ôn nhu như nước là Hạo Nhân cảm thấy rất thoải mái, hắn tiếp tục: “Buổi chiều tôi có thấy Âu Dương Xuyên để cho những người có cấp bậc hay trang bị đều rất kém cỏi tiến vào Dungeon ký túc xá nữ, hắn đang dùng chính mạng sống con người để thu thập tình báo của Dungeon!”

Nhắc tới đây, Hạo Nhân lại nghiến răng nghiến lợi: “Đó là Dungeon cấp Lam cho 15 người đó, khó khắn đến mức nào chứ, thế mà tên khốn Âu Dương Xuyên lại không tự mình tiến Dungeon mà còn để người khác đi chịu chết! Nếu có một trị liệu sư như hắn gia nhập, số người chết nhất định sẽ giảm xuống rất nhiều!”

Đúng vậy, số người trên sân cỏ đã giảm đi ít nhất một nửa rồi.

Hạo Nhân có nghe qua, lúc chiều những người không có mặt ở sân cỏ đều được Âu Dương Xuyên phái đi thăm dò Dungeon hết, mỗi lần đi 15 người, mà thường thường chỉ có 4 5 người có thể sống sót trở về, thậm chí tất cả đều chôn vùi trong Dungeon đó.

Âu Dương Xuyên lại không tham gia đội ngũ, Dungeon đầy rẫy những nguy hiểm không rõ, chưa thăm dò hết phía trước hắn sẽ không dễ dàng mạo hiểm, vì vậy hắn đã gửi các đội không có trị liệu sư đi thu thập tình báo, đi chịu chết!

Hạ Phỉ thấy kỳ lạ: “Vậy sao những người khác đều chịu nghe hắn chỉ huy?”

Hạo Nhân cười khổ: “Nếu ngươi có bạn bè thân thiết nhất, bạn gái đã yêu cuồng nhiệt nhiều năm còn hãm trong đó, lại có thể còn sống, ngươi sẽ làm gì?”

Hạ Phỉ đã hiểu, vô cùng tức giận mắng: “Cặn bã!”

“Hắn đến cặn bã cũng không bằng, cho nên ta không tin hắn, cùng một kẻ như thể lập đội đánh Dungeon, ta sợ mình chết lúc nào không hay!”

Mặt trời dần lặn xuống đằng tây, ánh chiều ta nhuộm đỏ một vùng chân trời xa xa.

Hoàng hôn ngày tận thế đầu tiên lặng lẽ đến, đám Dương Phong bình an vô sự trở về.

“Ha ha ha! Thật là sảng khoái, kinh nghiệm nhảy vù vù luôn!” Dương Phong hớn hở ra mặt, có vẻ buổi train level này thu hoạch rất lớn.

Hạo Nhân cười hỏi: “Thuẫn kích cấp mấy rồi?”

“Cấp 3! Shield Warrior này ta lấy chắc rồi!” Dương Phong tràn đầy tự tin.

Tần Dương mắt sắc, ngay đầu đã thấy Hạ Phỉ ngồi bên cạnh, nhất thời hò hét: “Móe thằng này còn ghê hơn cả chúng ta, đánh quái train level mà đánh ra cả đại mỹ nữ nữa này!”

“Xin chào!” Hạ Phỉ quay đầu cất tiếng chào.

“Hu Hú, là nữ thần!” Tần Dương hóa sói rồi.

“Nói hay ghê! Người ta là Hạ Phỉ!” Hạo Nhân trừng mắt với thằng bạn xấu của mình.

Hạ Phỉ tao nhã cười: “Mọi người đều là bạn Hạo Nhân nhỉ.”

Từ San San và Lâm Oánh vui không thôi, kéo tay Hạ Phỉ qua một bên nói chuyển. Hạ Phỉ cũng là một cô gái hiền hòa, rất nhanh đã gia nhập tiểu tập thể này.

“Tình huống đi train level thế nào.” Hạo Nhân hỏi.

Dương Phong cùng Tần Dương liếc nhau, đều ngắn gọn giới thiệu.

Tốc độ train level của tiểu đội 4 người không vì thiếu Hạo Nhân mà giảm bớt, nhất là sau khi Lâm Oánh chuyển chức thành Pháp sư phổ thông, phối hợp với Cung thủ Tần Dương, năng lực viễn trình công kích của họ đã không thua kém gì Hạo Nhân rồi.

“Cái nghề Cung thủ này mạnh vãi hồn, ta cũng nghĩ hay chuyển mẹ nó sang chức nghiệp phổ thông đi, chứ khổ sở train lelvel thế này mệt kinh!” Dương Phong căm giận bất bình.

Hạo Nhân chỉ coi hắn đang nói đùa, người này có chấp niệm rất sâu với Shield Warrior đấy.

Tuy nhiên Tần Dương rất mạnh, Hạo Nhân có chút hoài nghi quan sát cậu bạn này.

“Này này, cái ánh mắt hoài nghi gì đấy!” Tần Dương khó chịu lắm.

Dương Phong cười ha ha, giải thích: “Cái nghề Cung thủ này yêu cầu tỷ lệ chính xác rất cao, nếu không mũi tên bắn ra mà không trúng quái thì cũng bằng thừa, thế mà thằng nhãi này trời sinh đã có 20% tỉ lệ bắn trúng rồi, thật không nhìn ra mà.”

Hạo Nhân hơi ngạc nhiên.

Tần Dương khịt mũi tự hào: “Trước kia ta từng chơi bắn cung hơi bị nhiều đấy, chỉ tiếc không đủ tiền tận thế để đổi kỹ năng Thanh đồng, không sát thương đầu ra của ta còn cao nữa.”

“Đổi kỹ năng?”

Dương Phong bất đắc dĩ nói: “Đúng vậy, lại tiếp xúc với tế đàn sau khi chuyển chức, giao diện lựa chọn sẽ trở thành thanh đổi kỹ năng. Nhưng những người chưa chuyển chức thì sẽ không nhìn thấy.”

Tần Dương bực tức: “Ta đổi một kỹ năng Hắc thiết – Bắn chính xác đã tốn hết 200 tiền tận thế rồi. Đó là tất cả gia sản của ta đó!”

Hạo Nhân thở ra, gật đầu lẩm bẩm: “Thì ra là thế, khó trách.”

Tần Dương bất mãn ồn ào: “Hạo Nhân, ta biết ngươi lại đang nghĩ gì đó rồi, mẹ cái tên này đầu óc có sạn này, đừng có mà thừa nước đục thả câu nữa.”

Hạo Nhân đành phân tích tiếp: “Là về việc sử dụng tiền tận thé. Đây là một thế giới chân thật, không có các cửa hàng như trong game online, không có cửa hàng thì không thể mua trang bị, lại càng không thể đổi sang nhân dân tệ, nên cả chiều nay tôi đã suy nghĩ tiền tận thế rốt cuộc là cái gì. Nếu không thể hình thành giá trị đánh dấu nhất định, loại tiền chung tận thế này chẳng phải vô giá trị sao?”

“Bảo sao kỹ năng mắc như vậy, đây mới chỉ là kỹ năng Hắc thiết thôi đó. Một kỹ năng Thanh đồng cần ít nhất mấy ngàn tiền tận thế, Bạch ngân rẻ nhất cũng 2 3 vạn. Ông trời ơiiiii, như ăn cướp ấy!”

Hạo Nhân nói thêm: “Đây là chuyện bình thường thôi, tuy rằng Boss trong Dungeon có tỷ lệ nhất định rơi đá kỹ năng, nhưng dù sao số lượng Dungeon có hạn, còn lâu mới có thể thỏa mãn số lượng người khổng lồ như vậy được, cho nên viẹc mua bán kỹ năng là đương nhiên rồi. Hơn nữa ta nghĩ, những kỹ năng cao cấp hơn sẽ rất khó mua.”

“Đúng vậy, kỹ năng Bạch ngân khá ít, Hoàng kim thì hoàn toàn không thấy.”

Bạn đang đọc Trò Chơi Khải Huyền của Ba Ký Gạo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nghialvmax
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.