Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dì của Vương Phương

Phiên bản Dịch · 1040 chữ

Vì thế xe chạy thêm một đoạn tới tận cửa của chi cục huyện, thả Tô Mạn xuống xong, đoàn xe mới bắt đầu quay về nhà ga.

789 bị Chu Hồng làm cho cảm động, vì vậy lên tiếng cảm khái:” Đúng là một người tốt mà.”

Tô Mạn cũng không để ý mấy chuyện này, một lòng muốn đem công tác hoàn thành cho tốt, làm cho lãnh đạo bên trên chú ý tới mình.

“ Ký chủ, cô có cảm động không?”

Tô Mạn muốn bó tay với cái hệ thống này, vừa giơ tay đỡ trán vừa nói:” Trời ơi sao lúc nào mi cũng hỏi câu này vậy? Có có, tôi cảm động, rất cảm động, được chưa?”

“ Không, ý tôi không phải như vậy, tại tôi thấy nội tâm của cô không hề lay động chút nào.”

Tô Mạn cười khẽ:”Vì sao phải cảm động, cô ấy đối tốt với tôi cũng là có lí do, sau này tôi sẽ hoàn trả lại y như vậy. Đây được xem là đôi bên cùng có lợi, cứ thanh toán sòng phẳng cho nhau là được, vì sao phải lôi tình cảm vào làm gì?”

789:”...” Thôi được rồi, nó có nói khô cổ họng cũng không lại cô.

Tô Mạn đi đến trước cổng huyện để làm đăng ký,bảo vệ vừa thấy người của công xã Bắc Hà tới, liền hiếu kì hỏi lại:”Ủa, đại diện của công xã Bắc Hà không phải là Vương cán sự hả, đổi người rồi à, đổi lúc nào vậy?”

Tô Mạn vừa nghe liền biết Vương Phương rất quen thuộc ở trong huyện, ngay cả người bảo vệ còn chú ý tới cô ấy.

Tô Mạn cười nói:”Đồng chí Vương Phương còn nhiều công việc quan trọng chưa làm xong, vì vậy đổi thành tôi đi. Đúng rồi, hình như đồng chí Vương Phương rất quen thuộc nơi này hả?”

“ Chứ sao nữa,Vương cán sự lớn lên ở đây mà, dì của cô ấy là Tiết chủ nhiệm,cũng là cán sự hội phụ nữ trong huyện.”

Tô Mạn liền cười gật đầu, trong lòng nghĩ thầm, xem ra lần này tham dự tập huấn sẽ không được yên bình rồi.

Lúc này dù chưa đến giờ, nhưng người trong phòng hội nghị đã tập trung khá đông đủ. Mọi người đều cầm theo sổ ghi chép, tốp ba tốp năm chụm lại nói chuyện phiếm với nhau.

Có người nhìn thấy Tô Mạn lạ mặt, liền đi tới hỏi thăm:”Đồng chí, mới tới lần đầu hả, nhìn rất lạ, là người ở đâu vậy?”

“ Công xã Bắc Hà.”

“ Công xã Bắc Hà á? Là cái công xã mới được lên báo cách đây không lâu phải không?”

“ Đúng rồi.” Tô Mạn cười gật đầu.

Lãnh đạo trong công xã tối ngày khen hội phụ nữ của công xã Bắc Hà, nói bọn họ rảnh rỗi thì đi đến để học tập kinh nghiệm. Bây giờ vừa lúc gặp được chính chủ, liền chạy tới hỏi đông hỏi tây.

Lại có người nhận ra Tô Mạn, liền cười nói:”Trước đó đồng chí Tô Mạn còn dẫn dắt đội diễn kịch nữa đấy, lời dẫn truyện và kịch bản đều do một tay cô ấy lo liệu.”

“ Quá đỉnh, đồng chí Tô Mạn, khi nào cô dẫn tụi tôi tới đó tham quan vậy?”

“ Đúng rồi đấy, tôi cũng muốn học hỏi kinh nghiệm một chút.”

Tô Mạn cười nói:”Đây đều là công lao dẫn dắt của Hách chủ nhiệm, tôi phải hỏi qua ý kiến của chị ấy thì mới được. Chỉ là, lúc nào rảnh hoan nghênh mọi người ghé công xã Bắc Hà để giao lưu qua lại.”

“ Được được được, chắc chắn chúng tôi sẽ đi, để sau khi xong vụ thu sẽ xuất phát.”

Bên này đang trò chuyện náo nhiệt,liền có một người vẻ mặt nghiêm túc bước đến. Nhìn thấy các cô tụm lại một chỗ, vây quanh Tô Mạn,vẻ mặt khó chịu nói:”Chụm lại một đám làm gì vậy, bây giờ là lúc làm việc, không phải chỗ để nói chuyện phiếm, nghiêm túc lại cho tôi.”

Có nữ đồng chí giơ tay giải thích:” Tiết chủ nhiệm,vừa rồi chúng tôi đang thảo luận công tác với đồng chí Tô Mạn ở công xã Bắc Hà.”

Nghe được có người kêu Tiết chủ nhiệm, Tô Mạn cũng liếc mắt nhìn qua. Tiết chủ nhiệm cũng nhìn cô, ánh mắt kia mang theo vài phần không vui.

Tô Mạn liền biết vị Tiết chủ nhiệm này hẳn là bực mình vì cô đã thay thế vị trí của Vương Phương đây mà.

Chỉ là cô giả bộ không biết, trên mặt là vẻ tươi cười, lễ phép chào hỏi Tiết chủ nhiệm.

Tiết chủ nhiệm xụ mặt nói:”Cho dù có muốn trao đổi công tác, cũng không thể thảo luận ở đây, đây là chỗ bàn luận công việc chung.”

Mấy tiểu cán sự ở công xã khác liền im bặt, không dám mở miệng tiếp tục nói chuyện.

Tiết chủ nhiệm hừ lạnh một cái,liền nói tiếp:” Có vài người tuổi còn trẻ thì phải biết khiêm tốn một chút, mới làm được có vài chuyện nhỏ, chỉ là một hạt cát trong sa mạc, không nên đắc ý kiêu ngạo làm gì.”

Người sáng suốt vừa nghe liền biết bà ấy đang nói móc Tô Mạn.

Trong lòng ai cũng hiểu rõ, rốt cuộc Vương Phương là cháu gái của người ta, Tiết chủ nhiệm không vừa mắt Tô Mạn là chuyện đương nhiên.

Hơn nữa vì sao trước đây Vương Phương bị điều về công xã, mọi người đều biết lí do cả. Bởi vì Vương Phương không nghiêm túc công tác, bị Nhậm chủ tịch bất mãn, cho nên mới bị điều đi.

Thật vất vả mới dành được cơ hội để lên huyện tham dự tập huấn, ai ngờ hiện tại lại bị Tô Mạn đoạt mất. Chắc chắn trong lòng Tiết chủ nhiệm và Vương Phương đều khó chịu không thôi. Thậm chí có khi còn xem Tô Mạn là cái gai trong mắt rồi ghi thù cũng nên.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 200

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.