Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lãnh đạo khen ngợi

Phiên bản Dịch · 1018 chữ

Bên dưới đồng loạt gật đầu, mỗi lần các cô đi đọc văn kiện, đúng là người dân đều ngủ gục, có người còn trực tiếp xoay lưng bỏ về. Bọn họ gặp phải tình huống này mấy lần rồi, bây giờ vẫn chưa biết phải đối phó như thế nào?

“ Các vị đồng chí hẳn là đã từng thấy cảnh những người đồng hương của chúng ta vượt mấy chục cây số,lên huyện thành xem phim điện ảnh đúng không? Hơn nữa sau khi xem xong, nội dung bộ phim dù trôi qua mấy năm vẫn có thể nói rõ...”

Nghe được mấy lời này, mọi người đều nở nụ cười, đúng là có chuyện như vậy thật.

Tô Mạn lại nói tiếp:” Bởi vậy chắc mọi người đều hiểu rõ, nếu muốn công tác giáo dục có hiệu quả, phải đáp ứng được nhu cầu của người dân. Bọn họ thích xem diễn xuất, chúng ta liền biên soạn kịch bản rồi triển khai tiết mục. Công xã của chúng tôi còn đang chuẩn bị kế hoạch lập ra một đội biểu diễn lâm thời,đầu tiên là căn cứ vào tình hình thực tại để xây dựng kịch bản...tiếp theo là việc tuyển chọn diễn viên...”

Người bên dưới vung tay ghi chép lại lời của Tô Mạn, bọn họ bất giác đã quên mất Tô Mạn chỉ là cán sự mới tới huyện lần đầu.

“ Bên cạnh đó chúng ta còn phải huy động lực lượng từ các ban ngành khác nhau, ví dụ như dân binh đoàn. Vì sao Hách chủ nhiệm lại thẳng tay bắt người, bởi vì chúng ta là một tổ chức gánh trách nhiệm trên vai. Đối với những kẻ vi phạm pháp luật, xem thường kỉ cương, cần phải xem là kẻ địch của quốc gia để đối phó. Chúng ta không thể nhân nhượng cho bọn họ được, phải xắn tay áo lên, làm cho mọi người biết, đã đến lúc phụ nữ thời đại mới đứng lên đấu tranh!”

“ Nói rất đúng!”Tô Mạn mới nói xong, chủ tịch Nhậm liền vỗ tay trầm trồ khen ngợi.

Những người bên dưới cũng nhiệt liệt vỗ tay không ngừng.

Chủ tịch Nhậm cười nói với Tô Mạn:”Ban nãy đồng chí Tô Mạn nói quá hay, chúng ta phải đoàn kết đứng lên đấu tranh, bảo vệ quyền lợi cho phái yếu. Về điểm này, công xã Bắc Hà làm rất tốt, tôi kiến nghị, các đồng chí hội phụ nữ ở công xã khác,có thể sắp xếp người đến công xã Bắc Hà để học tập.”

Mọi người đều vỗ tay, hâm mộ nhìn Tô Mạn. Có thể được chủ tịch Nhậm mở lời khen, người này miễn bàn có bao nhiêu bản lĩnh.

Tiết chủ nhiệm lại gắt gao cắn môi, vẻ mặt khó chịu liếc về phía của Tô Mạn.

Hừ, mấy lời này đều là máy móc cho văn vẻ, ai chả nói được. Vương Phương nhà bà mà tới thì còn nói tốt hơn cô ta. Dù sao cháu gái của bà cũng là người có bằng tốt nghiệp cao trung, trình độ hơn hẳn khối người.

Buổi tập huấn kết thúc, mọi người cũng chưa trở về, bởi vì buổi chiều còn phải tham dự một buổi hội thảo nữa. Cả đám cầm theo phiếu gạo đến nhà ăn của huyện để ăn trưa.

Ai nấy đều hớn hở phấn khích, vì thức ăn ở nhà ăn trong huyện ngon hơn ở công xã nhiều, nghe nói còn có bánh bột bắp và canh chua nữa.

Ngay cả Tô Mạn kén ăn như vậy, vừa nếm thử cũng thấy rất ngon.

Bên người cô vây quanh mấy cô gái trẻ tuổi, cả đám ríu rít nói chuyện phiếm.

“ Đồng chí Tô Mạn, cô thật lợi hại nha, chủ tịch Nhậm còn lên tiếng khen ngợi, quá đỉnh.”

Tô Mạn cười nói:”Đều là nhờ nỗ lực của cả công xã.”

“ Nhưng chủ tịch Nhậm cũng khen cô mà. Cô không biết đâu ngày thường chủ tịch Nhậm nổi tiếng là nghiêm khắc lắm đấy. Có không ít người sợ bà ấy như sợ cọp.”

Tô Mạn nghĩ thầm, người này càng nghiêm khắc cô càng thích, điều này chứng tỏ tổ chức có lãnh đạo sáng suốt, sau này sẽ rất có tương lai.

Vì thế Tô Mạn cười hì hì húp một ngụm canh chua rồi nói:”Lãnh đạo có yêu cầu cao đối với chúng ta thì càng tốt, chứng tỏ chúng ta sẽ có nhiều cơ hội và không gian để phát triển.”

“...” Hình như thái độ của vị Tô cán sự này hơi tích cực thái quá. Bọn cô cũng không có lạc quan được như vậy?

Lại có người nói chen vào:”Tô cán sự, Vương Phương kia cũng là do tự tay chủ tịch Nhậm điều đi đó. Cô có biết vì sao không?”

Tô Mạn lắc đầu:”Hử, không biết, chỉ là tôi thấy hình như Tiết chủ nhiệm rất che chở cho cô ấy.”

“ Chứ còn gì nữa,Tiết chủ nhiệm là dì ruột của cô ta mà, đã vậy bà ấy còn không có con gái,luôn xem Vương Phương như con gái ruột mà đối đãi. Chỉ là cô ta làm việc lười biếng, thường xuyên bỏ bê công tác để chạy vào thành đi dạo cửa hàng. Cuối cùng bị chủ tịch Nhậm bắt quả tang, bà ấy không nói hai lời liền trực tiếp điều xuống công xã.”

Tô Mạn nghĩ thầm, bây giờ Vương Phương cũng vẫn chứng nào tật nấy thôi, có biết sợ là gì đâu. Xuống tới công xã rồi còn không biết thay đổi.

Có người tốt bụng lên tiếng nhắc nhở:”Đồng chí Tô Mạn, tôi khuyên cô lần sau đừng lên đây tham dự tập huấn nữa. Mất công Tiết chủ nhiệm lại nhìn chằm chằm cô sau đó gây khó dễ. Dù sao chuyện tham dự tập huấn cũng không phải việc quan trọng gì, cứ để cho cô ta dành đi, rõ khổ.”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 196

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.