Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cướp lời

Phiên bản Dịch · 1043 chữ

Sắc mặt của Vương Phương lập tức thay đổi, khẩn trương nắp chặt quần áo của mình, thầm nghĩ mình vẫn còn có dì cả. Không cần phải sợ những người này.

Nhưng xui cho cô ta, bởi vì trong chuyện này, Hách chủ nhiệm không sợ Tiết chủ nhiệm. Đây vốn dĩ là việc của công xã, không thuộc về quyền quản lý của huyện. Một vị chủ nhiệm văn phòng huyện mà lại đi quản chuyện này, không phải là vô duyên vô cớ can thiệp sao?

Hơn nữa lại là nghe nói từ chính người thân của mình. Vậy thì vị chủ nhiệm này đã thu xếp công việc cho người thân, hay là sắp đặt tai mắt để theo dõi cấp dưới.

Chuyện này thật là không liêm chính và không chuyên nghiệp một chút nào.

Trước kia Hách chủ nhiệm cũng chỉ là mắt nhắm mắt mở cho qua, thật ra thì những chuyện như này trong hội phụ nữ, đâu có ai quản xem ai nói gì.

Nhưng mà từ bây giờ sẽ không như thế nữa, sau này công xã Bắc Hà còn phải làm rất nhiều chuyện khác, không thể thường xuyên để người ta nhúng tay vào như vậy được.

Bởi vì như thế quá rắc rối.

Ngày hôm sau chủ nhiệm Hách liền dẫn theo Tô Mạn lập tức đi lên huyện.

Nhưng cả hai người đều không có ý định đi tìm Tiết chủ nhiệm, mà trực tiếp tìm chủ tịch Nhậm.

Theo như lời kiến nghị của Tô Mạn, thì Tiết chủ nhiệm ở văn phòng chủ nhiệm, không thể quản chuyện của công xã, nếu các cô muốn báo cáo chuyện này, cũng phải tới tìm chủ tịch Nhậm để báo cáo. Thế mà Tiết chủ nhiệm lại gọi tới một cuộc điện thoại yêu cầu các cô phải lên đây nói chuyện, còn hỏi hội phụ nữ của công xã Bắc Hà sau này còn muốn làm việc hay không.

Hai người vừa đi tới hội phụ nữ trên huyện, liền đụng phải Tiết chủ nhiệm đang đi lại đây. Bà ta vừa định nổi nóng, Hách chủ nhiệm và Tô Mạn liền trực tiếp lướt qua người của Tiết chủ nhiệm.

“Đồng chí Hách Xuân Hồng, cô làm thế là có ý gì?” Tiết chủ nhiệm lên giọng chất vấn.

Hách chủ nhiệm không chút khách khí nói: “Tìm chủ tịch Nhậm báo cáo công tác, sao thế, bây giờ Tiết chủ nhiệm còn ra đón chúng tôi tới đây báo cáo công tác nữa à? Thế thì giờ ai đang làm chủ của hội phụ nữ?”

Tiết chủ nhiệm bị thái độ này của Hách chủ nhiệm làm cho tức đến nghiến răng nghiến lợi, bà ta cảm thấy bây giờ trong mắt đám người của công xã Bắc Hà không còn coi mình ra gì.

Nếu lúc trước không bị chủ tịch Nhậm chặn ngang, thì bây giờ bà ta đã ngồi lên vị trí chủ tịch của hội phụ nữ, nhất định có thể xử phạt những người này thật mạnh tay.

“Chuyện về nhà máy sản xuất tổng hợp của công xã Bắc Hà các người, cô chuẩn bị giải thích với cấp trên như thế nào?”

“Đương nhiên là sẽ giải thích đúng sự thật với chủ tịch Nhậm. Nếu Tiết chủ nhiệm muốn nghe, có thể cùng đi tới văn phòng của chủ tịch Nhậm.”

Nói xong liền dẫn Tô Mạn rời đi. Tiết chủ nhiệm Tiết hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đi theo.

Bởi vì đã hẹn trước với bí thư Lý, cho nên lúc này chủ tịch Nhậm đang chờ ở trong văn phòng.

Biết là công xã Bắc Hà tới để báo cáo, bà còn rất cao hứng.

“Hội phụ nữ công xã Bắc Hà gần đây có triển khai công tác gì mới sao?”

Hách chủ nhiệm lập tức nói với giọng ủy khuất: “Chủ tịch Nhậm, tôi thật sự không muốn làm chậm trễ thời gian làm việc của ngài. Những chuyện có thể làm, thì tôi nhất định sẽ tự mình làm. Sao có thể chuyện gì cũng tới làm phiền ngài? Nhưng hôm nay tôi không thể không tới. Nếu tôi không tới đây, thì sẽ chết vì lạnh ở trong tim.”

Chủ tịch Nhậm thấy có chuyện, liền lên tiếng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Hách chủ nhiệm vừa định nói ra, Tiết chủ nhiệm liền tiến vào văn phòng cướp lời: “Chủ tịch Nhậm, về chuyện của công xã Bắc Hà, hôm nay tôi cũng muốn báo cáo.”

Chủ tịch Nhậm nhìn bà ta một cái, quay sang nói: “Nếu cán sự của công xã Bắc Hà đã tự mình tới đây, thì cứ để cho các cô ấy báo cáo đi.”

Trong lòng Hách chủ nhiệm cực kì vui vẻ, nhưng trên mặt vẫn bày ra vẻ mặt ủy khuất: “Chủ tịch Nhậm, thật ra chuyện này tôi cũng không biết phải báo cáo như thế nào. Quả thực chuyện này không phải chỉ do hội phụ nữ của chúng tôi quản lý. Mà đó là công việc của toàn bộ công xã Bắc Hà.”

Cô đem chuyện thư ký Trình của công xã Bắc Hà thành lập nhà máy sản xuất tổng hợp, thêm cả chuyện đã ký hợp đồng nhận đơn hàng với xưởng quần áo kể hết một lần.

Sau đó nói một cách chắc chắn: “Tuy rằng chuyện này có sự tham gia của một nữ cán sự. Nhưng vẫn đều do thư ký Trình chỉ đạo. Thư ký Trình làm như vậy, thật ra là chỉ muốn giúp đỡ nữ cán sự của công xã Bắc Hà chúng tôi, cũng coi như là chủ động trợ giúp hội phụ nữ. Nhưng mà việc này chúng tôi không thể tùy tiện nhúng tay vào. Nếu không thì chẳng còn gì để nói. Lần này mà nhúng tay vào, thì lần sau thư ký Trình còn dám chiếu cố nữ cán sự nữa sao? Ông ấy có thể lo lắng hoặc không, nhưng phàm là chuyện liên quan đến nữ cán sự, thì không phải hội phụ nữ chúng tôi cũng không tránh khỏi liên quan sao?”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 135

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.