Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Được thăng chức

Phiên bản Dịch · 1032 chữ

Đến tận khi Tô Mạn tan tầm, thư ký Trình vẫn chưa rời khỏi văn phòng, còn gọi Hách chủ nhiệm tới, nói muốn chuyển đổi chức vụ công tác cho Tô Mạn.

Hách chủ nhiệm vừa nghe liền ngơ ngác: “…… Thư ký Trình, tôi không thể nhường Tiểu Tô cho ngài được đâu. Người là do tôi giành được, công việc của hội phụ nữ chúng tôi cũng rất vất vả……”

Cô còn chưa nói hết lời, thư ký Trình liền xua xua tay, nghiêm túc nói: “Đồng chí Xuân Hồng, chuyện này mong cô hãy có cái nhìn bao quát toàn diện. Trước đây tôi cũng không muốn tranh giành người với cô, nhưng cô cũng thấy rồi đấy. Nếu để Tiểu Tô làm việc ở bên cạnh các cô, thì thật là lãng phí nhân tài.”

Hách chủ nhiệm nghe mấy lời này liền không vui: “Không thể coi thường công tác của hội phụ nữ chúng tôi như vậy. Tiểu Tô cũng đã nói, công tác của hội phụ nữ rất có tương lai.”

Thư ký Trình nói: “Nhưng làm như vậy không phải cũng không có gì khác biệt sao, hiện tại công việc của hội phụ nữ rất ổn định. Đời sống của chị em phụ nữ trong công xã Bắc Hà chúng ta bây giờ không thể so sánh với các công xã khác đúng không? Chưa kể, tôi còn nghe nói, hiện tại các chị em phụ nữ đã không chịu đựng áp bức nữa, ngược lại một số đồng chí có chút bản lĩnh, đem đàn ông trong nhà hạ thấp xuống, tóm lại là không thảm như cô nói đâu.”

Chủ nhiệm Hách lập tức đáp lại: “So sánh với tình trạng trước kia của bọn họ, thì như này chưa tính là gì.”

Thư ký Trình cười làm hoà: “Được rồi, không thảo luận vấn đề này nữa, chúng ta nói một chút về việc của Tiểu Tô. Tôi chuẩn bị chuyển cô ấy vào làm việc trong văn phòng tổng hợp của công xã. Hơn nữa sẽ phải đảm nhiệm thêm chức vụ giám đốc của nhà máy sản xuất tổng hợp.”

“Chúng ta có cả chức vụ này sao?” Chủ nhiệm Hách nghi hoặc hỏi.

Tuy rằng hiện tại nhà máy sản xuất tổng hợp đã được thành lập, nhưng bởi vì chuyên môn không có nhiều, cũng không làm đầy đủ quy trình như vậy, nên rất nhiều chức vụ đều để trống. Nhưng bây giờ thư ký Trình lại tạo ra cái chức vụ giám đốc này.

Đối với sự nghi ngờ của Hách chủ nhiệm, thư ký Trình mặt không đỏ tâm không loạn, ông bình tĩnh đáp: “Tiểu Tô tới đây, không phải nên có thêm một chức vụ gì đó sao? Mấu chốt là năng lực của cô ấy cực kì xuất sắc, rất phù hợp để làm công việc đó. Hơn nữa Tiểu Tô đã làm nhiều chuyện như vậy, tôi không thể chỉ cấp cho cô ấy mỗi cái danh hiệu cá nhân tích cực đúng không nào? Nhân tiện tôi còn tăng thêm đãi ngộ cho cô ấy. Hiện tại tiền lương một tháng của cô ấy chỉ có mười tám đồng, cô không thấy đau lòng sao?”

Nói đến tiền lương, Hách chủ nhiệm quả thật cũng đuối lý. Nhưng trong lòng vẫn rất nuối tiếc. Cô còn muốn bồi dưỡng Tô Mạn thêm mấy năm nữa, đến khi mình về hưu, sẽ đem vị trí này giao cho Tô Mạn.

Nhưng hiện tại thư ký Trình đã sắp xếp xong trước. Tiểu Tô không cần phải chờ tới mấy năm, mà đã có thể thăng chức ngay từ bây giờ...

Thư ký Trình rót cho cô ly trà nóng, an ủi nói: “Cô cũng đừng lo lắng, cô bé Tiểu Tô này rất nhiệt huyết. Sau này công việc của cô có vấn đề gì cần cố vấn, còn phải lo Tiểu Tô sẽ không giúp đỡ đưa ra ý kiến sao?”

Hách chủ nhiệm khẳng định chắc nịch: “Chắc chắn Tiểu Tô sẽ làm, cô ấy là một cán sự rất nhiệt tình, tôi tin tưởng là như vậy.”

Thư ký Trình cười, vỗ tay một cái: “Đúng rồi. Vậy chuyện này cứ quyết định như thế đi!”

……

Thật ra Tô Mạn cũng không biết bản thân mình sắp được thăng chức và tăng lương, lúc về tới đại đội, thì đội săn thú cũng từ trong núi đi ra.

Một đám thanh niên cười nói om sòm.

Đi đầu chính là hai ông anh nhà mình, đằng sau còn có thêm cậu thanh niên trí thức Thôi kia.

Những thanh niên khác đều vây quanh phía sau bọn họ, lại còn phối hợp với nhau, cả đám đều nể mặt cậu ta cho nên không dám bước mạnh, thoạt nhìn có chút giống như mafia phiên bản nông thôn.

Tô Mạn đi tới chỗ bọn họ nhốt con vật, thì thấy thu hoạch của ngày hôm nay cũng không ít.

Bây giờ núi rừng không bị khai phá, rất nhiều địa phương vẫn duy trì kiểu núi rừng cổ đại này. Bên trong đương nhiên có rất nhiều động vật hoang dã.

Ngẫm thấy tương lai trong núi sẽ không còn nhiều loài động vật này nữa, Tô Mạn liền nghĩ, sau này bản thân mình cần phải bảo vệ núi rừng để hệ sinh thái liên tục được phát triển. Cũng không thể ăn xong rồi bỏ không ở đấy.

Nhìn thấy Tô Mạn, Tô Nhị Trụ và Tô Tam Trụ còn cất tiếng chào hỏi.

Thôi Hướng Bắc liếc nhìn Tô Mạn một cái, nhưng không còn kiêu ngạo như trước nữa, chỉ là ánh mắt của cậu có chút không được tự nhiên.

Tô Mạn cười mỉm, sau đó đi tới hỏi mấy người bọn họ: “Mọi người bắt được nhiều như vậy sao?”

“Đương nhiên rồi, thanh niên trí thức Thôi là người rất có năng lực, do cậu ấy quá đỉnh nên mới bắt được nhiều như thế đó.”

Tô Nhị Trụ cao hứng khen Thôi Hướng Bắc một câu.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 115

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.