Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghẹn họng

Phiên bản Dịch · 1028 chữ

Đến bước đường cùng, Thôi Hướng Bắc đã có ý định nhờ vả họ hàng, nhưng cha cậu đã đi trước một bước. Ông nói nếu ông biết được bất cứ ai giúp đỡ cậu, vậy từ nay về sau, ông với người đó xem như cắt đứt quan hệ.

Kết quả cuối cùng không cần phải nói, Cố Thành không thể hỗ trợ an bài cho Thôi Hướng Bắc chức vị gì, chỉ có thể nhờ người phân cậu ta đến nông thôn, nơi này tuy rằng quanh năm khô hạn, nhưng tốt xấu gì cũng có công ăn việc làm, không đến mức để Thôi Hướng Bắc chết đói.

Thời điểm Cố Thành đi lấy thức ăn, còn nhìn về phía Thôi Hướng Bắc ra hiệu cậu đi theo ông. Ông biết Thôi Hướng Bắc sống ở dưới nông thôn không mấy dễ chịu, lúc gọi thức ăn còn đau lòng cháu trai mà gọi thêm ít thịt kho tàu.

“Vốn dĩ muốn mang con về nhà ăn cơm, nhưng dì con hôm nay bận rộn, vẫn chưa chuẩn bị đồ ăn, chú cũng vừa thương thảo xong với bên trên, cũng không có thời gian quay về. Buổi tối sẽ đưa con về nhà ăn. Dì con biết con tới thì rất vui vẻ, nói muốn đi chợ sớm làm một bàn thức ăn thật ngon chờ con về. Còn nói gì mà hôm nay sẽ có thịt thỏ hun khói, muốn con nếm thử chút hương vị mới lạ.”

Thôi Hướng Bắc: “.....” Cậu ta nhịn hơn nửa ngày mới kìm nén không nói ra con thỏ kia khả năng cao là do chính mình săn.

Kế hoạch bên trên đưa xuống không biết đã lan tới tỉnh thành bên này chưa, ai biết được bên trong còn sự tình gì khó nói không, Thôi Hướng Bắc suy nghĩ một hồi, liền quyết định để sau hẵng nói cũng không muộn.

Hai người ăn uống xong xuôi, nửa ngày sau, Cố Thành lại hỏi: “Con ở nông thôn sống thế nào, có ăn uống đầy đủ không?”

“So ra vẫn kém ở nhà, nhưng hiện tại đã tốt lắm rồi.” Dù sao chính bản thân cậu vẫn có thể tự kiếm ăn.

Thôi Hướng Bắc nói: “Chú Cố, lần này con đến đây muốn mua ít sách, sau đó chính là muốn đi trại nuôi heo trên tỉnh quan sát học tập một chút.”

Năm nay mùa màng không tốt, kỹ thuật chăn nuôi ngày trước so với tốc độ phát triển hiện nay quả thực chính là một trời một vực. Chính vì thế, toàn bộ tỉnh thành hiện tại không có mấy trại nuôi heo, chỉ có một nhà tại vùng phụ cận.

Tốc độ công tác chăn nuôi heo ở đây không giống với nông thôn, hiện tại đã bắt đầu sử dụng thịt heo làm thực phẩm phổ biến.

Cố Thành vừa nghe suýt chút nữa đã bị mắc nghẹn: “Con đến trại chăn nuôi heo tham quan cái gì ở đó?”

Thôi Hướng Bắc đáp: “Con muốn nhìn qua một chút, xem phương pháp chăn nuôi của họ như thế nào. Con ở nông thôn cũng không thể mỗi ngày đều không làm gì.Với lại con cũng không thích trồng trọt, đành kiếm việc khác để làm vậy.” Tưởng tượng đến việc mỗi ngày đều phải vác cuốc ra đồng, suốt ngày cắm mặt xuống đất mà làm, Thôi Hướng Bắc đã nghẹn tới không chịu được.

“Vậy cho nên con liền chuyển qua học cách nuôi heo?”

“....”

Nhìn Thôi Hướng Bắc nghẹn họng, bộ dạng muốn nói lại thôi, Cố Thành vui vẻ cười thành tiếng: “Đi đi, con muốn đi thì cứ đi, cũng không phải chuyện gì to tát. Con muốn tham quan bao lâu.”

“Hai ba tiếng là được. Phương diện này con không có nhiều kiến thức, ở lại đó lãng phí thời gian chi bằng sớm quay về đọc sách.”

Cố Thành đương nhiên đồng ý: “Đây chỉ là việc nhỏ, trở về chú sẽ nhờ thư ký đưa con đi dạo một vòng.”

Lúc sau ăn xong, Cố Thành không nhịn được mà hỏi một câu: “Con thật sự còn giận cha con à, không muốn cùng ông ấy có bất cứ liên hệ gì nữa sao?”

“... Con cảm thấy cả con với cha đều không thể nhường nhịn nhau, con cũng không muốn cùng ông ấy nói chuyện. Dù sao mỗi lần nói vài câu, đến cuối cùng không phải vẫn cãi nhau sao.”

Cha cậu vẫn luôn có thói quen ép buộc người khác phải nghe theo lời ông, nhưng cố tình cậu ta lại là dạng người không sợ trời không sợ đất, ngày thường kiêu căng không sợ giáo huấn. Cuối cùng cũng dẫn đến việc hai người không có tiếng nói chung.

Cố Thành cũng không khuyên nhủ nữa. Khó có dịp cháu trai tới tìm, ông cũng không thể cứ nhắc lại chuyện cũ, khiến cả hai người đều không thoải mái. Cha con bọn họ tính tình quật cường, ai cũng không muốn chịu thua, haizzz…

Cơm nước xong, Thôi Hướng Bắc tiếp tục đến hiệu sách đọc sách, buổi tối đến nhà Cố Thành để ăn cơm.

Cố Thành làm việc ở tổ chức tỉnh bộ, còn làm đến chức cao như phó cục trưởng. Điều kiện trong nhà đương nhiên không tồi. Cho dù là như thế, ngày thường bọn họ rất tiết kiệm, không có ý định tiêu xài hoang phí. Nếu lần này không phải vì muốn đón tiếp Thôi Hướng Bắc chu đáo, vợ ông cũng tiếc nuối lãng phí nhiều tiền như vậy để mua thịt.

Buổi tối bọn họ cùng nhau ăn thịt thỏ, lại làm thêm một món cá hấp để món ăn thêm phong phú.

Hai vợ chồng Cố Thành có một cậu con trai cùng một con gái. Đáng tiếc hai đứa nhỏ không bộc lộ chút hứng thú nào với việc đọc sách, nên đã bị đưa đi nhập ngũ từ rất sớm. Ngày thường cũng rất ít khi trở về nhà.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 105

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.