Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoá đá

Phiên bản Dịch · 1035 chữ

Bà Cố nói: “Tiểu Bắc à, con thường xuyên lên tỉnh thành thăm hai vợ chồng chúng ta nha, dì sẽ nấu món ngon cho con. Cố Lượng cùng Cố Mẫn có khi cả năm không về, dì và chú con lắm lúc cô đơn đến phát hoảng.”

Thôi Hướng Bắc bên ngoài ngoan ngoãn gật đầu đáp ứng, trong thâm tâm tự nhủ khả cao trong tương lai cậu sẽ không đến đây nữa.

Xuống nông thôn là quyết định của chính cậu, không nên phiền toán tới người khác, cậu ta sẽ tận lực tránh làm phiền tới họ.

Bà Cố nghe được Thôi Hướng Bắc muốn học chăn nuôi heo, sửng sốt mất một lúc. Mãi sau mới thật gian nan nói ra được một câu: “Nuôi heo cũng tốt, hiện tại ngành này kỹ thuật cải tiến thay đổi không ngừng. Nước ta hiện tại thiếu công nhân kỹ thuật trong phương diện này.”

Sáng sớm hôm sau, Thôi Hướng Bắc được bí thư của Cố Thành dẫn vào bên trong trại chăn nuôi.

Thời điểm cậu tiến lại gần trại nuôi heo, mùi hương kỳ lạ cũng nhanh chóng bay đến, càng tiến vào sâu bên trong, mùi hương lại càng nồng nặc.

Chờ đến khi Thôi Hướng Bắc đi vào càng sâu bên trong trại, cậu liền xác định được, mùi hương này xác thực là từ bên trong truyền ra.

Cậu ta cố nén cơn buồn nôn, đi theo công nhân tham quan xung quanh một vòng, đến khi nhìn thấy bên trong chuồng heo là từng đống phân heo hôi thối đang được chất đống thì lập tức hóa đá....

Công nhân bên cạnh vẫn đang nhiệt tình giải thích cho Thôi Hướng Bắc: “Nơi này định kỳ đều được chà rửa sạch sẽ, heo cũng phải được vệ sinh từ trong ra ngoài. Nếu không sẽ rất dễ nhiễm bệnh. Nơi này nhiều heo như vậy, chỉ cần một con bị bệnh, chắc chắn sẽ lây cho cả chuồng. Còn phải định kỳ tắm bằng nước trôi cho chúng. Nơi này của chúng tôi áp dụng các biện pháp khoa học để nuôi heo, cùng các trại nuôi heo nhỏ lẻ khác không giống nhau..”

Thôi Hướng Bắc: “....” Quá đủ rồi! Cậu ta phải rời khỏi chỗ này!!

...........

Lần này Thôi Hướng Bắc xin nghỉ lên tỉnh thành một chuyến, Tô Mạn đã nghe Tô Nhị Trụ nhắc qua hai lần, nhưng cô cũng chỉ nghe xong rồi thôi chứ không để trong lòng.

Qua mấy ngày nữa, thời điểm cô từ công xã trở về liền đụng phải Thôi Hướng Bắc, cậu ta giống như mới từ trên tỉnh trở về, lưng đeo cặp sách đi ở phía trước cô. Vẫn là cái kiểu đi đường thiếu đánh kia, có điều người xác thực có chút béo hơn mấy phần.

Tựa hồ nghe đến phía sau lưng vang lên tiếng bước chân, Thôi Hướng Bắc theo bản năng quay đầu nhìn thoáng qua.

Lúc sau nhìn kỹ nhận ra Tô Mạn, cậu hơi sửng sốt một chút, ánh mắt kinh ngạc không thèm che giấu, lát sau lại lộ ra thần sắc khiếp sợ.

Vẻ mặt phức tạp của cậu khiến Tô Mạn cho rằng cậu ta nhìn trúng thứ gì rất đáng sợ. Cô lập tức quay đầu về phía sau, khó hiểu lắc đầu, có gì đáng sợ lắm à.

Tô Mạn đành hỏi Thôi Hướng Bắc: “Thanh niên trí thức Thôi, cậu có sao không?”

Cậu ta nghe mấy lời này liền lập tức chạy về trước vài bước: “Không có việc gì, tôi bận lắm, đi trước đây.”

Sau đó liền lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai mà chạy mất.

Thời điểm bỏ chạy, còn nghe loáng thoáng thanh âm khó hiểu của người phía sau.

Tô Mạn nhướng mày, hoàn toàn không hiểu cậu đang suy tính gì trong đầu. Có điều cô cũng không quan tâm cho lắm. Dù sao cậu ta tuổi còn nhỏ, chính là một cậu nhóc chưa truởng thành. Cậu ta muốn làm thế nào thì làm thế ấy đi, chỉ cần không gây nên vấn đề rắc rối gì là được.

.....

Đến giữa tháng mười hai, tiết trời càng chuyển lạnh. Thời điểm cuối năm, công việc tồn đọng tại công xã Bắc Hà quá nhiều, ai nấy bận đến đầu bù tóc rối.

Tất cả đều bận rộn chuẩn bị cho công tác hội báo cuối năm.

Năm nay mọi người bàn bạc với nhau muốn tổ chức một loạt các tiết mục văn nghệ trong xã, xác định xong thời gian diễn ra, mọi người lần lượt bắt tay vào công tác chuẩn bị.

Dựa vào thời gian tổ chức các loại cuộc thi thơ ca múa hát ngày trước, các tiết mục văn nghệ năm nay có thể diễn ra đến hết Tết Âm Lịch.

Đương nhiên không phải mỗi ngày đều diễn, có thể diễn cách ngày. Còn phải phụ thuộc vào thời tiết, thời tiết không tốt các tiết mục có chuẩn bị chu đáo nhường nào đều phải hoãn lại.

Nhiệm vụ này không thuộc công tác của Tô Mạn, nhưng chủ ý này là cô đưa ra, cô hẳn phải có kế hoạch rõ ràng nhất. Đây là lần đầu tiên hạng mục này được thêm vào công xã, công tác chuẩn bị phải lên đến mức độ chỉn chu nhất. Vì thế Hách chủ nhiệm liền mời cô qua hỗ trợ chỉ đạo mọi người.

Tô Mạn tính toán số điểm thánh mẫu được khen thưởng, không do dự lâu liền sảng khoái đồng ý ngay. Xem như bản thân làm thêm ngoài giờ kiếm thêm thu nhập.

Tiểu phẩm kịch được chuẩn bị lần này, chính là một sự kiện trọng đại đối với cả thôn.

Các tiểu phẩm sẽ được tuyển chọn từ các công xã, vì muốn chiếu cố các đại đội, bọn họ còn dự định tuyển chọn các đại đội ưu tú nhất tham gia tiết mục này. Vì thế, theo như kế hoạch ban đầu định sẵn, một công xã phải có đến vài tiết mục.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 112

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.