Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không học không được

Phiên bản Dịch · 1007 chữ

Hiện tại cuộc sống của mọi người khá thư thả, tuy rằng mỗi ngày đi sớm về trễ, nhưng vẫn có thời gian rảnh rỗi đến tổng duyệt văn nghệ, hoàn toàn không chậm trễ công tác.

Đầu tiên là diễn ở công xã Bắc Hà bên này, sau đó cứ theo thứ tự di chuyển đến các công xã khác.

Công tác chuẩn bị kéo dài lâu như vậy, kỳ thực Tô Mạn cũng không mất quá nhiều thời gian để thu xếp mọi việc.

Kịch bản cho vở diễn đã được chuẩn bị tốt, lúc trước Tô Mạn đã đến trường học thuê người viết. Nhiều người nên tốc độ viết cũng nhanh hơn không ít, bởi vì có nhiều truyện như thế, lúc sau còn phải chọn lọc kĩ càng, một mình Tô Mạn lo không xuể nên có chút vất vả.

Hơn nữa, có vị giáo sư cảm thấy Lý Xuân Hoa lần trước diễn vai Hoa đại nương thật nhập tâm, cho nên lần này viết kịch bản, chủ yếu ưu tiên những câu chuyện xưa cùng những tập tục đặc sắc ngày trước, còn thật khoa trương nói rằng, nếu kịch bản lần này được thông qua, sau này liền phải viết một danh sách thật dài để sau lại dùng.

Đinh Mẫn cùng Trình hiểu Hồng mỗi ngày đều gắt gao giám sát quá trình tập luyện. May mắn diễn viên trong đội diễn xuất đều là những người có kinh nghiệm, bao năm qua lăn lộn cũng được gọi một tiếng diễn viên gạo cội, công tác tập luyện vì thế mà vô cùng thuận lợi.

Ban đầu muốn đưa người tới giúp Tô Mạn một tay, phối hợp giải quyết vấn đề bất ngờ phát sinh hoặc lập kịch bản bài phát biểu sau tiết mục.

Tô Mạn phía trước một tay chỉ đạo, Trình Hiểu Hồng cùng Đinh Mẫn cũng ngoan ngoãn theo sau cô để học tập. Nhưng rốt cuộc các cô vẫn là người mới, chưa từng tự mình thiết kế mô hình hoạt động như vậy bao giờ.

Mặc dù Hách chủ nhiệm đã tin tưởng giao trách nhiệm, nhưng bọn Đinh Mẫn hiện tại không thể vực dậy chút tự tin nào. Đến cuối cùng, vẫn phải mời Tô Mạn đến để giúp đỡ một tay.

Bởi vì các tiết mục lần này, toàn bộ công xã thuộc huyện Nam Bình từ trên xuống dưới đều vô cùng náo nhiệt.

Ngày trước chỉ đạo công tác săn thú, trong lòng mọi người quả thực đã nhen nhóm niềm hi vọng nhỏ nhoi, khi đó nhóm xã viên ai nấy đều thực phấn khởi, hiện tại lại muốn diễn kịch cuối năm, bọn họ lúc này thực hoài nghi bản thân vẫn đang nằm mơ đi, cuộc sống này từ khi nào lại tốt đẹp như thế.

Tin tức lan truyền với tốc độ chóng mặt, bọn họ lúc sau biết được mỗi đội đều chuẩn bị hơn hai tiết mục, quả thực hưng phấn đến phát điên.

Tuy rằng nội dung vở kịch giống nhau, khác biệt duy nhất chỉ có địa điểm diễn ra, nhưng mọi người vẫn vô cùng vui vẻ, tích cực bày tỏ đây hoàn toàn không phải là vấn đề. Chỉ cần được xem kịch, bọn họ tình nguyện xem nhiều hơn mấy lần. Bầu không khí những ngày cận Tết theo đó mà náo nhiệt hơn không ít.

Trạm dừng chân thứ nhất đương nhiên là tại công xã Bắc Hà.

Không khí bên này vô cùng náo nhiệt, Công xã Bắc Hà từ sớm đã chuẩn bị công tác tiếp đón chu đáo đội diễn xuất từ công xã khác đến.

Không những phải lo chi phí xăng xe, còn có thức ăn, nước uống. Toàn bộ đều được sắp xếp chu đáo, miễn cho sau này đám người đó quay đầu lại bảo công xã bên này keo kiệt, ngược đãi người của bọn họ.

Tiết mục mở màn tại công xã Bắc Hà đến từ đội kịch ở trấn trên, khối đất trống phía trước ngẫu nhiên được trưng dụng làm địa điểm tổ chức.

Tuy rằng thời tiết ngày càng lạnh, cũng ngăn cản không được sự nhiệt tình, phấn khởi biểu lộ rõ trên từng gương mặt, thật hiếm khi thấy bọn họ tự giác xếp hàng nghiêm túc xem kịch như vậy.

Người lớn tuổi trong thôn hôm nay không phải đi săn thú, cũng không cần ra đồng cày cuốc, bọn họ tranh thủ dịp rảnh rỗi hiếm có, dẫn theo cháu trai cháu gái nhà mình đi vài dặm đường đến công xã xem kịch.

Bọn học sinh trung học tại các công xã lân cận cũng tụ tập lại đây xem náo nhiệt.

Đương nhiên cũng có người ngỏ lời, mời Tô Thu Nguyệt đến xem biểu diễn.

Tô Thu Nguyệt hướng đôi mắt ngập nước về phía bên ngoài của sổ, cách một lớp cửa kính vẫn cảm thụ rõ ràng không khí vui tươi phấn khởi, cô quay đầu nhìn sách giáo khoa trên bàn, do dự nửa ngày thì bi tráng lắc đầu: “Không được, tôi vẫn còn cả đống bài tập chưa giải quyết xong.”

Quả thật không học không được, điểm số lần trước giảm sút nghiêm trọng, thứ hạng cũng lệch ra khỏi dự đoán quá nhiều, trực tiếp rớt khỏi mười hạng đầu trong lớp. Dẫn tới cô hiện tại phải học ngày học đêm, ra sức thúc ngựa đuổi tới.

Hiện tại, đến nhà Tô Thu Nguyệt cũng chẳng dám về, không chừng xui xẻo đụng mặt Nhị Nha, kiểu gì em ấy cũng lại hỏi thăm thành tích kỳ trước của cô cho coi.

Bạn học cùng phòng ngủ nhìn thấy cô nỗ lực đến không màng sức khỏe liền nói: “Em gái cậu đang làm chủ nhiệm tại xưởng đấy thây, cậu còn lo lắng cái gì? Tương lai chả nhẽ cô ấy không thể nuôi nổi cậu?”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 109

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.