Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trăn trở

Phiên bản Dịch · 1013 chữ

Sau khi lên xe, trong lòng Thôi Hướng Bắc lập tức rối rắm. Có chút bất ngờ vì cô cán sự kia chủ động bắt chuyện với mình.

Tính tình của cậu vốn quật cường, quyết định phải làm một việc thì nhất định phải hoàn thành mới thôi.

Lúc trước đầu óc nóng lên nói muốn nuôi heo, ngay cả sách cũng mua. Còn mở miệng nhờ chú Cố dẫn cậu đến tham khảo trại heo. Hiện tại cũng không có khả năng từ bỏ giữa chừng.

Hơn nữa lần trước công nhân trại nuôi heo kia cũng nói. Những người làm ở đó đều là công nhân cơ sở, trong xưởng bọn họ còn có kỹ thuật viên hướng dẫn, những người này chỉ cần tư vấn kỹ thuật mà thôi, ngày thường rất ít tiếp xúc cùng heo.

Bởi vì tin tức này, Thôi Hướng Bắc càng hạ quyết tâm, nếu muốn học thì cắn răng học được kỹ thuật, về sau tranh thủ làm kỹ thuật viên hướng dẫn, vậy sẽ không có kết cục tự mình làm những chuyện như hốt phân linh tinh.

Đương nhiên, hiện tại cậu vẫn luôn trăn trở, nghĩ không thông vì sao lúc trước mình lại một hai muốn nuôi heo……

……

Lần này lấy phiếu điểm, Tô Mạn thật đúng là không để Tô Thu Nguyệt đi lấy. Cô tự mình tới trường trung học lấy dùm rồi cầm về nhà luôn.

Nhìn nhìn thành tích, chân mày ngoài ý muốn nhướng lên một chút.

Bởi vì thành tích này của Tô Thu Nguyệt thật ra cũng khá hơn nhiều so với cô nghĩ. Phiếu điểm lần trước đúng là thảm không nỡ nhìn. Trên cơ bản không đạt tiêu chuẩn. Lúc này đây mỗi một môn đều đạt tới tuyến tiêu chuẩn rồi. Tiến bộ cũng khá lớn.

Chứng minh rằng đúng là chị ấy đã dụng tâm lúc ở trong trường học.

Nếu vậy thì Tô Mạn cũng không tính toán làm Tô Thu Nguyệt bị mất mặt ở trước người nhà.

Tô Mạn hỏi 789: “Tôi giúp đỡ chị mình né tránh một hồi gia đình náo động, hẳn là cũng coi như làm chuyện tốt đi. Rốt cuộc thánh mẫu cũng là trợ giúp kẻ yếu, tôi đây cũng coi như là làm chuyện tốt rồi.”

789: “…… Thánh mẫu sẽ không giúp người phạm sai lầm giấu giếm chân tướng sự thật.”

Tô Mạn cười cười: “Vẫn là có nguyên tắc thánh mẫu.”

Chờ buổi tối khi Tô Mạn về đến nhà, còn chưa bước vào cửa, Tô Thu Nguyệt đã đứng ở cửa mắt trông mong nhìn. Khuôn mặt của cô bị đông lạnh đến mức đỏ rực, hiển nhiên là đã đứng đây chờ từ rất lâu.

Tô Mạn còn chưa nói câu gì, cô lập tức nói với giọng vô cùng đáng thương: “Em gái, chị rất nỗ lực học tập. Chính là nền tảng kém nên không theo kịp, nhưng mà chị đã rất cố gắng rồi.”

Vừa vặn đám người Lâm Tuyết Cúc đã trở lại, nhìn thấy Tô Mạn cùng Tô Thu Nguyệt, thuận miệng hỏi một câu: “Em thi cử như thế nào?”

Tô Thu Nguyệt: “……”

Tô Mạn lắc đầu thở dài: “So với học kỳ 1 cao hơn một chút mà thôi. Dù sao không có gì tiến bộ. Chị còn phải tiếp tục nỗ lực.” Tô Mạn cũng không nói dối, sự thật là thành tích của Tô Thu Nguyệt không tồi, nhưng muốn đậu tốt nghiệp thì vẫn cách một khoảng khá xa.

Lý Xuân Hoa vừa nghe, lập tức nói: “Có tiến bộ là chuyện tốt. Con gái, con cần phải nỗ lực hơn. Năm nay thi được bao nhiêu, phiếu điểm đâu rồi?”

Tô Thu Nguyệt: “……”!!!

“Phiếu điểm không biết để ở đâu rồi. Con sẽ qua trường học xin lại một bản khác sau. Nhưng đây cũng không phải chuyện quan trọng, quan trọng là thành tích thi tốt nghiệp sang năm. Có phải không chị?”

Tô Thu Nguyệt cảm thấy giữa tuyệt vọng dâng lên một tia hy vọng, cảm động muốn khóc, mím miệng gật đầu: “Không sai không sai, thi tốt nghiệp mới là quan trọng nhất. Con nhất định sẽ lấy thành tích thi trở về cho mọi người nhìn xem.”

Lý Xuân Hoa nghe được lời này của con gái lớn cũng vui vẻ nở hoa rồi: “ Tốt rồi, con cần phải nỗ lực đấy.”

Tô Thu Nguyệt lập tức gật đầu, sắc mặt mười phần nghiêm túc, dường như sợ người khác không biết sự quyết tâm của mình.

Nhưng cô ấy có phải thật sự quyết tâm hay không, cũng không có bao nhiêu người để ý.

Lúc này người nhà họ Tô đều có chuyện riêng phải bận rộn, cũng không chú ý đến thành tích của đứa em gái lớn có tiền đồ nhất trong nhà như trước nữa.

Sau khi về phòng, Tô Thu Nguyệt cảm động ôm chặt Tô Mạn: “Nhị Nha, em là em gái thân yêu nhất của chị. Yêu em chết mất! Đời này chị đều nhớ kỹ em tốt cỡ nào, cảm ơn em nhiều lắm.”

Tô Mạn có chút không chịu nổi, liền né qua một bên: “Cảm ơn em cũng vô dụng. Dù sao hiện tại chị mà không thành thật học tập, chờ thời điểm tốt nghiệp…… Chị tự hiểu.”

Tô Thu Nguyệt: “……” Cô đương nhiên hiểu, cuối cùng khi đến kì tốt nghiệp, đó chính là lúc ai cũng không giấu được.

Là thời điểm mà Tô Thu Nguyệt cô phải xuất ra bản lĩnh thật sự.

Chị dâu cũng có thể tranh đua một phen, sao cô có thể lép vế được?

“Nhị Nha, chị quyết định năm sau cả học kỳ cũng không trở về nhà.”

Tô Mạn nói: “Ồ, dù sao lúc trước chị cũng đã từng không về mấy lần.”

“…… Lần này là vì học tập, chị nói thật, mọi người cứ chờ mà xem.”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 96

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.