Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tổ chức bốc thăm

Phiên bản Dịch · 1088 chữ

Tô Mạn nói: “Không cần, lần này chúng ta áp dụng hình thức bốc thăm, chỉ cần phù hợp quy định thì sẽ được tham gia bốc thăm. Ai trước ai sau đều không quan trọng.”

Lý Xuân Hoa lập tức liền vui vẻ: “Ý này khá lắm, nhà ta cũng thực không tồi, so ra chắc chắn có thể tiến lên phía trước.”

Chuyện xây nhà bàn bạc xong, kế tiếp chính là khoản nợ xây nhà.

Theo lí mà nói, ai xây nhà thì người đó tới trả tiền.

Nhưng chính là Tô Đại Trụ cùng Tô Nhị Trụ đều ở cùng nhà cha mẹ, không có đạo lí nào lại để cho một mình Tô Tam Trụ bỏ tiền. Cũng may nhà họ Tô không phân gia, cho nên tiền này đều từ tiền quỹ của chung đưa ra. Mỗi năm công đội phân tiền đều do Lý Xuân Hoa cùng Tô Thiết Sơn nắm giữ.

Lý Xuân Hoa có chút tiếc của liền hỏi Tô Mạn: “Nhà ta ghi nợ có được không?”

Tô Mạn nói: “Gia đình cán bộ lại đi ghi nợ, cái này truyền ra ngoài nghe được sao?”

Lâm Tuyết Cúc cũng hát đệm theo: “Đúng rồi đó mẹ, nhà mình hiện tại cũng không thể không ngẩng cao đầu.”

Lý Xuân Hoa ngẫm lại cũng đúng, dù sao cũng là gia đình cán bộ, cũng phải làm gương chứ.

Mới qua thời gian hai ngày, các hộ gia đình cũng đã thương lượng xong xuôi. Quyết định xây nhà thì chạy nhanh đi đại đội bộ để báo danh. Không xây nhà cũng phải chuẩn bị biểu hiện thật tốt, chờ tích cóp lại một số tiền để cho sang năm.

Trong thời gian một tuần, cuối cùng đại đội đã hết hạn báo danh.

Sau đó thông báo cho nhóm xã viên có trong danh sách phái đại biểu đi bốc thăm, nhìn xem sẽ hỗ trợ trước cho gia đình nào.

Chuyện vẻ vang như này tự nhiên do đồng chí Lý Xuân Hoa đại diện. Cả Tô Thiết Sơn cũng không có ý kiến gì.

Lý Xuân Hoa vén tay áo muốn bốc thăm, Lâm Tuyết Cúc lôi kéo nàng nói: “Mẹ à, người xem ít nhiều gì con cũng đã sinh một cặp sinh đôi trai gái, để con đi thì thích hợp hơn.”

Lý Xuân Hoa hướng cô liếc mắt một cái: “Bà đây còn sinh ba trai một gái đây, đứa nào cũng có tiền đồ, ai có thể so được với bà đây? Biết sao mà chị sinh được sinh đôi trai gái không, vì chị lười đẻ nhiều lần á. Vậy mà còn ở trước mặt tôi khoe khoang, ngày thường tôi cũng lười không thèm dỗi chị.”

“…”

Chờ Lý Xuân Hoa lên đài bốc số, bốc xong liền mở ra xem thử.

Số 21.

Trong tổng cộng 25 hộ dân xin xây nhà, bà bốc số 21.

Lý Xuân Hoa quay đầu nhìn những người bốc được dãy số xếp trước, mặt đầy cao hứng phấn chấn. Cái này làm cho tâm tình vốn có chút phức tạp của bà càng không muốn nói chuyện.

Người nhà họ Tô cũng nhanh chóng vây lại đây. Tô Tam Trụ hỏi: “Mẹ bốc được số to hay bé?”

Lý Xuân Hoa nhìn người trong nhà, lên tiếng dạy bảo: “Nhà ta dù sao cũng là gia đình cán bộ, nên nhường cho những gia đình khó khăn hơn. Nhà mình chọn phía sau đi. Dù sao mấy năm nay cũng trải qua như thế rồi, không cần sốt ruột, từ từ cũng đến lượt.”

Tô Nhị Trụ nói: “Rốt cuộc là xếp số bao nhiêu á?”

Lâm Tuyết Cúc suy đoán nói: “Khẳng định là số sát chót.” Nếu là số ở hàng đầu, mẹ chồng cô kiểu gì cũng đi khoe khoang liền.

Tô Thiết Sơn không cao hứng: “Sao, chuyện xây nhà liên quan các người sao? Quản nhiều như vậy làm gì? Lo chuyện của mình đi, chuyện này tôi với mẹ anh chị nhọc lòng là được.”

Lý Xuân Hoa tự tin mười phần nói: “Đúng rồi, sớm muốn gì cũng có thôi. Tam Trụ trước giờ đều ở phòng bếp mà, con trai thì nên ăn nhiều khổ một chút. Như vậy về sau mới có thể giống cha các người, có thể nuôi nổi vợ con.”

Người nhà họ Tô: “……”

Chờ đến lúc Lý Xuân Hoa đem dãy số cầm đi đăng ký, người nhà họ Tô cuối cùng cũng biết trình tự của nhà mình.

Từ phía sau đếm đếm, nhưng đều đếm ngược.

Lý Xuân Hoa còn ở bên nhắc mãi, may mà bà đi bốc, nếu không mà đổi người khác, còn không lấy được cái số đầu từ đuôi đếm lên đâu.

Những người khác đều không có hé răng, chỉ là trong lòng chua lòm nghĩ, vận may của mẹ cũng tốt ghê. Vậy mà không bốc được cái số đầu tiên đếm từ dưới lên.

Chia số thứ tự xong, khu chia ngói liền trở nên náo nhiệt.

Các đại đội bên này đều bắt đầu tới hầm ngói diêu chọn gạch đem về.

Không sai, thời buổi này máy móc đều là tinh quý, dùng xe kéo hiển nhiên là không thực tế, đều là dùng sức người để khuân trở về.

Hơn nữa vì để không chậm trễ công tác, bọn họ đều chấm công xong rồi mới tới chọn. Cũng may trong đội có nhiều người muốn xây nhà. Mọi người đều giúp đỡ lẫn nhau. Lần này anh giúp đỡ nhà của chúng tôi chọn, lần sau nhà của chúng tôi sẽ giúp nhà các anh chọn. Từ đó có thể chia sẻ bớt gánh nặng cho nhau.

Nhìn những người này đều mệt mồ hôi đầy đầu, nhưng là trên mặt bọn họ đầy hưng phấn kích động.

Thôi Hướng Bắc hoàn thành công tác liền tới xem bọn họ chọn gạch.

Nhìn mọi người giống như ăn tết mà hưng phấn, thậm chí bọn họ đều không thèm để ý gạch này không phải tốt nhất, ngược lại dáng vẻ còn thật sự thỏa mãn, làm trong lòng cậu cũng xuất hiện chút cảm giác tự hào.

Hình như còn là một loại cảm giác thành tựu.

Thì ra thanh niên tri thức xuống nông thôn, thì thật sự có thể trợ giúp các đồng chí nông dân làm xây dựng.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 102

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.