Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mắt để trên đỉnh đầu

Phiên bản Dịch · 1032 chữ

Không bằng bỏ thêm tiền mua đồ gia dụng mới bằng gỗ, vừa mới, vừa đẹp mà còn có thể dùng trong thời gian dài.

Nhưng ở tỉnh thành, đồ gia dụng mới nói muốn mua cũng không phải dễ dàng mua được, bởi vì cần phiếu để đổi. Thậm chí còn cần rất nhiều phiếu mới có thể mua.

Mỗi lần chỉ có thể mua cái bàn hoặc là mua cái ghế thôi. Còn muốn mua tủ quần áo, thì phải chờ đến kết hôn mới có thể mua. Thậm chí có vài nhà dù kết hôn rồi cũng mua không nổi nữa.

Dù là người phụ vụ của tiệm cơm Quốc Doanh có cặp mắt để trên đỉnh đầu, nhìn thấy trên xe chở nguyên một bộ đồ gia dụng, ánh mắt cũng không khỏi nhìn chầm chầm. Cảm thấy ba người này nhất định là có biện pháp gì hay ho lắm, bằng không sao mua được nhiều như vậy.

Thời buổi này, người có tiền nhiều cũng chẳng nói được gì, có biện pháp mua được thứ tốt mới là người có năng lực. Các cô làm nhân viên phục vụ sao có thể hô to gọi nhỏ với người tới ăn cơm? Còn không phải vì có thể chia thức ăn sao? Muốn ăn ngon mà đắc tội người phục vụ, thì dù ngươi có tiền cùng phiếu cũng không thể ăn được đồ ngon.

Cho nên vừa rồi người phục vụ mấy lần lấy lòng nhóm Tô Mạn, trước là muốn kết giao, sau đó lại tìm người ta hỏi thăm. Kết quả bọn Tô Mạn dầu muối đều không ăn, người ta ăn cơm nước xong xuôi liền đi rồi, cho nên nhịn không được lại đây hỏi thăm.

Tài xế Lưu không hiểu những chuyện này, nên chỉ cúi đầu ăn. Tô Mạn cùng Thôi Hướng Bắc liếc nhau, Thôi Hướng Bắc không thích cùng nữ đồng chí này nói chuyện, cũng không mở miệng.

Tô Mạn cười nói, “ Những món đồ gia dụng này là trong xưởng chúng tôi chế tạo ra.”

Người phục vụ nghe Tô Mạn nói vậy, vẻ mặt lập tức lộ ra một tia vui mừng.

Đây là người trong xưởng sản xuất đồ gia dụng, vậy cần gì phương pháp mua đồ tốt nữa, bọn họ còn tự mình chế tạo nữa là.

Nghe vậy, nữ phục vụ lập tức ngồi ở bên cạnh Tô Mạn: “Đồng chí, các người thật sự là người trong xưởng sản xuất đồ gia dụng? Ai da, trước kia cũng không thấy các người lại đây ăn cơm, cho nên tôi mới không nhận ra.”

Tô Mạn cười nói: “Chúng tôi không phải xưởng sản xuất đồ gia dụng ở tỉnh thành, là trong huyện mang đến đây.”

Người phục vụ cũng mặc kệ các cô từ đâu tới đây, chỉ cần có thể mua được đồ gia dụng đều tốt cả, cô nhỏ giọng nói: “Đồng chí, tôi nếu là muốn mua một ít đồ gia dụng, các người có thể giúp đỡ tôi một chút được không, tôi cũng không phải lợi dụng gì các người, muốn tiền hay muốn phiếu tôi đều có.”

Tô Mạn nghĩ nghĩ, cảm thấy có thêm một mối quan hệ ở tỉnh thành cũng không tồi, hơn nữa có thể làm công ở tiệm cơm Quốc Doanh, mạng lưới quan hệ trong nhà chắc cũng không ít. Về sau, còn có thể thêm một phần giúp đỡ, liền nói: “Đồng chí, hôm nay có thể gặp gỡ cô cũng coi như chúng ta có duyên. Tôi cũng không thể từ chối. Cô muốn mua những món đồ gia dụng nào thì cứ lên một danh sách, lần sau chúng tôi sẽ vận chuyển hàng đến cho cô.”

Nữ phục vụ hoàn toàn không nghĩ tới Tô Mạn dễ nói chuyện như vậy, lập tức cười nói: “Được quá đi chứ,” Nếu những người khác thấy được mình mua nhưng thứ này, khẳng định cũng muốn mua, cho nên cô lại hỏi, “Vậy, tôi có thể mua được bao nhiêu món?”

Tô Mạn cười nói: “Cô trước tiên viết ra danh sách, có thể bán bao nhiêu chúng tôi sẽ giao bấy nhiêu. Nhưng nói thật với cô, đồ gia dụng của chúng tôi không thể tùy tiện bán ra ngoài, nên nếu có thể lấy danh nghĩa đơn hàng của tiệm cơm Quốc Doanh, mọi chuyện dễ dàng hơn nhiều.”

Nghe vậy, người phục vụ tức khắc vỗ trán một cái: “Được a, vậy thì xác định như vậy đi. Đồng chí, cô lưu lại cho tôi phương thức liên hệ, sau này muốn tìm cô cũng dễ dàng hơn.”

Tô Mạn liền đem phương thức liên hệ của công xã Bắc Hà nói cho cô.

Người phục vụ cũng đem phương thức liên hệ của tiệm cơm Quốc Doanh cho Tô Mạn. Cô ta cực kì phấn khích, cầm lấy phương thức liên hệ trở về sau bếp.

Sau khi người ban nãy rời đi, mấy người phục vụ khác cũng đến tìm cô ta hỏi thăm tình huống. Dường như nghe được tin tức gì tốt, Tô Mạn ngồi ở đây cũng có thể nghe được tiếng nói cười trong bếp vang ra. Một lát sau, người phục vụ liền bưng một chén thịt kho tàu lớn mang đến, vẻ mặt tươi cười nói: “Đồng chí, đây là đầu bếp của quán cố ý làm ra, muốn tặng các người để nếm thử hương vị. Tiệm cơm chúng tôi mời các người ăn cho nên sẽ không tính phí đâu.”

Trên thực tế, là nhân viên tiệm cơm bọn họ góp tiền góp phiếu mua một phần. Muốn mời nhóm Tô Mạn ăn chút ngon ngọt, của cho là của nợ, mới không sợ người ta hối hận.

Tô Mạn cảm thấy người thời đại này thật đơn thuần. Chỉ mới gặp mặt có một lần, trao đổi có cái phương thức liên hệ mà thôi, cũng không lo lắng hay suy nghĩ có bị lừa đảo hay không? Vậy mà đã mời ba người các cô ăn thịt kho tàu.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.