Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quan hệ tốt

Phiên bản Dịch · 1028 chữ

Nhưng mà những gì bác bảo vệ biết cũng có thể chỉ là một ít tình huống bề ngoài mà không phải tất cả, cho nên Tô Mạn chỉ lấy đó làm tham khảo chứ không thể hoàn toàn khẳng định được.

Rất nhanh đã tới giờ ăn cơm, Tô Mạn chào tạm biệt cùng bác bảo vệ, đi tới tiệm cơm quốc doanh trước để gọi món ăn.

Theo như loại tác phong kia của tiệm cơm quốc doanh, nếu cô không chuẩn bị sẵn sàng từ trước, chỉ sợ lúc mọi người tới nơi đã không còn món gì để gọi.

Bởi vì cô tới sớm, cho nên lúc cô đi vào tiệm vẫn chưa có khách, chỉ có một người phục vụ đang cầm chiếc quạt hương bồ ngồi bên cửa sổ.

Tô Mạn liền đi qua hỏi người đó xem hôm nay có món gì ngon.

Người phục vụ ra vẻ rất mệt mỏi chỉ vào tờ thực đơn hôm nay đang dán trên vách tường.

Tô Mạn nhìn qua, thấy trên đó cơ bản là không có món ăn mặn, thậm chí cả miến Phú Cường cũng không có, cô liền hiểu đây là thực đơn dành cho người ngoài.

Cô liền nói: “Tiệm cơm trong huyện không có nhiều món ăn, ít hơn nhiều so với tiệm cơm quốc doanh trên tỉnh. Giám đốc Vương của tiệm cơm quốc doanh Đông Phương Hồng nói, mỗi ngày bọn họ đều thịt một con heo, thêm 30 cân thịt cá. Lần sau nếu tôi gặp ông ấy, chắc chắn phải bảo ông ấy phân cho tiệm cơm trong huyện ta nhiều một chút, đồ ăn như thế này thì ít quá.”

Người phục vụ kia vừa nghe thấy tên giám đốc Vương của tiệm cơm quốc doanh trên tỉnh, ngay lập tức lên tinh thần lại, nói: “Cô còn quen cả giám đốc Vương của tiệm cơm quốc doanh trên tỉnh sao?”

“Cũng không quen thuộc lắm, chỉ là bạn bè cũ mà thôi. Không chỉ giám đốc Vương, hầu như tất cả mọi người ở tiệm cơm quốc doanh trên tỉnh tôi đều quen biết. Lần trước tôi có việc qua đó, bọn họ còn mời tôi ăn cơm.”

“Quan hệ tốt như vậy sao?” Người phục vụ ngồi thẳng dậy.

Nếu Tô Mạn có mối quan hệ tốt với lãnh đạo nhà máy, người kia còn không đến mức ngạc nhiên như vậy. Nhưng Tô Mạn lại có quan hệ tốt với tiệm cơm quốc doanh trên tỉnh, hai chuyện này hoàn toàn khác nhau.

Bởi vì chuỗi các tiệm cơm quốc doanh đều là do nhà họ Vương quản lý, nói cách khác, tiệm cơm quốc doanh trong huyện chính là một chi nhánh của tiệm trên tỉnh, chúng thuộc cùng một hệ thống. Sau khi nghe Tô Mạn nói, người phục vụ liền hiểu ra, ý cô ấy muốn nói là cô ấy có người ở trên tỉnh.

Tô Mạn cười nói: “Chúng tôi thường xuyên liên hệ, quan hệ tất nhiên là tốt. Đại sư phụ của bọn họ làm thịt kho tàu rất ngon, nói là bí phương gia truyền nhà ông ấy.”

Người phục vụ đôi mắt xoay chuyển, lập tức tiến lại gần, nói: “Đồng chí, cô quen biết người của tiệm cơm quốc doanh tôi, thì cô chính là bạn của tôi rồi. Kỳ thật ở bên này chúng tôi còn có một chút thức ăn chỉ cung cấp cho lãnh đạo đơn vị, cô muốn ăn gì, tôimang racho cô một chút.”

Tô Mạn liền vui vẻ hỏi: “Đồng chí tên gọi là gì vậy?”

Người phục vụ chỉ chờ câu hỏi này của cô, liền nói: “Tôi tên là Chu Lan. Lần sau cô muốn ăn gì cứ tới đây tìm tôi.”

Tô Mạn cũng giới thiệu về mình với cô ấy: “Tôi là Tô Mạn, đang công tác ở bộ Tổ chức.”

Nghe tên đơn vị mà Tô Mạn đang làm việc, Chu Lan lại càng tin lời Tô Mạn nói. Còn trẻ như vậy, lại là cán bộ trong tổ chức, sẽ không gạt người. Người ta thật đúng là có ngườitrên tỉnh. Nếu mình quen biết được người như vậy, có lẽ ngày nào đó mình cũng có cơ hội được lên tỉnh làm việc, nghĩ nào làm vậy, nụ cười của người phục vụ khi nhìn Tô Mạn càng lúc càng tươi.

Thời điểm mấy người Ngô Tiểu Hội đến nơi, Tô Mạn đã gọi xong hết đồ ăn. Đều là những món rất ngon và đặc sắc.

Mấy cô bé này rất là hâm mộ đồng chí Tô Mạn. Đặc biệt là Tô Mạn có thể được thư ký Lâm tự mình điều từ công xã Bắc Hà lên đây, chuyện này càng làm cho người takhâm phục cô hơn, cho nên khi mấy người bọn họ nhìn thấy cô đều vui vẻ chạy tới chào hỏi.

Lại quay sang một bàn đầy đồ ăn ngon, tức thì đôi mắt mấy cô bé liền toả sáng: “Xưởng trưởng Tô, sao cô gọi nhiều đồ ăn ngon thế? Tiệm cơm quốc doanh còn cho phép cô gọi nhiều món vậy sao?”

Tô Mạn cười nói: “Duyên phận, tôi vừa đến nơi đây thì đã thấy có rất nhiều đồ ăn ngon rồi, đây đều là duyên phận. Cũng có nghĩa là bữa cơm này rất xứng đáng để ăn, mọi người cứ phụ trách ăn no uống say là được. Đừng khách khí với tôi.”

Mọi người cũng không khách khí, cầm đũa lên liền ăn, vừa ăn vừa trò chuyện về công tác. Mọi người đang ăn vui vẻ thì nhìn thấy chủ nhiệm Tiết của hội phụ nữ đang đứng trước cửa tiệm cơm quốc doanh. Chủ nhiệm Tiết đảo qua mấy người đang ngồi trên bàn, mặt lập tức trầm xuống.

Mấy cô bé đều công tác ở Phụ Liên, cho nên có chút e ngại đối với vị chủ nhiệm văn phòng hội phụ nữ này. Sau khi bọn họ nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của cô ta, liền không dám nói chuyện nữa.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.