Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thay đổi lớn

Phiên bản Dịch · 1082 chữ

Mới có hơn một tháng không trở về mà Tô Thu Nguyệt cảm thấy em gái mình thay đổi thật nhiều.

Kết quả trên đường trở về, gặp phải mấy người đang bưng thố đến nhà ăn lấy cơm trưa, họ nhìn thấy Tô Mạn liền kêu một tiếng “ Cô giáo Tô”.

Tô Thu Nguyệt càng kinh ngạc hơn,sau khi mấy người kia đi rồi, liền lên tiếng hỏi:” Mới nãy bọn họ kêu cô giáo Tô.... là gọi Nhị Nha đó hả?”

Lâm Tuyết Cúc thấy Tô Thu Nguyệt như vậy thì trong lòng nổi lên ý xấu, lập tức nhanh nhảu nói:” Chứ còn gì nữa, không phải Nhị Nha thì còn ai vào đây. Bây giờ Nhị Nha rất có tương lai, không cần xuống đất làm việc, mỗi ngày chỉ cần dạy chữ nghĩa cho bọn trẻ. Buổi tối thì dạy thêm cho lớp xoá nạn mù chữ, vậy là đã kiếm được công điểm rồi. Đại Nha, nghỉ hè này em về nhà, cũng phải xuống đất kiểm nửa cái công điểm cho nhà ta đấy.”

Tô Thu Nguyệt máu chó đầy đầu:”....”

Em gái của cô chỉ là một học sinh tốt nghiệp tiểu học, vậy mà còn được phân công công tác giảng dạy?

“ Em mới không về nhà có hơn một tháng, trong nhà phát sinh nhiều chuyện vậy.”

Lý Xuân Hoa phấn khởi nói:” Cũng không có gì, toàn là chuyện tốt cả. Bây giờ hai chị em con đều có tương lai. Nhị Nha không cần phải xuống đất, con về sau tốt nghiệp thì lại đi vào thành phố. Nhà ai cũng không có con gái giỏi giang như mẹ ha ha.”

Tô Thu Nguyệt vẻ mặt muốn khóc:”...”

Sau khi về đến nhà, Lý Xuân Hoa lại mang theo Tô Tam Trụ cùng nhau đi lấy cơm. Bây giờ đi ra ngoài đường, bà lúc nào cũng thẳng cái sống lưng, cảm thấy mình thật có thể diện. Dù sao cũng là người nhà của anh hùng, tự nhiên cũng muốn ra vẻ có khí thế.

Đến cả việc diễn kịch để chiếm tiện nghi cũng không thèm làm nữa,người nhà của anh hùng sao có thể làm chuyện mất mặt này được.

Nhóm xã viên cũng không biết trong lòng đồng chí Lý Xuân Hoa có sự thay đổi, chỉ nhìn thấy bà vậy mà thành thành thật thật lại đây múc cơm, ầm ĩ gì cũng không làm tới, chỉ đứng vào hàng xếp ngay ngắn. Một đám trong lòng đều cảm thấy ngạc nhiên, nhưng mà lúc sau ngẫm nghĩ lại thấy cũng đúng.

Dù sao phẩm đức của cô giáo Tô tốt như vậy, người trong nhà dù ít hay nhiều cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Xem ra đồng chí Lý Xuân Hoa đã bị cô giáo Tô cảm hoá thành công rồi, bây giờ quyết định thay đổi triệt để,muốn làm một người tử tế. Vì thế mọi người nhịn không được mà nhìn bà thêm vài lần.

Nhận thấy được ánh mắt của đám đông, Lý Xuân Hoa lại tự động hiểu là ánh mắt hâm mộ khi nhìn người nhà của anh hùng, vì thế bà như được lên dây cót, lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực tiếp thu chiêm ngưỡng của mọi người.

Nhà họ Tô bên này, sau khi Tô Thu Nguyệt vào phòng liền phát hiện có sự thay đổi.

Trong phòng có thêm một cái bàn để làm bàn học. Đây là bàn trong phòng ba mẹ cô, bình thường được dùng để đựng ly nước cùng vài vật linh tinh.

Bây giờ trên bàn còn có một số sách vở và bút chì các loại, mọi thứ đều được sắp xếp chỉnh tề đâu vào đó. Vừa nhìn là biết đây là bàn của phần tử tri thức dùng để học tập.

Tô Mạn đem cái ly tráng men và khăn lông mới được thưởng toàn bộ để hết lên trên bàn. Lúc này càng thêm thấy được sự chênh lệch giữa hai cái bàn học.

Tô Thu Nguyệt nhìn nhìn em gái nhà mình, không nhịn được lên tiếng hỏi:” Nhị Nha, em đây là sao, sao đột nhiên lại mở lớp rồi dạy học xoá nạn mù chữ? Còn dạy học cho cả bọn nhỏ.”

Tô Thu Nguyệt tò mò muốn điên rồi.

Cô nghĩ muốn nát óc cũng không thể hiểu, em gái nhà mình chỉ là một học sinh tốt nghiệp tiểu học, sao đại đội lại đồng ý rồi phân công công tác giảng dạy như vậy.

Tô Mạn nói,” Chỉ là muốn vì đại đội làm một chút chuyện tốt mà thôi.”

“... Nhưng mà... đại đội sao lại đồng ý với em chứ, em chỉ tốt nghiệp tiểu học thôi mà?”

Tô Mạn nhún vai:” Có thể là vì những người có bằng cấp cao không tình nguyện làm những việc này. Dù sao người vô tư cống hiến như em cũng không được mấy người.”

Tô Thu Nguyệt:”...”

Mất công hỏi nửa ngày, cuối cùng cũng không hỏi ra được cái lí do tử tế để chấp nhận.

Còn tưởng đâu em gái có sự thay đổi lớn như vậy, chắc là không giống như trước kia nữa. Ai ngờ vẫn y như cũ, tính tình hời hợt, không ưa nói chuyện.

Cũng không đúng, ban nãy vì sao lên bục giảng nói chuyện lại sinh động như vậy đâu?

Hai chị em chưa nói được với nhau mấy lời, bên ngoài Lý Xuân Hoa đã ồn ào la hét làm cho cả nhà đi ăn cơm.

“ Cả nhà chúng ta đều được dính ánh sáng của Nhị Nha,đi ra ngoài mọi người nhìn mẹ hâm mộ muốn chết. Nhị Nha, con đúng là làm cho cả nhà chúng ta được nở mày nở mặt mà.”

Tô Thiết Sơn vừa nghe,chân mày cũng dãn ra.

Chờ sau khi Lý Xuân Hoa múc cho ông một chén cháo rau dại lớn, Tô Thiết Sơn liền đứng dậy bưng ra cửa ăn” Trong nhà quá nóng, tôi ra ngoài đi dạo rồi ăn luôn.”

Lý Xuân Hoa”...” Gì vậy, bên ngoài không phải nóng hơn sao, tự nhiên bưng ra đó làm gì?

Ai ngờ mấy người con trai sau khi được phân đồ ăn cũng liền đứng lên hướng ra ngoài đi:”Cha, đợi chúng con với, chúng con đi chung với cha cho vui.”

Những người còn lại:”....”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 149

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.