Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ thống bị hư?

Phiên bản Dịch · 1013 chữ

“ Chắc chắn rồi, chúng ta sẽ tập luyện chăm chỉ, con đừng lo.” Lý Xuân Hoa không nói hai lời liền vỗ tay tán thành. Tốt xấu gì bà cũng lớn lên ở gánh hát. Năm đó bị đá ra khỏi chỗ đó,không phải do bà không có khả năng, mà chẳng qua là do bà giả bộ khù khờ thôi.

Nếu bà mà trụ lại ở gánh hát, có khi bây giờ đã là người nổi tiếng rồi cũng nên.

Tô Mạn thấy đồng chí Lý Xuân Hoa đang ôm mộng đẹp thì cũng mặc kệ, cô quay sang nói với Tống Ngọc Hoa:” Chị hai, chị diễn rất giống vai người vợ nhu nhược bị ức hiếp đấy. Nhưng mà khúc trở thành nữ cán bộ thì chưa ổn cho lắm, không đủ khí thế. Chị phải tưởng tượng mình thật sự là một nữ cán bộ, nói một không hai, đến cả anh hai cũng phải nghe chị răm rắp theo thì mới được.”

Tô Nhị Trụ đứng bên cạnh vừa nghe liền xụ mặt xuống, vừa nói vừa liếc Tống Ngọc Hoa:” Cô dám!”

Tô Mạn nói:” Đây đều là vì công tác.”

Lý Xuân Hoa vỗ vỗ vai con trai mình,” Làm gì đâu, diễn kịch thôi mà. Phải diễn càng nhập vai thì mới đạt. Mẹ cũng thấy vợ con diễn khúc đó chưa tốt lắm, phải tập luyện thêm.”

Sau đó bà lại quay qua nói với con dâu Tống Ngọc Hoa,” Con diễn có khí thế một chút, đừng có suốt ngày bày ra dáng vẻ yếu đuối nhu nhược nữa.”

Tống Ngọc Khoa mếu máo, trong lòng đầy tủi thân, cô vốn dĩ là người có tính tình mềm yếu mà, đâu có giả vờ gì đâu.

Chỉ là Tống Ngọc Hoa trong lòng không nhịn được mà thầm ảo tưởng, bản thân cũng sẽ có ngày trở thành Tiểu Ngọc, là một nữ cán bộ uy phong. Sau đó ngay cả chồng cũng sẽ không dám tuỳ tiện đánh đập hay mắng chửi cô nữa, ngược lại còn phải dỗ dành rồi nhường nhịn cô.

Chỉ mới tưởng tượng đến cảnh đó, Tống Ngọc Hoa không nén được cơn kích động.

Tô Mạn lại đi đến nhà của Tiếu Quế Hoa để thông báo, lúc tới còn đụng phải bà Lưu.

Trước đó Tô Mạn nghe nói, sau khi buổi diễn kết thúc, Tiếu Quế Hoa liền rước bà Lưu về nhà sau đó ăn cơm chung một chỗ. Có lẽ là tình cảm xuất phát trong lúc diễn kịch, hoặc do bài học mà vở diễn đem lại, dù sao tình huống hiện tại đang chuyển biến theo hướng tích cực.

Nghe được tin tức từ Tô Mạn, bà Lưu có chút kích động, sau đó lại lo lắng hỏi,” Chuyện đó... nếu diễn nhiều mọi người có hiểu lầm hai vợ chồng Quế Hoa không?”

Trước đây bà cảm thấy con trai con dâu không muốn gần gũi mình, bởi vậy cũng không suy nghĩ nhiều. Hiện tại vợ chồng họ đối xử với bà tốt hơn rồi, bà lại luyến tiếc sợ bọn họ chịu uỷ khuất.

Tô Mạn cảm thấy người lớn tuổi thật dễ dàng thỏa mãn, lại có lòng lo lắng cho con cháu, đúng là một người ấm áp.

“ Bà à, sẽ không đâu,trước khi lên diễn, cháu sẽ nói với mọi người là cả nhà chúng ta rất hoà thuận.Anh Xuân Sơn và chị Quế Hoa đều có tấm lòng hiếu thảo.Diễn vở này mục đích là để mọi người phải biết yêu quý người già. Hơn nữa, lần này là do bên công xã sắp xếp, nếu làm được tốt, nói không chừng còn được cấp khen thưởng cũng nên, nói chung đây là chuyện tốt, bà không cần phải lo lắng nhiều đâu ạ.”

Nghe mấy lời Tô Mạn nói, cả nhà bà Lưu đều phấn khởi vui sướng.

Hộ gia đình nông thôn nhà bọn họ, nếu thật sự được công xã chú ý ,vậy đúng là chuyện tốt khó có được.

Tiếu Quế Hoa hiện tại đối xử với mẹ chồng khá tốt, không chột dạ như lúc ban đầu nữa. Tự nhiên cũng cảm thấy chuyện này rất vinh quang. Lưu Xuân Sơn là một người nghe lời vợ, hắn cảm thấy vợ mình đã đồng ý, vậy bản thân cũng không có ý kiến gì. Vì thế Tô Mạn nhận được sự chấp thuận của cả gia đình, liền vui vẻ cười chào hỏi rồi rời đi.

Còn một nhà cuối cùng là ba chị em Trần Ngân Hoàn đều không thành vấn đề.

Hiện tại cả nhà Trần Ngân Hoàn nhận được rất nhiều sự trợ giúp của mọi người. Ba chị em cảm kích cực kì, bọn họ cũng hi vọng những trẻ em mồ côi khác sẽ nhận được sự giúp đỡ y như vậy. Bởi thế vừa nghe Tô Mạn đề xuất ý kiến, bọn họ liền gật đầu đồng ý tiếp tục biểu diễn.

Rời khỏi nhà của Trần Ngân Hoàn, 789 liền hớn hở hát vang trong đầu Tô Mạn:” Chỉ cần mỗi người góp sức một chút, cùng chung tay với nhau thì thế giới sẽ ngập tràn nhân ái...”

“ Thôi được rồi.” Tô Mạn ghét bỏ trợn trắng mắt lên.” Đừng hát hò inh ỏi trong đầu tôi nữa,phiền quá.”

“ Ký chủ, tôi rất vui mừng.” 789 bị ghét bỏ mà vẫn không biết, ngược lại rất phấn khởi chia sẻ tâm tình của mình với Tô Mạn,” Ký chủ, cô đúng là một người tốt,cho nên mới làm được nhiều chuyện tốt như vậy.”

Tô Mạn ừ một tiếng cho có.

“ Chỉ là sao ký chủ làm nhiều chuyện tốt như vậy, tôi lại không cảm nhận được một chút giá trị thiện ý nào hết? Thật kì lạ, chả lẽ do hệ thống của tôi có vấn đề?Nhưng nếu thật sự bị hỏng rồi thì lấy đâu ra người để tu sửa bây giờ?”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 203

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.