Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi khuyên giải

Phiên bản Dịch · 1003 chữ

Người càng lúc càng đông, cuối cùng chen không lọt, vì đến trễ nên hết ghế ngồi ,Tô Mạn phải bưng cơm về văn phòng. Cô chuẩn bị vừa ăn vừa xem văn kiện.

Không chỉ có cô mà ngay cả ba người Trình Hiểu Hồng, Đinh Mẫn và Vương Phương cũng bưng bát cơm trở lại đây.

Các cô vừa ăn vừa cười nói vui vẻ, không khí cũng rất hoà thuận. Nhìn qua thì trông Tô Mạn có phần quạnh quẽ đìu hiu.

Đột nhiên, bên ngoài truyền đến một tiếng khóc:” Cứu mạng, ai tới cứu tôi với.”

Nghe thấy thanh âm, Tô Mạn buông đũa xuống nhìn qua phía bên đó,liền thấy một người phụ nữ đang mang thai hướng vào văn phòng đi tới.

Trình Hiểu Hồng ở bên cạnh lại nhanh chóng bưng bát cơm,quay lưng về phía cửa, coi như không thấy được.

Người phụ nữ mang thai lại khóc rống lên:”Trình cán sự, khi nào cô đi tới nói chuyện với mẹ chồng tôi vậy? Tôi thật sự không sống nổi với bà ấy nữa. Suốt ngày nói tôi mang thai con gái, còn bảo chờ tôi sinh xong nửa đêm sẽ đem con tôi vứt đi. Sao có thể có người ác độc như vậy, dù sao nó cũng là miếng thịt rơi ra từ trên người tôi mà...huhu...”

Tô Mạn chau mày lại, nghĩ một chút liền nhớ ra ,đây là người con dâu nhà họ Trần của đội Quả Lê mà ban sáng Trình Hiểu Hồng mới nói đây mà.

Nhưng mà cô cũng không có ý định xen vào việc của người khác, nghĩ xong lại cúi đầu xuống tiếp tục ăn cơm.

Con dâu nhà họ Trần càng khóc càng thảm, đến nỗi gây ra tiếng động quá lớn, sau đó mấy người xung quanh cũng chú ý rồi tập trung lại đây.

Nhìn thấy người phụ nữ trẻ tuổi này còn đang mang thai,liền không biết nói gì. Bởi vì bọn họ ngày thường cũng gặp không ít mấy chuyện mâu thuẫn gia đình. Mỗi lần có chuyện sẽ do hội phụ nữ phụ trách giải quyết. Đám đông xì xầm bàn tán một hồi,sau đó trở về việc của ai người nấy làm.

Bọn họ có thể mặc kệ không lo,nhưng hội phụ nữ thì không. Nhất là Trình Hiểu Hồng, người phụ trách chính trong việc này.

Lúc này cô ta thấy không thể làm lơ được nữa, mới căng da đầu mời người phụ nữ kia tiến vào bàn làm việc của mình.

Tô Mạn vừa lúc ăn xong, sau đó lướt qua hai người để đi rửa chén đũa.

Chờ đến khi trở về, cô thấy người phụ nữ kia khóc càng thương tâm hơn.

“ Cô không chịu đi, tôi biết phải làm sao bây giờ?Tôi cũng không muốn sinh nó ra, nhưng sao có thể làm như vậy được. Năm nay mất mùa khó khăn, đứa nhỏ này lại xui xẻo đầu thai vào bụng tôi. Sao số của tôi lại khổ như vậy chứ?”

Trình Hiểu Hồng cố nén khó chịu nói:” Như vậy đi, mai mốt rảnh rỗi tôi sẽ đến nhà khuyên nhủ mẹ chồng cô, khai thông đầu óc cho bà ấy. Nhưng bây giờ cô cũng phải học được phản kháng, không thể lúc nào cũng nghe theo lời của bà ấy được.Mẹ chồng độc ác như vậy cô không cần phải nhịn.”

“ Bà ấy rất ghê gớm, sao tôi dám phản kháng cho được. Với lại ,tôi mà nói một tiếng cãi lại, chồng của tôi sẽ đánh tôi mất nửa cái mạng.”

Trình Hiểu Hồng đương nhiên đã nhận thức qua chồng của người này. Đó điển hình là loại đàn ông ngang ngược vô lí. Cho nên cô cơ bản cũng không muốn tiếp xúc cùng loại người này, lỡ đâu xui xẻo chọc anh ta lên cơn điên, đá cô mấy cú, vậy thì toi mạng.

Trình Hiểu Hồng có chút quẫn bách, liền quay sang tìm kiếm sự giúp đỡ của hai người kia. Ai ngờ bọn họ đang nằm bò ra bàn đùa giỡn, nói nói cười cười, không thèm chú ý qua bên này.

Vì thế Trình Hiểu Hồng chỉ có thể căng da đầu, cắn chặt răng tiếp tục ứng phó với con dâu nhà họ Trần:” Cô còn một khoảng thời gian nữa mới sinh mà, cứ từ từ để tôi nghĩ cách khác rồi tính sau.”

Nghe được mấy lời của Trình Hiểu Hồng, người phụ nữ mang thai lại tiếp tục ôm nỗi thất vọng, vẻ mặt hết sức bi thương.

Hách chủ nhiệm cũng vừa vội vàng từ nhà ăn trở lại đây. Nhìn thấy tình huống này, liền xụ mặt chất vấn Trình Hiểu Hồng:” Sao còn chưa xử lí xong chuyện này nữa? Tiểu Trình, cô đi theo cô ấy về nhà khuyên giải mẹ chồng mau.Không cần tối ngày phải ở lì trong văn phòng,nhanh đi xử lí cho xong đi.”

Trình Hiểu Hồng mếu máo nói:”.... Tôi, hôm trước tôi mới đi rồi, nhưng bà ấy không nghe lời khuyên của tôi.”

“ Không nghe thì không thèm đi nữa hả?” Hách chủ nhiệm tức giận ra mặt.

Trình Hiểu Hồng bị phê bình thì khó chịu trong lòng, cô còn nghĩ thầm nếu Hách chủ nhiệm cô có bản lĩnh thì tự đi mà đi, ở đó mà sai khiến người khác! Chỉ là Trình Hiểu Hồng không dám nói ra khỏi miệng, sau đó lại tủi thân đứng lên, mang theo con dâu nhà họ Trần về nhà ,nhân tiện khuyên giải mẹ chồng của cô ấy.

Người phụ nữ mang thai mặt đầy hi vọng,lau nước mắt đi theo Trình Hiểu Hồng. Tuy rằng cô bị đả kích rất nhiều lần, nhưng vẫn rất tin tưởng vào cán bộ công xã. Dù sao đây cũng là cọng rơm cứu mạng duy nhất mà cô có trong lúc này.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 175

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.