Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh em tâm sự

Phiên bản Dịch · 1071 chữ

Môi của Tô Nhị Trụ giật giật vài cái, lại quay sang nhìn Tống Ngọc Hoa:”...Thật ra, anh...anh đối với chị dâu của em rất tốt.”

Tống Ngọc Hoa nhún vai,sau đó ồ lên một tiếng, ánh mắt chứa đầy hàm ý liếc về phía hắn ta.

Tô Nhị Trụ lại run sợ không ngừng.

Lâm Tuyết Cúc đắc ý nói:” Cho nên a, em hai phải đối với vợ mình tốt một chút. Nghe nói không chỉ bắt đàn ông vũ phu, còn bắt cả mẹ chồng đanh đá, có phải không Nhị Nha?”

Lý Xuân Hoa nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt nhìn Lâm Tuyết Cúc.

Tô Mạn gật đầu:”Bước tiếp theo còn phải bắt mấy người phụ nữ ức hiếp chồng và mẹ chồng.”

Lâm Tuyết Cúc:”...”

Lý Xuân Hoa chỉ chờ có vậy, lập tức nói chen vào:” Con gái,lúc nào đi bắt, để mẹ cũng viết tin cử báo. Nhà ta còn có một người vợ suốt ngày ăn hiếp chồng, chọc tức mẹ chồng nữa, bắt đi cho cả nhà yên ấm.”

Lâm Tuyết Cúc khí thế phản bác:”Con tốt xấu gì cũng sinh cho nhà họ Tô hai đứa cháu nội, sao mẹ cứ không thích con vậy?”

Lý Xuân Hoa thờ ơ nói:”Cũng đâu phải do tôi sinh. Về sau bọn nó có dưỡng lão hay nuôi tôi không? Tôi tự có con trai con gái để nuôi mình, ai thèm trông cậy vào con trai con gái của cô.”

“...” Lâm Tuyết Cúc vậy mà cảm thấy mẹ chồng mình nói rất có đạo lí. Con do chính mình đẻ ra, sao phải đi dưỡng lão cho người khác, nó phải nuôi cô thôi chứ!

Tô Mạn nhìn những người trong nhà một vòng, lại nghiêm túc nói:”Được rồi, không cần cãi nhau nữa. Con làm cán sự của hội phụ nữ, người trong nhà không được kéo chân sau. Nếu không người ta còn nói người nhà mình mà con không quản được, sao có quyền đi nói người khác.”

“ Đúng rồi đấy, phải hoà thuận.” Tô Thiết Sơn bỗng hét lớn , ông phải duy trì cho con gái mình, bởi vì bây giờ Tô Mạn là người có thể diện nhất trong cái nhà này.

Lý Xuân Hoa lập tức cười gật đầu ra hiệu với ông.

Tô Thiết Sơn lại nói thêm một câu:” Đều nghe mẹ các người đi, có vậy thì cái nhà này mới hoà thuận được.”

Lâm Tuyết Cúc lập tức véo chồng mình một cái, ý đồ muốn anh ta lên tiếng nói đỡ cho mình. Ai ngờ Tô Đại Trụ nhát gan nói:”Thôi, chúng ta về phòng nghỉ ngơi đi vợ.” Trong cái nhà này, bất kể là ai thì hắn cũng không dám đụng vào trêu chọc đâu.

Lâm Tuyết Cúc tức giận đứng lên đi về phòng, còn la hét bắt hai đứa con đi theo.

Hòn Đá Nhỏ và Cỏ Nhỏ đang vùi đầu ăn cơm hộp mà Tô Mạn mới đem về. Hai đứa ham ăn đến nỗi miệng đầy dầu mỡ, cũng không thèm ngẩng đầu lên nhìn ai, vừa ăn vừa nói:”Cơm hộp cô út mang về ăn ngon quá, mẹ đi về trước đi.”

“...”

Cả chồng và con đều vô tích sự, không có lấy một người nào dựa vào được.

Tô Mạn cũng không nhiều lời nữa,liền đi về phòng nghỉ ngơi. Chuẩn bị nhân cơ hội mua thêm ít đồ ăn ngon trong hệ thống, bồi bổ cho cơ thể. Tiện thể mua thêm một ít sữa hộp với mấy gói mì các loại để đem lên văn phòng ăn sáng.

Ai ngờ vừa đến cửa phòng, Tô Mạn đã bị Tô Đại Trụ chặn lại, hắn nhỏ giọng hỏi:”Nhị Nha, chỗ các em định bắt mấy người vợ đanh đá hả?”

Tô Mạn nhướng mày, sau đó cười hề hề nói:” Tất nhiên rồi, chỉ là chỗ của em chỉ bắt mấy người phụ nữ ức hiếp mẹ chồng hoặc em chồng thôi.”

Tô Đại Trụ gấp gáp hỏi:”Ức hiếp chồng thì sao? Anh nói cho em nghe, chị dâu của em rất hung dữ, lúc tức giận liền đánh rồi cắn anh thương tích đầy mình đây này.” Nói xong giọng vẫn còn run run.

“ Thì kệ thôi chứ sao. Phụ nữ vốn yếu ớt hơn đàn ông, bởi vậy mới cần bảo vệ. Còn đàn ông là do không muốn phản kháng, chứ nếu không sao có thể bị khi dễ được?”

Tô Đại Trụ:”...” Và thế là hết!

Trong phòng bếp, Tô Tam Trụ vừa trải tấm chiếu ra, đang chuẩn bị đi ngủ thì thấy anh cả chạy lại. Một lúc sau anh hai cũng chạy ra tới.

Hai anh em vừa đến đã bá chiếm chăn mền của Tô Tam Trụ, sau đó mặt mày ủ ê.

Tô Tam Trụ buồn ngủ lắm rồi, miệng ngáp không ngừng,” Này, các anh bị làm sao ý, không lo về phòng mà ngủ đi, ngày mai còn phải dậy sớm để làm việc nữa.”

Tô Đại Trụ lắc đầu nói:” Ngủ không được, trước kia chị dâu em đã không thèm đặt anh vào mắt, bây giờ hội phụ nữ cũng mặc kệ anh, ngày tháng sau này anh biết sống sao đây?”

“ Anh cũng không ngủ được, chị dâu của em cứ trừng mắt lên. Trời ơi,hai người phải nhìn thấy cái thái độ lồi lõm đó của cô ta, anh vừa nhìn đã sợ đến phát run rồi, da gà cũng nổi khắp người.”Tô Nhị Trụ nghẹn khuất nói.

“ Đùa nhau hả, anh cả sợ thì cũng thôi đi, còn anh tự nhiên sợ cái gì?” Vẻ mặt của Tô Tam Trụ đầy buồn bực. Ai chả biết anh hai của cậu nổi tiếng là hung thần ác sát, tung hoành ngang dọc khắp cái đại đội này.Bây giờ lại mở miệng ra nói từ”sợ”, làm cho cậu thật sự sợ rồi đây này!(,,#?Д?)

Tô Nhị Trụ kích động nói:” Anh sợ bị cô ta cử báo. Anh nói cho em nghe, gần đây cô ta rất láo toét, cả ngày lầm lì, không chịu hầu hạ anh gì cả. Còn nghĩ đến tái giá, nếu lỡ cô ta âm mưu khiến anh bị bắt, sau đó ôm Gạo Kê Viên đi lấy chồng mới thì làm sao?”

Hai người còn lại:”...”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 216

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.