Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vương Phương ghi thù

Phiên bản Dịch · 1097 chữ

Nhìn thấy hình huống này, mấy vị đội trưởng đều tự động ngồi im không dám hé răng. Cả đám dựng lỗ tai để nghe ngóng tình hình, muốn biết sao tạp chí của tỉnh lại để ý đến công xã của bọn họ. Nếu thật sự được lên báo, vậy coi như công xã của bọn họ cũng sắp nổi tiếng rồi.

Đối diện liền bắt đầu hỏi chuyện.

Thư kí Trình vẫn luôn gật đầu không ngừng:”Không sai...Đúng đúng đúng, đúng là có chuyện như vậy... số liệu là chính xác... đúng, chúng tôi rất coi trọng phương diện công tác này, gần đây cũng đẩy nhanh tiến độ... Chúng tôi còn chuẩn bị triển khai thêm nhiều kế hoạch khác... được được, vậy hẹn gặp lại, nếu đồng chí muốn hiểu biết thêm vấn đề gì, có thể tiếp tục gọi điện cho tôi.”

Sau khi cúp điện thoại, thư kí Trình vẻ mặt tươi roi rói, người cũng đỏ bừng vì kích động.

Ông tiến lại bàn, với lấy tách trà uống một ngụm,lúc này mới giảm bớt sự hưng phấn.

Vài vị đội trưởng tò mò nhìn theo, đội trưởng đội Hoa Sen sốt ruột hỏi:”Thư kí Trình à, có chuyện tốt hả?”

Thư kí Trình cười nói:”Lần trước hội phụ nữ tổ chức buổi công diễn để giáo dục kiến thức, đồng chí Tô Mạn đã gửi một phần tư liệu đi. Báo chí của tỉnh nhìn trúng,nói muốn xác minh tình huống thực tế, chuẩn bị viết bài đăng lên.”

Mọi người ai nấy đều vui mừng sung sướng. Đây là vinh dự chung của mọi người, bọn họ cũng được thơm lây.

Thư kí Trình thấy vậy, liền cảm khái nói:”Công tác của hội phụ nữ rất không tồi,ngay cả báo chí tỉnh thành còn nhìn trúng. Sau này chúng ta phải tích cực phối hợp hơn.”

Nghe được mấy lời của thư kí Trình, mấy vị đội trưởng liền ý thức được hàm ý ở bên trong.

“ .... Thư kí Trình... chuyện này,việc nào ra việc đó thì mới được, kế hoạch bắt người kia vẫn nên huỷ bỏ thì hơn...”

Thư kí Trình nói:” Bắt người cũng là vì công tác, nếu bọn họ không vi phạm thì lo gì. Các người trở về chấn chỉnh kỉ cương cả đội lại đi, đừng ngồi đây dong dài nữa.”

Mấy vị đội trưởng:“...”

Thư kí Trình trực tiếp ra lệnh tiễn khách, mấy người lục tục đi về, ai cũng xụ mặt lại thành một đống.Thư kí Trình còn tiện thể nhờ bọn họ đi ngang văn phòng, chuyển lời kêu Tô Mạn và Hách chủ nhiệm cùng tới đây.

Sở dĩ kêu cả Tô Mạn là vì tư liệu này do cô gửi đi, ông cũng muốn nắm rõ tình huống một chút.

Hách chủ nhiệm vừa nghe tin đã kích động quay sang hỏi Tô Mạn:”Chuyện này sao cô chưa nói với tôi?”

Tô Mạn cười ngượng ngùng nói:”Tôi cũng không nghĩ mình sẽ được chọn trúng,chỉ muốn thử vận may xem sao. Bởi vậy chưa nắm chắc nên cũng không dám nói với chị.”

“ Không ngờ chuyện này mà cô cũng nghĩ ra, quá tốt rồi!”

Hách chủ nhiệm vui sướng không thôi. Cô làm chủ nhiệm đã mấy năm, chưa bao giờ hãnh diện như ngày hôm nay.

Thư kí Trình lại hỏi:” Toàn bộ tư liệu có đầy đủ không, nếu thiếu thì nhớ bổ sung thêm?”

Tô Mạn nói:” Tôi đã tự mình kiểm tra kĩ càng rồi, những gì tư liệu yêu cầu đều đầy đủ cả.”

Thư kí Trình nghe vậy liền an tâm,người ta đã gọi điện thoại lại đây, chắc chắn sẽ đăng lên báo. Nếu tư liệu đã đầy đủ thì việc này cũng coi như nắm chắc.

Hoàn thành chuyện lớn, trong lòng thư kí Trình rất thoải mái:”Lần này cô làm rất tốt.”

Tô Mạn đáp:” Đây cũng là nhờ hội phụ nữ cho tôi cơ hội để phát huy.”

“ Đúng vậy, thư kí Trình à, lần trước tôi đã nói qua với ngài rồi, người ta là nhân tài đấy, phải cho cô ấy nhiều cơ hội để phát triển.”

Trước đó thư kí Trình còn đang phân vân,bây giờ nhìn thấy tình hình này, chắc ông phải xem lại thôi.

Trở lại văn phòng của hội phụ nữ, Hách chủ nhiệm vui mừng đem chuyện này kể với mọi người:”Các cô học tập Tiểu Tô một chút đi, phải tích cực chủ động đối với công tác.”

Ba người bị so sánh liền không dám ngẩng đầu lên.

Chỉ là xem những thành tích của Tô Mạn, Trình Hiểu Hồng cùng Đinh Mẫn cũng không có bài xích cô nữa. Dù sao có muốn so cũng so không lại người ta, Tô Mạn thật sự quá giỏi. Cho nên cả hai chỉ có thể căng da đầu đứng lên chúc mừng Tô Mạn, xem như hoà hoãn mối quan hệ thuốc súng trước đó.

Nhưng Vương Phương thì ngược lại hoàn toàn, bởi vì lần trước cô ta bị Tô Mạn cướp mất cơ hội lên huyện tham dự tập huấn. Bây giờ trong lòng vẫn chưa nguôi mối thù cũ, liền bày ra sắc mặt khó chịu, sau đó quắc mắt lên lườm Tô Mạn.

Chờ lúc tan tầm, hai người Hách chủ nhiệm và Tô Mạn rời đi. Vương Phương liền chạy lại nói với hai người kia, ý đồ châm ngòi thổi gió gây chia rẽ:”Tôi không phải người ở vùng này thì thôi đi, còn các cô có gốc gác ở đây, mắc gì phải sợ cô ta?”

Trình Hiểu Hồng xụ mặt không vui:”Chứ bây giờ cô nói tôi phải làm sao nữa? Tôi mới nói xấu Tô Mạn có mấy câu,bác của tôi liền phê bình tôi không có đầu óc, làm việc không tích cực còn thua xa người ta. Hừ, đành phải chịu thôi.”

Đinh Mẫn nói:”Đúng rồi đấy, tôi mới nhắc đến Tô Mạn, ai ngờ ba tôi lại biết cô ta. Ông ấy nói Tô Mạn tự mình học thành tài, còn thi được hạng ba toàn khối, lấy được bằng tốt nghiệp trung học mà không cần phải tới trường, bảo tôi không có chuyện gì thì đi theo học tập kinh nghiệm. Dù không muốn thừa nhận, nhưng mà đầu óc của tôi thật sự kém hơn cô ta nhiều...”

Vương Phương:”...” Đúng là không sợ kẻ địch mạnh như hổ, chỉ sợ đồng đội ngu như heo mà!

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 213

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.