Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
2215 chữ

“Ta cảm thấy giống như mình đã quên mua cái gì đó……” Hứa Thanh đứng ở trước cổng cúi đầu suy nghĩ, vừa định theo thói quen lấy tay gãi đầu, lại không nghĩ đến cảm xúc trong tay không phải là tóc mái quen thuộc, mà là cây trâm bằng trúc mát lạnh “Thật đúng là không quen với tóc dài” cuối cùng vẫn là không tình nguyện rút ‘trang sức’ mới từ trên đầu xuống, lúc này mới thỏa mãn đi vào nhà bếp.

Đem bếp lửa đốt lên, lấy mấy khối củi để vào, lại múc nước ấm nấu lúc sáng cho vào bồn, đây là nước để lát nữa rửa mặt. Lại đem nước và đồ ăn lúc sáng đã chuẩn bị tốt vào, đậy nắp lên, làm xong Hứa Thanh lại chạy đến phòng tạp vật lấy một cây dao đi ra ngoài tìm đồ ăn.

Lần này không đến phòng sau tìm đồ ăn, nơi đó chỉ có một bụi tỏi cùng rau xanh, mấy ngày nay hắn vẫn luôn hái rau ở đó ăn, sợ là nguyên chủ trở về không có gì ăn.

Cách phòng ở phía bên phải vài con đường, Hứa gia có sở hữu một mảnh đất trồng rau ở đó, cho nên Hứa Thanh ra cổng liền hướng chỗ đó đi đến, ở chỗ đất trồng rau có thể nhìn đến toàn bộ nhà hắn, cho nên hắn căn bản không cần lo lắng.

Cách thật xa đã có thể nghe thấy thanh âm cười đùa của hài tử trong thôn truyền đến, Hứa Thanh nhìn phía thôn bên kia, trong lòng có chút ê ẩm.

“Thật náo nhiệt, cũng không biết khi nào ta mới có một gia đình ở đây”. Nói xong hắn lại cảm thấy có chút không đúng, Hứa Thanh cảm giác mặt mình có chút nóng “Nghĩ cái gì đâu!” có chút hận sắt không thành thép vỗ vỗ ót mình, bước chân nhanh chóng đi đến chỗ đất trồng rau.

“Hôm nay mua một khối thịt ba chỉ, đáng tiếc bởi vì mặt còn bệnh nên không thể ăn quá cay.” Hứa Thanh có chút tiếc nuối, hắn cái gì đều có thể không cần thế nhưng duy nhất việc thích ăn cay là không thể sửa. Chính là, thân thể của nguyên chủ còn có bệnh đầu mùa, không thể không ăn kiêng, bằng không cho dù có linh tuyền điều trị cũng không thể làm vết đỏ trên mặt khỏi hẳn, vì ngày tháng ăn cay sau này, hắn nhịn!

Lúc này Hứa Thanh đã hoàn toàn quên mất lúc ở chợ hỏi mua gia vị có nói đến bột ớt, khi đó lão bản có nói “Vị tiểu ca nhi này, không biết “Ớt cay” này là vật gì? Vị như thế nào? Ta mở cửa hàng nhiều năm như vậy còn chưa có nghe qua vật ấy.” Thế giới này không có ớt cay!! Bất quá tâm hắn quá lớn! Không nhớ tới……

Hứa Thanh loay hoay một lúc, cuối cùng cũng hái được một ít khổ qua, chuẩn bị làm rau trộn khổ qua, mấy cây rau cần dùng để làm rau cần xào thịt, cuối cùng nghĩ nghĩ vẫn là hái mấy cây cải thìa về nấu canh. Hái xong hắn liền trở về, tuy rằng chỉ có một người, nhưng vẫn bảo đảm sinh hoạt tốt. Hứa Thanh đóng mạnh cổng, có chút hả giận, cho các ngươi náo nhiệt, ca hôm nay cũng muốn ăn cái náo nhiệt!

Đem đồ ăn đặt ở trên giếng nước, đem tay rửa sạch rồi trở lại phòng bếp nhìn thử đồ ăn, nước vừa sôi, đem ngô đảo vài cái lại bỏ thêm ít củi, lúc này mới chậm rì rì đến bên cạnh giếng rửa sạch đồ ăn.

“Hôm nay mua heo con hết 650 văn, ba miếng vải dùng 60 văn, gia vị tổng cộng 15 văn, còn có thịt ba chỉ có 20 văn, hạt giống là……” Hứa Thanh dừng đang ở rửa đồ ăn, đột nhiên nhảy lên!

“Ta đã quên mua hạt giống!!!”

Hứa Thanh có chút uể oải nhìn mảnh đất hôm qua mới đào lên để trồng rau, có chút khóc không ra nước mắt “Như thế nào lại quên a!”

“Ài, xem ra qua mấy ngày nữa lại phải đi chợ một chuyến nữa” Hứa Thanh có chút mộng bức, hắn phát hiện ký ức của mình có chút bị giảm xuống, nguyên chủ ở thế giới này đều có thể làm a ma của mấy đứa con, Hứa Thanh dùng tay ướt đầm để gãi đầu tóc có chút hỗn độn của mình, là nguyên nhân đến từ thân thể của nguyên chủ?

Hứa Thanh nghĩ đến khả năng này, lại lần nữa ở trong lòng yên lặng đánh giá thể chất nguyên bản của nguyên chủ cùng thể chất của mình sau khi đến, lập tức tâm tình của hắn liền tốt lên.

“Khẳng định nguyên nhân là bởi vì nguyên chủ ở thế giới này đã già rồi, ha ha.” Hứa Thanh nghĩ thông suốt liền vui sướng liền đem rau muống nhặt lên đút cho heo con, rồi trở lại phòng bếp bắt đầu làm cơm.

Đem rửa sạch khổ qua rồi đặt trong một cái chén lớn, cho thêm một ít muối và nước vào ngâm, đặt ở một bên, lại đem phần thịt ba chỉ đã rửa sạch cắt ra, xào trong chốc lát thì đem rau cần bỏ vào xào chung, món ăn đã chuẩn bị tốt, Hứa Thanh liền đem dọn ở một bên rồi rửa nồi sạch sẽ, thêm chút củi để cho nồi nóng lên.

Trong lúc này, lại lấy khổ qua đang ngâm nước ra để ráo, bỏ vào chén lớn lại giã một chút tỏi, thêm một chút muối, trộn lại với nhau đem đến bàn cơm, khổ qua là thứ tốt, có thể kháng khuẩn, giải nhiệt, hạ nhiệt, còn có tác dụng làm sáng mắt. Đối với Hứa Thanh trên mặt toàn mụn đỏ mà nói thì rất có lợi, hơn nữa hương vị đăng đắng của khổ qua làm Hứa Thanh rất thích.

Thấy nồi nóng lên, Hứa Thanh đem tay đặt trên khung trung cảm thụ nhiệt độ trong nồi, đem thịt mỡ đặt ở một bên vào nồi, trong nhà không có dầu ăn, hôm nay vốn dĩ mua nhiều thêm một ít thịt, nhưng lại sợ Tạ a sao nghi ngờ vì thế liền từ bỏ, thịt cùng gạo trong không gian, không đến lúc đặc biệt hắn không muốn động vào, sợ những năm tới có thiên tai cũng có cái để bảo đảm, mọi chuyện đều phải để cho mình một đường lui, đây là quy tắc ở mạt thế mà hắn học được.

Một lát sau, trong không khí liền tỏa ra mùi hương đặc trưng của tóp mỡ, Hứa Thanh híp mắt, mũi dùng sức hít hít mùi hương, nhìn tóp mỡ đã trở nên vàng giòn, nghĩ nghĩ lại lấy từ trong tủ ra một cái chén đem dầu múc ra bỏ vào bình, tóp mỡ còn dư lại thì bỏ vào chén, sau đó bỏ thêm chút muối, đảo đảo liền thành một món ăn.

Dư lại rau cần xào thịt, canh cải, Hứa Thanh tay chân linh hoạt một chốc liền bưng lên bàn “Hôm nay mua đồ tiêu tốn tổng cộng hơn 700 văn, còn lại không đến một lượng bạc, xem ra số tiền dư lại cũng chỉ có thể dùng được một thời gian nữa thôi, qua mấy ngày còn phải trả tiền công, tiền gà con cho Tạ a sao........”

Bên kia Hứa Thanh đang nhai nhai tóp mỡ tính chi tiêu sau này, thì bên này Tạ a sao cũng một bên cùng bạn già làm cơm một bên nói đến Hứa Thanh.

“Thanh Ca Nhi lần này là thật sự thay đổi rất nhiều, trước kia ở trước mặt chúng ta đều thích cúi đầu, sợ mặt bị nhìn thấy, hôm nay ở trên phố, ngươi còn không nhìn thấy đâu, đùa vui trên đường có nhiều người xa lạ như vậy, hắn cũng có thể cười ha hả.”

“Đây là chuyện tốt.”

Trong miệng ăn bánh bao, Tạ thúc nhìn vẻ mặt vui mừng bạn già.

“Ai, chính là lại có vấn đề khác nữa.” Nói xong gương mặt vốn vui mừng của Tạ a sao cũng trầm xuống.

Tạ thúc vội vàng nuốt xuống bánh bao, “Làm sao vậy?”

Tạ a sao nhìn vẻ mặt mờ mịt Tạ a thúc, “Chính là Thanh Ca Nhi đã sắp đến 21 tuổi, chỉ còn hai tháng nữa thôi đấy!”

“21 thì làm sao, chính là tuổi có chút lớn.” Tạ thúc còn tưởng rằng có chuyện gì lớn, dọa hắn giật mình, bàn tay to cầm lấy một cái bánh báo đưa đến trong chén Tạ a sao, lại nắm lên một cái tiếp tục ăn.

“Ta nói ngươi như thế nào lại ngốc như vậy! Đến sinh thần 21 tuổi sẽ bị quan phủ chỉ hôn, ngươi thử nói xem, quan phủ chỉ hôn thì có người nào có tiền đồ không!”

Đém bánh bao vừa mới bỏ trong chén đưa lại cho đối phương, Tạ a sao có chút bực mình, như thế nào nhiều năm vẫn ngốc như vậy, nhìn thấy hắn liền ăn không vô!

Tùy ý nhìn tức phụ quở trách, Tạ thúc uống một hớp cháo lớn, lau khóe miệng “Ta nói ngươi quan tâm nhiều thì sẽ bị loạn, giờ không phải vẫn chưa tới 21 tuổi sao, gấp cái gì!” Tiếp theo lại hướng ngoài cửa lớn giơ đầu “Cũng không xem hôm nay là ngày mấy, nhóm hán tử tòng quân trở về, còn chưa đủ để ngươi lựa chọn sao? Nhãi ranh bằng chúng nó, 5 năm trước đã cưới vợ rồi!”

“Trong thôn không được, nếu đối với Thanh Ca Nhi có ý cũng sẽ không mấy năm nay cô lập hắn”. Mấy năm nay hắn xem như đã rõ, những hán tử cùng tuổi với Thanh ca nhi trong thôn này cũng không phải mỗi người đều dễ ở chung, bằng không sao Thanh ca nhi lại có biệt danh là ‘Xấu ca nhi’.

Xưng hô cũng không hay ho gì, còn gọi nhiều năm như vậy.

“Đúng rồi, ta có nhờ tức phụ nhà Lưu đồ tể ở thôn mẹ đẻ của ta chú ý tình huống bên kia, ta nghĩ nhóm tiểu bối bên kia tốt xấu gì cũng có chút phẩm tính, tình huống trong nhà cũng có thể hiểu biết một chút” Tạ a sao móc từ trong ngực ra một cái khăn tay lau lau khóe miệng, nhớ đến hôm nay cùng Lưu a sao nói chuyện.

“Vậy được, việc này ca nhi các ngươi tương đối hiểu biết, bất quá ngươi vẫn là nói một tiếng với Thanh ca nhi, đừng để hắn cái gì cũng không biết, đến lúc đó lại nói ngươi xen vào chuyện của người khác” Tạ thúc đứng lên nhanh nhẹn thu thập bàn ăn, nhà này chỉ có hai vợ chồng bọn họ, cũng không có cái gì mà hán tử chủ ngoại, ca nhi chủ nội, hắn chính là sủng tức phụ nhà mình, không chọc đến người khác.

Tạ a sao nghe xong cũng không tức giận, thảnh thơi đi đến phòng “Thanh ca nhi mới không phải loại người này, qua mấy ngày ta đem áo quần đưa qua liền cùng hắn nói chuyện” Quần áo này vẫn là ban ngày làm mới tốt, vừa sáng lại vừa không thương tổn đến mắt. Hắn phải nghĩ xem kiểu dáng gì đẹp mới được, a ma của Thanh ca nhi qua đời sớm, khó trách hắn không biết làm quần áo như thế nào, phải dạy hắn mới được, nếu không về sau có gia đình lại không biết làm.

Mà Hứa Thanh bị Tạ a sao nhắc mãi không thôi lúc này đã chuẩn bị tốt để đi ra sau núi, trong nhà đồ ăn đã không còn nhiều lắm, hôm nay mua thịt cũng chỉ đủ ăn đến buổi tối, hắn muốn đi đến sau núi thử vận may xem sao. Ở trong trí nhớ của nguyên chủ, mối lần Hứa phụ vào núi đều có thu hoạch không nhỏ, trong núi này tài nguyên đích xác là rất nhiều nhưng cũng rất nguy hiểm, những thợ săn trong thôn cũng chỉ dám đi dạo xung quanh núi, không dám đi sâu vào bên trong, chỉ có Hứa phụ là có thể đi vào trong một chút.

Đó là bởi vì bọn Hứa phụ là thợ săn có kinh nghiệm nhưng lại không có võ, thời điểm gặp phải thú dữ cũng không thể tự bảo vệ mình, chính là Hứa Thanh hưng phấn nhìn con thỏ lớn cách đó không xa, hắn có không gian, một khi có nguy hiểm thì có thể trốn vào, hơn nữa linh tuyền còn có thể làm miệng vết thương khép lại nhanh chóng, cho nên hắn mới có thể đi như vậy mà không sợ gì cả.

Bạn đang đọc Trọng sinh thành ca nhi xấu xí đi làm ruộng của Tả Mộc Trà Trà Quân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BiNganBiNgan
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.