Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
2127 chữ

Chỉ thấy cách Hứa Thanh không xa ở dưới một gốc cây có một con đại bạch thỏ to mọng, ách bởi vì ở trong rừng sinh hoạt lâu năm, nên cũng biến thành đại thỏ xám rồi!

Bất quá những điều đó không quan trọng, ở trong mắt Hứa Thanh chỉ còn lại nào là thịt thỏ kho tàu, lẩu thịt thỏ, thịt thỏ hầm ớt, chờ bắt được con thỏ này liền lấy nó làm nguyên liệu nấu ăn. Nhớ đến các loại mỹ vị, Hứa Thanh đã cầm lòng không được mà bắt đầu nuốt nước miếng.

“Một con làm thịt kho tàu!!”

Hứa Thanh đem cung tiễn năm đó Hứa phụ dùng để săn thú ra dùng, lặng lẽ kéo dây cung, đem tên nhắm chuẩn vào đại thỏ xám đang tập trung ăn đồ ăn.

“Hô hô……!!”

Hứa Thanh vui sướng chạy tới, nhấc con thỏ mập đã chết thẳng cẳng dưới đất lên “Hảo gia hỏa, con này ít nhất cũng được mười mấy cân! Ân, vừa vặn buổi tối có thể đem cho Tạ a sao nửa con nếm thử”.

Thuận tay đem con thỏ ném vào không gian, Hứa Thanh cũng không sốt ruột trở về, hắn ngồi xổm xuống đất, dùng tay lấy đồ vật lúc nãy còn thỏ đang ăn, con thỏ có thể ăn được thì chắc là không có độc, nói không chừng còn là đồ vật khiến hắn kinh hỉ.

“Di! Đây là lá cây sơn tham?!”

Quả nhiên lá cây con thỏ để lại có một khối làm Hứa Thanh cảm thấy có chút quen mắt, đem lá cây nhặt lên xem “Không sai, đây chính là sơn tham! Ha ha, không uổng công ta học đại học phân biệt các giống loài sinh vật chuyên nghiệp, bằng không liền bỏ qua một bảo bối!”

Không lâu sau, Hứa Thanh liền tìm thấy cây sơn tham bị con thỏ gặm cắn lung tung ở cách đó không xa, sơn tham hoang dại hay còn gọi là nhân sâm, là một loại dược liệu quý báu, giá trị xa xỉ, còn gọi là bổng trùy, thần thảo, địa tinh “Cây này hẳn là chưa đến 50 năm, bất quá có thể gặp được cũng coi như là cơ duyên rất lớn”

Thật cẩn thận, đem sơn tham đào ra, lại thuận tay bẻ ít lá cây mới đưa đồ bỏ vào không gian, đây chính là bạc sáng bóng đó, phải cẩn thận. Cầm lấy cung tiễn trên đất, Hứa Thanh tâm tình sung sướng tiếp tục đi về phía trước.

Không sai biệt hẳn vẫn còn ở bên ngoài núi, cũng chính là chỗ trước kia Hứa phụ thường xuyên tới săn thú “Xem ra phụ thân nguyên chủ còn chưa tiến vào đây lần nào, đây hẳn là chỉ mới bên ngoài núi”

Càng về phía trước đi, chủng loại cây càng nhiều, niên đại cây cũng càng lớn, cỏ dại trên đất cũng có nhiều cây cao đến eo của Hứa Thanh, điều này cho thấy nhiều năm như vậy người tiến vào đây rất ít, bất đắt dĩ, Hứa Thanh chỉ có thể rút đao chém một nhánh cây làm đồ vật dò đường.

“Ân, hương vị này là?”

Hứa Thanh dừng lại bước chân, nghe trong không khí truyền đến một chút hương vị là lạ gay mũi, hắn nhất thời cũng không nhớ tới đây là cái gì, vì thế lần theo mùi vị hắn liền tìm được một cây —— “Đây là, cây hoa tiêu!!”

Hứa Thanh cảm thấy hắn bị những cành cây kết đầy những viên nhỏ chói lọi đến mở to mắt!! Có trời mới biết, hắn mỗi ngày ăn đồ ăn chỉ có muối làm gia vị đối với một người có khẩu vị nặng như hắn có bao nhiêu khó chịu.

Hoa tiêu chính là thứ tốt để làm gia vị nấu ăn, Hứa Thanh kích động đến không biết xuống tay như thế nào, nhảy xung quanh cây hoa tiêu.

“Làm thế nào mang đi? Đào?!”

Nghĩ nghĩ vẫn là thôi, cây này chỉ mới mọc khoảng một năm, “Di, đây là mầm hoa tiêu?!” Vốn dĩ nội tâm Hứa Thanh còn đang tràn ngập tiếc nuối, liền thấy có cái gì đó vướng vào góc áo, xoay người lại thì thấy cách cây hoa tiêu lớn không xa có mấy cây hoa tiêu nhỏ, trong đó có cây non chỉ cao ngang đùi Hứa Thanh, vừa mới vướng vào áo hắn cũng chính là cây này.

Hứa Thanh vui vẻ, liền vui cười hớn hở liền đem quả hoa tiêu kết quả xung quanh cây hái hết rồi ném vào không gian. Cuối cùng cõng cây hoa tiêu lớn trụi lủi đặt vào không gian, từ trong không gian lấy cái cuốc, đem cây hoa tiêu trồng tốt lúc này mới thỏa mãn đi ra khỏi không gian, nhìn trời.

Sắc trời có chút tối sầm, trong nhà còn có heo con chờ cho ăn, hơn nữa hắn cảm thấy thực thỏa mãn với thu hoạch hôm nay nên Hứa Thanh liền dẹp đường hồi phủ.

Lúc hắn sắp ra khỏi núi, liền đem sọt cũng lưỡi hái trong không gian lấy ra, hắn muốn lúc xuống chân núi cắt chút cỏ mang về cho heo, bằng không nó sẽ đói bụng, đói bụng liền gầy, gầy rồi thì có nghĩa là hắn sẽ không có heo mập mạp ăn tết!! Đây chính là điều rất nghiêm trọng!!

Thời điểm hắn về đến nhà cho heo ăn, nó đã bắt đầu kháng nghị vì đói bụng “Hừ hừ”, từ chuồng heo đi ra đại khái đã là buổi tối khoảng 7 giờ, trời còn chút sáng mờ mờ, xem ra đến sớm một chút liền có thể đem con thỏ đưa cho Tạ a sao.

Vì thế Hứa Thanh tay chân nhanh nhẹn đem đại thỏ xám từ không gian lấy ra, thuần thục đem con thỏ lột da, xử lý xong nội tạng, thời kỳ giữa mạt thế, không gian dị năng của hắn còn chưa thức tỉnh, các công việc giặt quần áo, nấu cơm tất cả đều là một mình hắn làm, nếu không phải hắn nấu ăn ngon thì ngưòi trong đội ngũ cũng không giữ hắn lại.

Hơn mười phút sau Hứa Thanh dùng giỏ rau đem nửa bên con thỏ bọc lại, ở mặt trên đắp lên một mảnh lá cây, khóa lại cổng hướng trong thôn đi đến.

Lúc này sắc trời đã tối, mọi người làm việc nhà nông đều đã về nhà, hơn nữa hôm nay binh lính trở về không ít, trên đường càng không gặp được người nào, như thế có thể giải quyết được không ít phiền toái cho hắn.

“Thùng thùng, Tạ a sao có ở trong không? Con là Thanh Ca Nhi!”

Hứa Thanh gõ cửa, ôm tay để ở bên miệng hà hà hơi, tuy rằng đã là cuối đông nhưng đêm nay vẫn có chút lạnh.

“Tới, tới!”

Tạ a sao thanh thanh đáp lại, chỉ chốc lát sau cửa liền mở ra.

“Thanh Ca Nhi a, mau tiến vào, mau tiến vào, cẩn thận một chút đừng để cảm lạnh, hôm nay trời còn chưa ấm lên đâu!”

Tạ a sao mở cửa liền nhìn thấy Thanh ca nhi nhỏ gầy vác một cái rỗ ôm tay hà hà khí, liền quở trách nhắc nhở.

“Không cần đâu, con đưa cho ngài một ít đồ vật, lập tức liền trở về.” Hứa Thanh đem rổ trong tay nhét vào trong tay Tạ a sao, trong lúc Tạ a sao còn chưa phản ứng thân ảnh gầy nhỏ đã biến mắt ở ngã rẽ cuối thôn.

“Đứa nhỏ này!”

Tạ a sao quả thực bị Hứa Thanh chọc cười, xoay người đem cửa đóng lại, hắn cùng Tạ thúc đang nấu cơm, nghe thanh âm Hứa Thanh liền vội vàng chạy ra.

“Thanh Ca Nhi đâu?”

Tạ thúc nhìn Tạ a sao vác một cái rổ vừa nhìn đã biết không phải của nhà minh đi vào, có chút thắc mắc.

“Đứa trẻ kia nói là tặng đồ cho chúng ta, kết quả vừa nhét vào tay ta liền chạy mất, tựa như một con cá chạch trơn trượt”

Tạ thúc tiếp nhận rổ trong tay bạn già đưa tới, còn chưa mở nắp ra đã ngửi thấy mùi tanh của máu! Hắn vội vàng đem nắp xốc lên “Ai, đứa nhỏ này! Đây chính là thịt thỏ!”

Tạ a sao đang ở hái rau nghe thấy vậy vội vàng thò lại gần, vừa nhìn liền thấy nửa con con thở ở trong rổ!

“Trời ơi, đứa nhỏ này làm sao có được vậy?!” Tạ a sao vội vàng lấy rổ lại, nửa điểm vui sướng đều không có, tất cả đều là lo lắng, “Không được, ta phải đi tìm hắn hỏi rõ ràng!”

Nói xong Tạ a sao liền sốt ruột chuẩn bị ra cửa.

“Ta nói ngươi thật là, đã trễ thế này rồi, muốn đi cũng là để ngày mai đi!”

Tạ thúc một phen giữ chặt tức phụ nhà mình, “Nếu Thanh Ca Nhi có thể đem đến đây, liền biết hắn hiện tại không có chuyện gì, nếu ngươi không yên tâm ngay mai lại đi là được rồi, bây giờ trời đã tối rồi, Thanh ca nhi vẫn là một ca nhi chưa gả đi, đừng để có phát sinh chuyện gì, để người ta nói xấu!”

“Nhưng mà! Nếu là thực sự có chuyện gì thì làm sao bây giờ!” Tạ a sao vẫn là không yên tâm.

“Thịt thỏ này ta bỏ giếng đông lạnh, sáng mai ta đi tìm Thanh ca nhi hỏi rõ ràng, con thỏ này là rõ ràng là bị một phát chí mạng mà chết, kỹ thuật này cũng chỉ có phụ thân của Thanh ca nhi có thôi”

Tạ thúc gật gật đầu, “Được, đi thôi, ngươi đi hái rau đi.”

Mà Hứa Thanh bên này đang ăn thịt thỏ nướng tiêu một cách ngon lành “Đây mới là cuộc sống a!” vỗ vỗ bụng tròn nhỏ, Hứa Thanh cảm khái nói.

Nghỉ ngơi trong chốc lát sau, Hứa Thanh thu thập tốt chén đũa, đem hoa tiêu hôm nay hái được bỏ vào một cái bình để phơi khô, đặt trên kệ bếp hoặc dưới ánh mặt trời phơi khô, rồi mài thành phấn mới có thể sử dụng lâu dài.

Nhưng hôm nay đã không còn sớm, bên ngoài cũng đã tối nhìn không thấy gì, tạm thời liền đặt ở trong không gian đi.

Lấy nước ấm tắm rửa xong, Hứa Thanh giặt sạch quần áo lại đem linh tuyền cùng nước ấm rửa mặt “Ừ, hoàn toàn đã không còn cảm giác đau đớn cùng ngứa ngày lúc trước, xem ra độc tố đã triệt tiêu không sai biệt lắm, chỉ còn dư lại dấu đỏ, qua một thời gian nữa thì sẽ tốt lên”.

Hứa Thanh càng thêm thỏa mãn ngáp một cái thật dài, tiến vào trong ổ chăn, lại đem chăn đem chính mình bọc một cục, chỉ chốc lát sau trong phòng liền vang lên một trận tiếng ngáy khò khè.

Tạ a sao cả đêm đều không có ngủ ngon được, sáng sớm chuẩn bị tốt thức ăn sáng liền đem Tạ thúc ngủ đến không biết trời đất gì đánh thức.

“Thức ăn sáng ta đã làm rồi, ta đi đến nhà Thanh Ca Nhi một chuyến, ngươi mau dậy ăn sáng, nếu không một lát nữa sẽ lạnh”. Nói xong cũng không để ý đến hai mắt dại ra còn chưa thức của Tạ thúc, đi ra đem thịt thỏ hôm qua bỏ trong thùng đặt ở giếng nước kéo lên, cất vào trong rổ hôm qua Hứa Thanh mang lại đây, nghĩ nghĩ lại sợ Thanh ca nhi còn chưa ăn sáng, liền cầm thêm mấy cái bánh bao, hướng nhà Hứa Thanh đi đến.

Lúc này Hứa Thanh còn đang ở trong chăn ngủ ngon lành, hoàn toàn không biết Tạ a sao sắp đến.

“Thịch thịch thịch, Thanh Ca Nhi? Rời giường chưa? Thanh Ca Nhi!!”

“Thịch thịch thịch…………”

“………… Thịch thịch thịch…………”

“Ân……? Có người gõ cửa a……”

Hứa Thanh còn đang mơ mơ màng màng buồn ngủ, hoảng hốt nghe thấy có người gọi hắn.

“Thanh Ca Nhi?!!” Tạ a sao vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục gọi, hắn cũng mặc kệ Thanh Ca Nhi có phải còn ngủ hay không, không làm rõ ràng chuyện thịt thỏ, hắn nửa khắc cũng không an tâm.

“Thanh Ca Nhi?! Mau rời giường!!”

Bạn đang đọc Trọng sinh thành ca nhi xấu xí đi làm ruộng của Tả Mộc Trà Trà Quân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BiNganBiNgan
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.