Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phệ Thiên kiếm phôi

Tiểu thuyết gốc · 1388 chữ

Vừa bước vào thủy đầm, tức thì một cỗ kinh người tà khí liền hướng về Trương Tiểu Phàm mà tập kích đến nhưng ngay lúc tà khí sắp đánh lên người hắn thì quanh thân kim quang sáng rực tựa như một vòng tròn bảo hộ ngăn cách tà khí tiếp tục đánh sâu vào cơ thể.

Mà phía sau lưng, thái cực đồ án cấp tốc xoay tròn bắn ra từng trận thanh quang mang theo nội lực hùng hậu hóa thành bảo kiếm chém tà khí thành hư vô, đồng thời đẩy lùi nó về phía sau.

Gương mặt của Trương Tiểu Phàm lúc này liền trắng bệch, đưa tay lau đi máu tươi chảy ra ở khóe miệng, hắn lẩm bẩm: “ Không hổ là tuyệt thế hung vật, chỉ một đòn mà cũng có thể khiến mình bị thương!”

Sau đó, mỗi bước Trương Tiểu Phàm bước lên, tà khí lại càng mạnh hơn một phần, lúc đi tới bên cạnh Nhiếp Hồn côn thì gương mặt của hắn đã trắng không còn một chút máu, may mắn hơn nữa là ngay lúc hai chân của hắn dừng lại bên cạnh Nhiếp Hồn côn thì tà khí cũng dừng lại không còn tiếp tục công kích.

Hắn liền lập tức ngồi xuống điên cuồng vận chuyển Phật Đạo hai pháp môn, hấp thụ linh khí tẩm bổ lại cơ thể, khi Trương Tiểu Phàm tỉnh dậy thì cũng đã là sáng ngày hôm sau.

Trải qua một ngày một đem tu luyện, Trương Tiểu Phàm cũng hoàn toàn hồi phục, hơn nữa khiến hắn kinh hỉ thêm đó là tu vi của mình là có chút tiến bộ, nếu quy ra số ngày thì chính là tiến bộ của một tháng khổ tu a!

Đến đây, tinh thần của hắn liền lập tức phấn chấn đứng dậy, nhìn ở phía bên ngoài Tam Nhãn Linh Hầu thân hình nhỏ xíu lại nằm thẳng ra trên mặt đất, miệng còn khe khẽ lên tiếng ngáy, Trương Tiểu Phàm khẽ cười rồi cũng không chú ý đến nó nữa.

Bởi vì tiếp theo sau đây, hắn sẽ chuẩn bị ra tay thu phục tuyệt thế hung vật Nhiếp Hồn côn này, mà phương pháp có lẽ sẽ không khác nhau so với trong nguyên tác, chỉ là lần huyết luyện này Trương Tiểu Phàm hắn quyết định sẽ không giống như mình ở trong nguyên tác mơ mơ hồ hồ đem Phệ Huyết châu và Nhiếp Hồn côn dung hợp thành Thiêu Hỏa côn.

Lần này, hắn chính là muốn đem nó huyết luyện trở thành một thanh kiếm phôi!

Nếu hỏi rằng vì sao không luyện thành tiên kiếm mà chỉ đem luyện thành kiếm phôi, thì xin trả lời rằng Trương Tiểu Phàm dự định sau khi xuống núi sẽ tìm kiếm một loại bảo vật mà có thể trấn áp được hai thứ tuyệt thế hung khí này, sau đó đem chúng dung nhập vào kiếm phôi trở thành một thành hoàn chỉnh tiên kiếm.

So với một cái tràn ngập tà khí đoản côn thì một thanh tràn ngập tiên khí tiên kiếm thì càng phù hợp với thân phận đệ tử chính phái của hắn hơn a!

Nghĩ liền làm, tay phải của Trương Tiểu Phàm bấm lấy ấn quyết, một trận kim quang liền xuất hiện trong lòng bàn tay hóa thành phật tự chân ngôn, sau đó đánh về phía Nhiếp Hồn côn.

Kim quang phật tự chân ngôn đánh lên Nhiếp Hồn côn trong ngay mắt, thân côn tức thì liền run lên bần bật mà bắn ra vô số tà khí tiến hành chống đỡ với phật tự chân ngôn của Trương Tiểu Phàm.

“ Muốn phản kháng? Nằm im xuống cho ta!” Trương Tiểu Phàm hừ lạnh một tiếng, trên tay kim quang một lần nữa sáng lên liên tục đánh ra hơn mười đạo kim quang chói mắt đánh lên phật tự chân ngôn đem tà khí đẩy lùi trở về thân thể của Nhiếp Hồn côn.

Một canh giờ sau, Trương Tiểu Phàm phật lực cũng thành công đem tà khí áp chế gắt gao vào trong hắc côn, lúc này hắn mới nhẹ nhàng mà thở ra một hơi tự nhủ: “ May mắn ba năm nay không ngừng tu hành đồng thời cũng đem tu vi tăng đến Ngọc Thanh cảnh tầng thứ tư, nếu không thì đã bị tà khí của Nhiếp Hồn côn phản phệ khiến cho tẩu hỏa nhập ma!”

Nghỉ ngơi một lúc, Trương Tiểu Phàm mới từ trong ngực lấy ra Phệ Huyết châu đặt xuống, ngón trỏ và ngón giữa tay phải chập lại hướng về phía lòng bàn tay trái mà chém ra một đạo vết thương, tiên huyết liền tục chảy ra, một chưởng đánh lên Phệ Huyết châu và Nhiếp Hồn côn.

Chỉ thấy nhận được tiên huyết, hai đại hung khí tựa như gặp phải kích thích run lên bần bật, tà khí của hai đại hung khí lâm le muốn nhảy ra bên ngoài thì liền bị phật tự chân ngôn của Phổ Trí đại sư và Trương Tiểu Phàm trấn áp trở về.

Sau đó, một bên vận chuyển Đại Phạm Bát Nhã Kinh gia cố phong ấn, một bên lại vận chuyển Thái Cực Huyền Thanh Đạo tiến hành huyết luyện, tiên huyết không ngừng chảy ra, gương mặt của Trương Tiểu Phàm cũng dần trở nên trắng bệch không có huyết sắc.

Đến tận khi mặt trời ngã về tây, thì lúc này Trương Tiểu Phàm mới thu công mà dừng lại, trước mặt hắn là một thanh kiếm phôi toàn thân đen nhánh, đốc kiếm khảm lên một viên hạt châu tử sắc, cả thanh kiếm liền bao phủ một tầng tà khí xen lẫn một chút kim quang nhàn nhạt.

Nhìn thành quả của mình, Trương Tiểu Phàm gương mặt mệt mỏi trắng bệch cũng lộ ra vẻ tươi cười, tốn hết sức chín trâu hai hổ cuối cùng kiếm phôi cũng đã có thể hoàn thành. “ Nếu được kết hợp từ Phệ Huyết châu và Nhiếp Hồn côn, vậy thì từ giờ ngươi sẽ gọi là Phệ Hồn… không, Phệ Thiên kiếm phôi vậy!” Trương Tiểu Phàm hài lòng đem Phệ Thiên kiếm phôi thu vào trong đan điền dùng nội lực ôn dưỡng, sau đó liền mới đi ra bên ngoài.

Mà ở phía bên ngoài, Tam Nhãn Linh Hầu nhìn thấy Trương Tiểu Phàm đi ra liền kinh hỉ mà kêu lên chi chít chạy tới, vô cùng linh hoạt mà leo lên vai của hắn mà ngồi xuống.

“ Haha, tiểu chút chít, ngươi đánh cược thua rồi từ giờ ngươi đi theo ta được chứ!” Trương Tiểu Phàm cười lớn nói.

Tam Nhãn Linh Hầu liền làm bộ dáng ta chính là hết cách cho nên mới đi theo ngươi, nhưng đáng tiếc gương mặt vui vẻ đã hoàn toàn phản bội nó. “ Thế thì từ giờ gọi ngươi là tiểu Hôi đi, tiểu Hôi chúng ta trở về!” Trương Tiểu Phàm đưa tay vuốt nhẹ bộ lông xám mượt như nhung của nó cười nói.

Chi chít!

Tiểu Hôi vui vẻ kêu lên chi chít, sau đó từ trên vai của Trương Tiểu Phàm mà nhảy xuống, tựa hồ chính nó đang dẫn đường để vị tân chủ nhân của nó đi ra bên ngoài.

Men theo lối cũ, rất nhanh một người một khỉ liền đi tới vách núi cao dựng đứng, tuy rằng Trương Tiểu Phàm rất muốn trải nghiệm cảm giác ngự kiếm phi hành nhưng đáng tiếc là hiện phải Phệ Thiên kiếm cũng chỉ mới tới giai đoạn kiếm phôi mà thôi, muốn ngự kiếm phi hành vẫn là phải chờ nó trở thành một thanh hoàn chỉnh kiếm trước đã.

Bảo tiểu Hôi bám chắt, hai chân của Trương Tiểu Phàm phát lực nháy mắt liền nhảy lên cao tới 7 8 trượng, ngay lúc sắp hết đà dưới chân hắn khẽ điểm cả người tựa như phi ưng một lần nữa phóng lên, liên tục ba bốn lần sau đó, bọn hắn liền thành công đi tới được lên trên đỉnh núi, một lần nữa trở về Đại Trúc Phong.

Bạn đang đọc Tru Tiên: Ta Là Trương Tiểu Phàm sáng tác bởi LamDiễmMaQuân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LamDiễmMaQuân
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 122

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.