Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguy cơ

Tiểu thuyết gốc · 1380 chữ

Vừa đi vừa quan sát nổi danh Thập Vạn Đại Sơn, đồng thời nhìn sắc trời cũng dần ngã về tối Trương Tiểu Phàm liền quyết định tìm một nơi yên tĩnh nghỉ nơi một phen, ngay mai liền bắt đầu hành trình tìm bảo của mình.

Trong núi mặt trời rất nhanh liền biến mất thế chỗ cho màn đêm buông xuống, rất nhanh Trương Tiểu Phàm liền tìm đến cho mình bên cạnh một khe suối róc rách, thu thập một ít củi đem tụ vào một chỗ, tay bấm thuật ấn: “ Hỏa cầu thuật!”

Chỉ thấy một hỏa cầu to bằng nắm tay xuất hiện trong lòng bàn tay của Trương Tiểu Phàm, sau đó hắn đơn giản đem hỏa cầu đánh về phía đám củi nháy mắt đám củi liền bén lửa cháy lên hừng hực.

Đem một con gà rừng tiện tay bắt được đến bên khe suối làm cho sạch sẽ, liền đem nó gác lên đống lửa, rất nhanh liền chín vàng ưm hương thơm tỏa ra ngào ngạt.

Nhanh chóng đem gà nướng ăn hết, Trương Tiểu Phàm liền đi tới bên cạnh một mõm đá mà ngồi xuống, liền bắt đầu vận chuyển phật đạo hai bộ vô thượng pháp môn song song tu hành.

Nhưng đột nhiên, mày kiếm không khỏi nhíu lại Trương Tiểu Phàm liền lập tức mở mắt, nhìn về một phía quát: “ Ai!”

“ Tiểu huynh đệ, cảnh giác thật cao a!” Chỉ gặp dưới ánh trăng nhàn nhạt, một người nam tử bạch y trẻ tuổi mi thanh mục tú không biết từ lúc nào liền xuất hiện cách Trương Tiểu Phàm không xa.

Nhìn thấy người này, Trương Tiểu Phàm ngay lập tức đứng lên vận chuyển phật đạo hai đạo pháp môn tùy thời chuẩn bị sẵn sàng chống đỡ kẻ địch tập kích.

Nam tử trẻ tuổi kia khẽ cười, khoát tay nói: “ Chớ khẩn trương! Ta không có ý định làm hại ngươi, chỉ mà muốn ngươi đáp ứng ta một việc mà thôi!”

“ Tại hạ sức hèn lực mọn thứ lỗi không thể đáp ứng cho nên mong vị huynh đài đây tìm cao nhân khác!” Trương Tiểu Phàm liền lập tức cảnh giác nói.

Nam tử khẽ cười nói: “ Tiểu huynh đệ khoan hãy vội từ chối, việc tại hạ muốn ngươi đáp ứng vô cùng đơn giản!”

Trương Tiểu Phàm ngập ngừng một lúc, nói: “ Mời huynh đài nói trước!”

“ Cực kỳ đơn giản a, mặc kệ ngươi là Thanh Vân môn đệ tử hoặc là Thiên Âm tự tục gia đệ tử, chỉ cần ngươi đáp ứng thay tên đổi họ trở thành đệ đệ của ta, ta đảm bảo từ nay về sau, quyền lực, mỹ nữ, tiền tài, ngươi sẽ không thiếu?” Nam tử nhẹ nhàng nói.

“ Trở thành ngươi đệ đệ?” Nghe được nam tử nói thế, gương mặt của Trương Tiểu Phàm liền hiện lên vẻ cổ quái, đồng thời phát giác bên hông của nam tử có một cây sáo màu trắng, ngay tức khắc liền nhớ ra thân phận của đối phương.

“ Bạch y, bạch địch… Ngươi là Tần Vô Viêm?” Trương Tiểu Phàm không vôi trả lời mà hỏi ngược lại.

Nam tử liền sững người một giây, sau đó liền mỉm cười nói: “ Không sai, ta chính là thân truyền đệ tử của môn chủ Vạn Độc môn, Tần Vô Viêm!”

Đối với Tần Vô Viêm, Trương Tiểu Phàm cũng biết được không ít người được mệnh danh là “ Độc công tử” một trong tam đại công tử của Ma giáo (Diệu công tử Kim Binh Nhi và sau này Huyết công tử Quỷ Lệ), tinh thông độc dược, pháp bảo chính là Khống Yêu Địch.

Tuy rằng bề ngoài bộ dáng bạch diện thư sinh như xem qua Tru Tiên liền biết, Tần Vô Viêm tính cách vô cùng tà ác, không hề có nhân tính, có thể nói tại trong Tru Tiên, Tần Vô Viêm có thể xem là điển hình của một nhân vật phản diện hoàn hảo.

Không nói đến tính cách của Tần Vô Viêm, bản thân Trương Tiểu Phàm dù sau này cũng sẽ tu ma đạo pháp môn nhưng dùng sao cũng chính là chính đạo đệ tử, muốn để hắn gia nhập Vạn Độc môn mà lại trở thành đệ đệ, đây chính là một chuyện viễn vong!

“ Tại hạ e rằng phúc duyên không đủ với Tần huynh, mong rằng ngươi mau tìm người khác đi thôi, Trương mỗ xin cáo từ!” Nói xong Trương Tiểu Phàm cầm lên bao khỏa, tức tốc rời đi.

Nghe thế, ngữ khí của Tần Vô Viêm lập tức liền trở nên lạnh lẽo: “ Ngươi không đáp ứng? Hừ, tiểu tử ngươi không có quyền lựa chọn đâu!”

Làm thân truyền đệ tử của Vạn Độc môn môn chủ, tất cả mọi người đối với Tần Vô Viêm hắn không ai không phải ăn nói khép nép, hiện tại lại bị một tiểu tử hỉ mũi chưa sạch từ chối, hắn liền cảm thấy bản thân bị khinh thị, liền tức giận quyết định dạy dỗ Trương Tiểu Phàm một trận để hắn hiểu được Tu Chân thế giới chính là mạnh được yếu thua.

Nhìn thấy Tần Vô Viêm lao đến, Trương Tiểu Phàm tích súc nãy giờ hai đại pháp môn liền bắn ngược về phía sau mà đào thoát, tuy rằng không biết hiện tại tu vi của Tần Vô Viêm cao đến đâu nhưng ít nhất chắc chắn không phải một tên Ngọc Thanh tầng thứ tư như hắn có thể chống chọi.

Hai tay Trương Tiểu Phàm nắm lấy thuật ấn, chỉ thấy ba bốn hỏa cầu to bằng một quả bóng rổ nhanh như cắt xé gió đập về phía Tần Vô Viêm: “ Hỏa Cầu Thuật!”

“ Hừ, châu chấu đá xe!” Tần Vô Viêm lập tay tức thì một thanh chủy thủ liền xuất hiện trên tay, sau đó cỗ tay khẽ run nháy mắt liền đem vài đạo hỏa cầu chém thành vô số hoa lửa.

Nhìn chủy thủ trên tay Tần Vô Viêm, ánh mắt của Trương Tiểu Phàm lập tức co rút: “ Trảm Tương Tư thần chủy!”

Nhìn thấy Tần Vô Viêm đối phó với Ngọc Thanh tầng thứ tư tiểu tử vậy mà vận dụng đến thượng cổ thần khí, Trương Tiểu Phàm trong lòng không khỏi khinh thường, nhưng dưới chân không hề dừng lại mà lại tiếp tục tăng tốc hướng về Thập Vạn Đại Sơn mà chạy đi.

Cứ như thể tại bên trong Thập Vạn Đại Sơn lại có thêm một trận hí kịch một chạy một đuổi, thỉnh thoảng thiếu niên đang chạy kia lại hướng về người phía sau phát ra vài đạo hỏa cầu nhưng tất cả đều bị người đuổi chém thành vô số hoa lửa.

Có lẽ Tần Vô Viêm đang muốn chơi đùa mèo vờn chuột với Trương Tiểu Phàm, với tu vi của hắn việc bắt lấy Trương Tiểu Phàm chỉ là một chuyện vô cùng đơn giản mà thôi.

“ Khốn kiếp, đã liên tục hai ngày trôi qua mà tên khốn Tần Vô Viêm này không dừng lại!” Dù cho có được nội lực vô cùng hùng hậu thì trải qua hai ngày liên tục cao độ chạy trốn, Trương Tiểu Phàm nội lực cũng có chút không chịu nổi.

Mà phía sau, Tần Vô Viêm y như người điên mà vẫn không ngừng đuổi theo nếu không tìm ra cách thoát thân, thì bản thân chắc chắn có thể sẽ phải bị bắt lại mà thôi.

Dường như ông trời lại muốn đưa Trương Tiểu Phàm vào chỗ chết, trước mặt hắn vậy mà lại xuất hiện một vực sâu liền lập tức dừng lại, gương mặt lập tức trở nên đen khịt mà nhịn không được mà chửi thề một câu: “ Con mẹ nó!”

Vù vù!

Phía sau, một trận rít gió vang lên một thân bạch y không nhiễm bụi trần Tần Vô Viêm liền xuất hiện, phong độ nhẹ nhàng nói: “ Không chạy nữa sao, đệ đệ của ta?”

Bạn đang đọc Tru Tiên: Ta Là Trương Tiểu Phàm sáng tác bởi LamDiễmMaQuân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LamDiễmMaQuân
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 91

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.