Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huấn Luyện Dã Ngoại 3

Phiên bản Dịch · 923 chữ

Chương 27: Huấn Luyện Dã Ngoại 3

Thương Kiến Diệu khẽ gật đầu và nói lớn:

  "Tuân thủ quy tắc!"

  “… Nếu đã rời khỏi công ty thì cởi ra, chúng ta khởi hành đi.”

Tưởng Bạch Miên xoa trán.

  Thương Kiến Diệu, Bạch Thần và Long Duyệt Hồng đều tự mang theo balo ngụy trang, đi theo Tưởng Bạch Miên đến khu vực thang máy.

  Sau khi vào thang máy, Tưởng Bạch Miên lấy thẻ điện tử quẹt, bấm số 650.

  Chỉ trong vài giây, thang máy đã tới nơi và mở cửa.

  Tầng 650 là tầng gần mặt đất nhất trong tòa nhà có tên là Sinh Vật Bàn Cổ này. Ở đây không có người, chỉ có những bức tường làm bằng kim loại trắng bạc, giữa lối đi được ngăn cách bằng những cánh cửa nặng nề và người của Bộ phận an ninh cầm vũ khí đứng canh.

  Tưởng Bạch Miên quẹt thẻ điện tử hết lần này đến lần khác, những cánh cửa kim loại nặng nề lần lượt mở ra.

  Nàng dẫn Thương Kiến Diệu và những người khác đi qua một hành lang dài đến phía bên kia của tầng 650.

  Trong quá trình này, một số cửa sẽ yêu cầu quét mống mắt và cơ thể của chủ thẻ để xác nhận xem đó là người thật hay giả. Ở đoạn cuối, thậm chí còn yêu cầu nhập mật mã.

  Cuối lối đi là một dãy thang máy, Tưởng Bạch Miên chọn ngẫu nhiên một cái rồi quẹt thẻ và nhấn phím kim loại tương ứng với Khu mặt đất.

  Thang máy từ từ đi lên, trước mặt Thương Kiến Diệu, Long Duyệt Hồng và Bạch Thần là một quảng trường rộng với mái vòm kim loại và khung thép phía trên.

  “Đây là bãi đậu xe.”

Tưởng Bạch Miên cười giới thiệu.

  Ở đây không chỉ có các loại xe ô tô mà còn có cả xe tăng và xe đạn đạo, chúng được sắp xếp ngăn nắp và trật tự từng hàng một, không có điểm cuối. Điều khiến Thương Kiến Diệu, Long Duyệt Hồng và Bạch Thần vô cùng sửng sốt. .

  Tưởng Bạch Miên nhanh chóng tìm thấy chiếc xe được cấp.

  Đó là một chiếc xe jeep 4 chỗ màu xanh xám với gầm cao và bánh lớn, trông rất mạnh mẽ.

  Tưởng Bạch Miên lập tức mở cốp xe và chỉ sang bên trái:

  "Đây là vũ khí dành cho đợt huấn luyện dã ngoại này. Khẩu súng lục dùng đạn 9mm do công ty sản xuất có tên là Rêu Băng. Nó là một loại súng từ Hồng Hà của Tối Sơ thành. Loại đạn này là loại phổ biến và dễ bổ sung nhất. "

  Súng lục Rêu Băng có màu trắng bạc với các vân chống trượt trên báng súng.

  Tưởng Bạch Miên tiếp tục:

  "Mỗi người một cái, Liên Hợp 202 cũng vậy. Hai khẩu này là súng trường mà các ngươi cũng biết, Cuồng Chiến Sĩ do công ty sản xuất, dùng đạn 5,56mm ...

  "Đây là súng trường Quả Cam. Nó có thể dùng như một khẩu súng bắn tỉa với ống ngắm ...

  "Đây là súng lựu đạn, có biệt danh là Bạo Quân...

  "Đây là tất cả đạn và vũ khí được cấp. Luôn đeo súng bên người và thủ sẵn vài băng đạn."

  Thương Kiến Diệu và Long Duyệt Hồng đã quá quen với việc nhìn thấy các loại vũ khí trong khoảng thời gian này, quen thuộc tới mức không thể quen thuộc hơn. Cả hai bình tĩnh nhặt Rêu Băng và Liên Hợp 202 lên đeo ở thắt lưng.

  Tưởng Bạch Miên lại chỉ vào thùng giấy bên phải:

  "Đồ hộp quân dụng, thanh năng lượng, lương khô, đây chính là tiếp tế của chúng ta.”

  "Ha ha, họ chắc chắn sẽ không thể hỗ trợ chúng ta trong quá trình đến được thị trấn Kỳ Phong. Phần còn lại chúng ta tự tìm trong rừng. Đây là một phần của khóa huấn luyện."

  “Vâng, đội trưởng!”

Đám Thương Kiến Diệu không kinh ngạc chút nào.

  “Được rồi, lên xe đi.”

Tưởng Bạch Miên vẫy tay đắc ý nói.

  Vì Thương Kiến Diệu và Long Duyệt Hồng chưa thể lái xe, hai cô gái ngồi ở hàng ghế đầu và thay phiên nhau lái.

  Họ dự định cho hai người này học lái xe khi tới một khu vực thoáng đãng hơn.

  Trong tiếng rồ ga, Tưởng Bạch Miên kích hoạt chiếc xe jeep bốn bánh, để nó lần lượt đi qua các chốt kiểm tra và cổng phân cách trong bãi đậu xe.

  Sau một lúc, Tưởng Bạch Miên hất cằm về phía trước:

  "Cánh cửa cuối cùng."

  Đó là một cánh cửa màu trắng bạc quay được gần hai mươi nhân viên an ninh canh gác dọc đường.

  Sau lần kiểm tra cuối cùng, Tưởng Bạch Miên lái xe jeep chạy đến cánh cổng kim loại.

  Lúc này, Thương Kiến Diệu và Long Duyệt Hồng trở nên căng thẳng và nín thở.

  Đây là chuyến đi đầu tiên của họ lên mặt đất kể từ khi họ được sinh ra.

  Khi chiếc xe Jeep đến gần, cánh cửa màu trắng bạc đối diện khẽ mở.

  Ánh sáng vàng vọt chiếu rọi, không trắng như đèn huỳnh quang cũng không vàng như lửa từ ngọn nến.

  Thương Kiến Diệu và Long Duyệt Hồng đồng thời co người lại, giơ tay phải đứng trước che mắt.

  Ánh sáng hơi chói.

Bạn đang đọc Trường Dạ Dư Hỏa (Bản dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.