Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hàn Văn & Hoài Ngọc

Tiểu thuyết gốc · 6217 chữ

tại Nữ Nhi Quốc

Đàn Tuyết : ”hiện nay Thổ Phồn đã tạm thời kinh sợ nên thời gian dài sẽ không tới, hiện tại tiến hành khắc phục những thiệt hại do Tiêu Dương tạo ra cũng như huấn luyện quân đôi, tăng cường binh lực, nâng cao đời sống của bá tánh, các vị có cao kiến gì không?”

Ngọc Hân : ”bẩm công chúa, thần tiến cử bốn người tài”

Đàn Tuyết : ”mời họ vào”

Ngọc Hân : ”bẩm công chúa, họ theo thứ tự đầu tiên vị cô nương mặt ngân bào, tay cầm trường thương họ Dương tên Tên Diệu Trân, vốn là một nhánh hậu nhân Dương gia tướng ở Trung Nguyên,”

Dương Diệu Trân : ”thảo dân Dương Diệu Trân tham kiến công chúa”

Đàn Tuyết : “tốt, ta muốn xem bãn lãnh của cô, để xem Hà Linh Hoàng biểu tỷ, nhờ tỷ kiểm tra bãn lãnh của cô ấy”

Hà Linh : ”được, Dương Cô Nương mời”

Dương Diệu Trân : ”quận chúa đắc tội”

Hà Linh tay cầm Trường Thương, xử ra Ngọc Nữ thương pháp, một đường đâm thẳng, Dương Diệu Trân xử ra, Bạo Vũ Lê Hoa Thương đối chiêu, Hà Linh hoàng toàn bị ép thế

Đàn Tuyết : ”Thương pháp tốt, không hổ là hậu nhân Dương Gia Tướng, tốt lui qua một bên, Ngọc Hân Người tiếp theo”

Ngọc Hân : ”người thứ hại họ Lữ Tên Kỳ Linh, sử dụng binh khí là tam thiên kích”

Lữ Kỳ Linh : ”thảo dân Lữ Kỳ Linh tham kiến công chúa”

Đàn Tuyết : ”lần này Kiều Mai tỷ nhờ tỷ”

Kiều Mai tay cầm bảo đao bước ra : ”Lữ Cô Nương mời”

Lữ Kỳ Linh : ”đắc tội”

Kiều Mai một đao bổ ra, Kỳ Linh một kích đánh trả, Kiều Mai bị ép thế

Đàn Tuyết : ”Tốt Lui ra”

Ngọc Hân : ”người tiếp theo họ Diệp tên Ngân Tuyết, sở trường là cung tiễn”

Diệp Ngân Tuyết : ”thảo dân Diệp Ngân Tuyết tham kiến công chúa”

Đàn Tuyết : ”sở trường của cô là tiễn thuật, vậy e là không có đội tượng so tài rồi, như vậy đi, ta sẽ cho một cao thủ kinh công với khinh công sảo diệu, nhiệm vụ của cô là bắn trúng trái táo trên đầu của kẻ đó, thế nào tự tin với bản thân chứ?”

Triệu Khôi :”Tuyết Nhi không thỏa đáng, đối với cao thủ kinh công lý nào lại để trúng tên, ta nhớ không nhầm Tiễn thuật của Hồ Tướng gia cũng rất lợi hại, vậy nếu Tương gia không ngại”

Hồ Duy Dung : ”muốn ta trổ tài sao?”

Diệp Ngân Tuyết : ”nếu được Hồ Tướng Gia chỉ giáo đây là phúc của dân nữ”

Hồ Duy Dung : ”vậy ta đành nhân mệnh vậy, cảm phiền tất cả mọi người chọn lấy một cái chén, ném lên cùng một lúc để xem ta bắn trúng bao nhiêu cái”

Đàn Tuyết : ”được sao? Vậy mời tướng gia trổ tài”

tất cả mọi người đều ném một cái chén, Hồ Duy Dung nhắm mắt tập trung xong ông nắm lấy ba mũi tên, bắn liên tục hai phát tổng cộng 6 mũi tên tất cả chén được ném lên đều bị trúng tên

Đàn Tuyết : ”thật lợi hại, thế nào Diệp Cô Nương có tự tin chứ?”

Diệp Ngân Tuyết : ”dân nữ xin thử”

thế là họ lại ném chén lên .Diệp Ngân Tuyết Không nhắm mắt mà dùng tốc độ mỗi lần bắn hai mũi tên, liện tục 6 lần chỉ trật môt chén”

Diệp Ngân Tuyết : ”dân nữ bất tài không thể bắn hết”

Đàn Tuyết : ”có thể trong thời gian ngắn bắn hết tổng công 15 chén đã là lợi hại rồi”

Kiều Thu :” lợi hại bằng công chúa sao? Một đường kiếm khí chém hết”

Diệp Ngân Tuyết : ”xin công chúa cho chúng tôi đại khai nhãn giới”

Đàn Tuyết :” không vội, Ngọc Hân người cuối cùng”

Ngọc Hân : ”người cuối cùng tên gọi Thượng Quan Yến, sử dụng song kiếm”

Thượng Quan Yến :”dân nữ Thương Quan Yến Tham kiến công chúa”

Đàn Tuyết : ”cô dùng kiếm à? vậy thì Nguyệt Giao tỷ nhờ tỷ đánh trận này”

Lâm Nguyệt Giao : ”dạ công chúa, Thượng Quan cô nương mời”

Thượng Quan Yến : ”Lâm Cô nương mời”

Lâm Nguyệt Giao xử ra Lạc Anh Thần Kiếm chưởng, Thượng Quan Yên xửa ra, Mạc Tà Can Tu hai thanh bảo kiếm, sử ra song long liên hoàng kiếm, đối chiêu, hai bên bất phân thắng bại

Đàn Tuyết : ”tốt dừng tại đây, các vị muốn ta biểu diễn cũng được, tới ta”

tất cả mọi người ném chén lên Đàn Tuyết Tụ Khí thành Kiếm chém ra một đường, tất cả chén vỡ tan

tất cả đồng thanh : ”lợi hại”

Hà Linh : ”haizz lại tốn kinh phí với cô công chúa phá của này rồi”

Đàn Tuyết : ”Hoàng biểu tỷ thật quá đáng”

Hà Linh : ”ta đùa thôi”

Ngọc Hân : ”công chúa thấy họ thế nào?”

Đàn Tuyết : ”thân thủ tuyệt vời, ta có ý định để họ cùng với Kim Ngân tạo thành Nhóm Ngũ Hổ Nữ tướng”

Ngọc Hân : ”Ngũ Hổ Nữ Tướng”

Đàn Tuyết : ”phải nếu Minh Triều Có ngũ Hổ Tướng thì nữ Quốc ta có Ngũ hổ nữ tuóng”

Ngọc Hân : ”công chúa anh minh”

Đàn Tuyết : ”về danh hiệu từng người để khi Kim Ngân trở về ta phong luôn bây giờ Ngọc Hân cứ sắp xếp vị trí cho họ phát huy bãn lãnh”

Ngọc Hân : ”dạ công chúa”

Thượng Quan Yến, Diệp Ngân Tuyết, Dương Diệu Trân, Lữ Kỳ Linh : ”tạ công chúa”

Đàn Tuyết : ”còn vè Thất Yêu ta có sắp xếp như sau, Lôi Sa sẽ bảo hộ nguồn nước ở Nữ Quốc, thì về nợi cư trú tùy cô chọn”

Lôi Sa (Lý Ngư Tinh) : ”tạ công chúa”

Đàn Tuyết : ”Tiểu Thanh tỷ, cảm phiền tỷ, trấn thủ tại biên giới với Cao Ly”

Tiểu Thanh (Thanh Xà): ”được”

Đàn Tuyết : ”còn Bạch Ti tỷ, tỷ giúp ta cai quản ruộng vường trừ đi côn trùng có hại được chứ?”

Bạch Ty (nhện tinh) : “được”

Đàn Tuyết : ”Ô Nha Tỷ, phiền tỷ phái tộc loại trấn thủ ở phương, kịp thời báo tin”

Ô Nha (quạ tinh) : ”được”

Đàn Tuyết : ”Bạch Cốt Tỷ, tỷ có lẽ nên ở Nghĩa Trang sẽ thích hợp, ta sẽ để tỷ ở đó canh giữ những cổ vật của Nữ Quốc, cũng như kho vũ khí”

Bạch Cốt (bạch cốt tinh) : ”được”

Đàn Tuyết : ”Bạch Tuyết tỷ, tỷ thích nghiêm cứu y dược, vậy ta giao phòng dược cho tỷ, tại hoàng cung được chứ?”

Bạch Tuyết (Thỏ tinh) : ”được”

Đàn Tuyết : ”Phi Yến Tỷ, tại nữ quốc còn khu rừng phù hợp với tỷ, tỷ ở nơi đó được chứ?”

Hồ Phi Yến (hồ ly tinh) : ”không thành vấn đề”

........................

Tại một động ma

Thiên Ma dùng Huyết Ma Châu tụ lại cơ thể cho Tiêu Dương

Tiêu Dương : ”tạ Thiên Ma Đại nhân”

Thiên Ma : ”hiện ngươi không thể tu luyện, bây giờ ngươi phải song tu cùng Thiếc Liên Tâm, sớm ngày hạ sinh nam tử, thì ngươi mới có cơ hội tăng cường”

Tiêu Dương : ”Song Tu cùng Thiếc Liên Tâm”

Thiếc Liên Tâm : ”đừng mất thời gian bắt đầu thôi”

Thiên Ma : “càng nhanh càng tốt, ta đi trước đây hai ngươi cứ tự nhiên”

Tiêu Dương còn không dám tin vào lỗ tai của mình, không phải hắn không thèm muốn Thiếc Liên Tâm chỉ là vốn là đồng minh hắn không tiện trở mặt, bây giờ lại như thế này hắn có chút ăn không tiêu

Thiếc Liên Tâm đành chủ động, ả thoát xiêm y ra lộ ra bờ vai trắng ngần: ”Tiêu Đạo trưởng, sợ ta sao?”

Tiêu Dương : ”ta mà biết sợ sao?”

Tiêu Dương cười gian, đưa tay vuốt má Thiếc Liên Tâm, tay hắn vuốt ve cơ thể của Thiếc Liên Tâm, Hắn Như Hổ đói tham lam, hôn lấy môi Thiếc Liên Tâm, đè Thiếc Liên Tâm, y phục từng lớp bay ra, cứ thế hắn hành sự

Tiêu Dương : ”Thất Công Chúa lâu rồi không gần Nam nhân, kiềm nén lâu lắm rồi nhỉ”

Thiếc Liên Tâm : ”đáng ghét, tốt hơn ngươi làm ta thấy hài lòng”

Tiêu Dương : ”công chúa yên tâm ta cho nàng tân hưởng niềm vui trăng gió, hahaha”

Thiếc Liên Tâm : ”chán ghét, ngươi thật xấu xa”

Tiêu Dương : ”hahaha”

.........................

lúc này Tại Minh Triều

Hòa Yên Ninh trầm tư, nhìn vào Bích ngọc minh hỏa trong tay mình, tung lên tung xuống như chơi cầu : ”làm sao để điều khiển nó đây?”

bà cầm cuốn truyện Hoài Ngọc Truyền Kỳ, viêt dòng tóm lược cảm nhận vào một tờ giấy : ”Dù phía trước có găp bao khó khăn gian khổ, phong ba bão táp nhưng chỉ cần có người yêu mình bên cạnh thì cho dù xảy ra bất kỳ chuyện gì cũng mạnh mẽ vượt qua. Ai đó nói rằng. Nụ cười của một người phụ nữ tỷ lệ thuận với nỗi buồn. Những người hay cười đều là những người dễ khóc

Trong cơn gió mùa thu lá vàng rơi rụng ,từng chiếc lá vàng rơi như chất chưa nổi buồn , tâm sự, tiền tài, tình yêu nào như trọn vẹn .Một thanh niên bước trên con đường lá rụng , lòng mang tâm sự , từng bước chân lặng lẽ âm thầm . Hỡi hai cô nương từ đâu đến thế , người dung mạo mỹ miều, người kiều diễm, cái đẹp của thanh xuân đôi mươi thoáng chốc sẽ qua , có ai ngờ gặp một lần là định mệnh hữu duyên thiên lý nan tương ngộ. Chàng trai khôi ngô tuấn tú ,khí chất con nhà quan ,có ăn học đoàng hoàng , nhưng hai cô cũng đâu ngờ lại là hoàng tử đây chứ .Hoài Ngọc thì không thấy gì,

Phù Dung có chút lưu luyến, chỉ chốc thoáng qua ,nhưng đã say từ ngay lúc nào . Người ta nói hữu duyên sẽ gặp lại. Rồi một ngày đẹp trời , do sự cố bất ngờ ập đến, Hàn Vũ sai Nhất Ưu Tử bày Ngũ Độc Diệt Sinh Trận giết hại Hàn Văn, sau khi Hàn Văn chết. Hoài Ngọc vô cùng đau lòng, cô tìm mọi cách cứu Hàn Văn sống lại. Hà Bá và Cao Minh giúp cô xuống địa phủ, vượt qua Địa Ngục Ma Ảo và Địa Ngục Hàng Băng vô cùng lạnh lẽo mà rợn người, nhưng không vì khó khăn đầu tiên này mà cô từ bỏ. Vậy lên cô đã tìm ra hồn phách của Hàn Văn và thuyết phục Ái Quân để cô và Cao Minh đưa hồn phách Hàn Vân trở về. Sau khi về dương gian, Hàn Văn được hoàn hồn sống lại, còn thân xác của cô thì bị Nhất Ưu Tử( Cá trê tinh) chiếm lấy để gây nhiều chuyện xấu ác, đồng thời điều tra bí mật của Bích Ngọc Minh Hỏa. Hoài Ngọc vỉ ngăn cản cá trê tinh mượn xác làm hại nhiều người lên cô dùng Bích Ngọc Minh Hỏa tự thiêu thân xác mình. Hàn Văn biết được, lòng đau buồn khôn nguôi, Hà Bá cssgu xin Thiên Hậu nương nương từ bi giúp đỡ. Và rồi Hàn Văn trồng cây đậu thần, tự leo lên thiên đình để lấy hoa sen hóa thân cho Hoài Ngọc. Sau khi Hòai Ngọc hồi sinh, Hàn Văn quên đi ký ức vế Hoài Ngọc. Chuyện trắc trở của họ bắt đầu từ đây. Phù Dung và Hoài Ngọc là hai tỷ muội cùng cha khác mẹ, thuở còn ở Trương Châu vô cùng thương yêu, đùm bọc nhau. giờ Cả hai nàng đều tiến cung, Hoài Ngọc làm cung nữ phòng dệt may, Phù Dung ở vương phủ của Hàn Văn, hưởng vinh hoa phú quý chờ ngày làm thất hoàng tử phi. Hàn Văn Phù Dung Hoài Ngọc gặp lại. Hàn Văn có lẽ đã có chút chút thích Phù Dung. Khi biết được thân phận cao quý của Hàn Văn , Phù Dung càng thêm thích thú. Cũng vì vậy mà cô trở mặt vởi Hoài Ngọc, người muội muội vô cùng thương yêu, kính trọng mình. Hoài Ngọc dù bị Phù Dung nhiều lần hãm hại nhưng cô vẫn không từ bỏ tình tỷ muội ruột thịt, vẫn muốn cô nhận mình là muội muội, chấp nhận nhường Hàn Văn cho cô. Nhưng tuổi trẻ non nớt, cô đâu biết làm như vậy sẽ khiến cả ba đau khổ. Vì tình yêu mà thay dổi bản thân, trở lên xấu xa ích kĩ, thật sự không đáng đâu. Thật tội nghiệp cho một cô gái hiến lành, sắc sảo như Phù Dung, vì tình yêu, thù hận. vì tham muốn nhất thời tre mờ lý trí, tới cuối cùng đi vào ma đạo để rồi bị chính dã tâm của mình hại chết. Trong tình cảm, nếu cố níu giữ một người không yêu mình sẽ không được hạnh phúc

Hoài Ngọc tuy tính tình ngang bướn'g, cố chấp và cứng đầu nhưng tâm địa chính nghĩa hiền lành, sẵn sàng vượt qua mọi ải khó, hy sinh quên mình vì mọi người. Phù Dung tuy tấm lòng ngây thơ hiền lành, biết giúp đỡ nhiều người nhưng vì yêu Hàn Văn mà thay đổi, trở lên tàn nhẫn và toan tính ích kỷ hơn xưa, cơ hội ngay trước mắt làm sao có thể bỏ qua. Phù Dung dùng sắc đẹp của mình để câu lấy thất hoàng tử, nhưng hoàng tử không vì vậy mà chấp nhận ,ngược lại cậu tìm mọi cách tiếp xúc nói chuyện với Hoài Ngọc. không biết điều gì đã ngăn cản hoàng tử, tiếp xúc lâu dần , Hoài Ngọc bắt đầu để ý đến Hàn Văn, người vừa có tấm lòng nhân hậu, dù địa vị cao quý nhưng không tỏ ra cao sang, trái tim thì vô cùng ấm áp hiền lành . Thái tử Hàn Vũ đã bắt đầu chú ý đến Phù Dung, cô đang vân vân giữa hai người nhưng cuối cùng cô đã buông tay bắt đầu tiếp cận Thái Tử

, mối tình Hàn Văn Hoài Ngọc bắt đầu từ đây .Tình yêu thở ban sơ mặn nồng nhưng đầy trắc trở, một tình yêu đẹp nhưng đầy sóng gió , Hàn Văn và Hoài Ngọc trải qua biết bao nhiêu cuộc chiến, cùng nhau

- Tiêu diệt Thủy Long. Đối phó Cá trê tinh Nhất ưu Tử

- Tới Thủy Hỏa Động, phá Ngũ Hành Trận Pháp lấy Bích Ngọc Minh Hỏa

- Vì một bức thư của Hoài Ngọc đã giải quyết yên ổn việc giao thương giữa Đại Tống và Đại thực quốc

- Hoài Ngọc dùng Thiên Y Vô Phùng, nhờ Hà Bá làm phép xuất hồn, một mình lên thiên đình tìm hiểu về Thiên Y Vô Phùng và tứ đại thần khí gồm

Trấn Thế Cương Đao ( Kim Cang Thần )

Bá Vương Thương ( Tử Di Tướng Quân)

Tử Thanh Song Kiếm ( Liên Hoa Chân Quân)

Liên Hoa Ngọc Cốt ( Ngọc Cốt Tiên Tử)

- Bị giam trong Cửu Âm Động lạnh giá. Lúc này ký ức về tình cảm với Hoài Ngọc của Hàn Văn ùa về, cậu xúc động khi thấy Hoài Ngọc tính mạng lâm nguy, liền chuyền hết nội lực của mình cho cô. Hàn Văn tưởng đâu mình sắp ra đi lên đã nói ra hết tâm trạng của mình với Hoài Ngọc. Và rồi kỳ tích xuất hiện, Ái Quân cùng Ngọc Trân và ba cung nữ ở phòng dệt may tìm tới, Ái Quân phá Cửu Âm Động, cùng họ đi vào trong. May mắn thay, Ái Quân dến kịp lúc để cứu Hàn Văn

- Đối phó Quáng Hào. kẻ này là Thuộc hạ là con nuôi của Bạch Ma Nữ

- Tiêu diệt Hỏa Long Chín đầu để lấy chín khúc xương sườn của Tử Di tướng quân

- Thuyết phục Yêu Phán nhằm thay đổi tính cứng đầu do nghĩ sai lệch về tình yêu của bà ta. Cuối cùng bà ta vì hổ thẹn về hành động của mình lên châm lửa tự thiêu để chuộc tội

- Cứu chữa đôi chân của Ngọc Trân công chúa, giúp cô có hy vọng và động lực sống tiếp

- Khi Hàn Văn bị Yêu Phán đánh vỡ tượng Đá, Hoài Ngọc tuy đau xót trong lòng nhưng cô thay cậu an ủi mẫu thân và muội muội ruột của Hàn Văn, Giúp đại hoàng tử phi Trân Uyển Đình giải độc do ăn bánh đậu trước khi uống an thai tán của miêu cương do Miêu quan quan mang tới, nhằm minh oan cho mẹ Hàn Văn vả Ngọc Trân công chúa

- giúp họ thuyết phục Hàn Chương hồi cung , ai ngờ Hàn Chương đó là Tử Di tướng quân giả dạng,. Dùng nội lực phong vũ lôi điện của mình cố gắng làm phép cầu mưa tới kiệt sức để giúp bá tánh. Hoài Ngọc theo lệnh của Thiên hậu nương nương, tới hư vô giới trải qua thử thách của trận pháp và cưỡi Hỷ thước vào vô lý thiên;, Được đám hỷ thước giúp đỡ xếp một cây cầu ngang để cô thuận lợi qua cầu, thuận lợi cứu bảy phách hàn văn trở về

- Cùng nhau xang đại Thực, điều tra vụ tham ô trong hoàng cung nhà Tống. Nhưng khi họ tới Đại Thực lại dính vào nhiều vụ án giết người trong hoàng tộc ( Y Bản vương tử, Tô Xang và Nhã Cách vương tử phi) Vậy là họ giúp quốc vương điều tra ra hung thủ). An ủi nỗi đau bị cướp đi quyền làm mẹ của Nhã Cách

- Khống chế hồn phách Nhã Cách

- Đối phó Hỏa Kỳ Lân mượn xừng của nó làm Bá Vương Thương

- Đối phó và Thuyết phục Hàn Vũ quay đầu là bờ

Chung quy cũng là mục đích tìm tứ đại thần khí đối phó Bạch ma nữ. Bạch Ma nữ tức hoàng hậu đương triều hiện tại , luôn tìm cách đối phó Hàn Văn , Hoài Ngọc, có thể bà ta đã nhận ra được điều gì đó , lo sợ thân phận bại lộ , Hoài Ngọc cũng có gia thế không nhỏ, thật ra cô chính là cháu gái của hoàng hậu hiện tại đang bị nhốt tại một mật thất trong ngự hoa viên ,bị hành dạ sống gian khổ mà ai nào hay biết , đáng thương cho số phận một quốc mẫu hiền đức rồi cuối cùng bị chính con trai mình giết chết, tâm sinh ma tà sinh nệm , 1 kiếp người mấy chục năm ngắn ngủi. Hàn Văn Hoài Ngọc sau khi từ Miêu tộc trở về rồi cũng được yên bình ở bên nhau . Hàn Văn không vì Phù Dung và Mộng điệp ( Cô vốn giả nam nhân khi ở Đại thực quốc) mà xiêu lòng. Cho dù mất ký ức của Hoài Ngọc và khi chúng trùng độc của Miêu tộc, dù quên hết tất cả mọi chuyện nhưng trong tâm thức cậu, tình yêu dành cho Hoài Ngọc mãi không thay đổi, cậu dù xảy ra truyện gì vẫn luôn ủng hộ Hoài Ngọc trong tất cả mọi chuyện. Hoài Ngọc trở lên can đảm, mạnh mẽ đều là do Hàn Văn bên cạnh. Hoài Ngọc là cô gái hạnh phúc nhất , ta làm sao dám so sánh với cô ấy chứ... Lời thề ước đời đời kiếp kiếp mãi mãi bên nhau Sau khi chết luân hồi chuyển kiếp liệu tình yêu của họ có trường tồn vĩnh cửu , ông trời có đức hiếu sinh, nhân gian gặp tai kiếp , cử tiên nhân chuyển kiếp tương ngộ , nhân gian lắm ưu phiền một chút lầm lỡ đánh mất đạo hạnh ngàn năm, vạn năm tu thành chánh quả nay còn Đâu, gặp nhau là duyên , sống bên nhau trọn đời là nợ , trường tồn mãi mãi là nghiệp duyên , Nào ai lỡ vứt bỏ một mối tình đẹp như vậy để làm tiên quả”

Tại sao có biết bao nhiêu mối tình đẹp mà mình lại thích mối tình của Triệu Hàn Văn và Trần Hoài Ngọc vậy chứ?. Tình yêu của họ thật đẹp, Thật ngưỡng mộ......

( Bà vừa viết vừa khóc ) Còn ta, Giờ nghĩ tới những năm tháng ở lãnh cung rồi thời gian ta cố gắng để nhìn nhận Đệ nhi, bất chấp quỳ xuống cầu xin Lưu quốc sư giúp đỡ. Chỉ cần được nghe nó gọi ta một tiếng mẹ, cho dù có phải mất mạng đi nữa, ta cũng đành lòng. Chỉ cần nó hiểu nỗi khổ tâm của ta là được. vậy mà ta bị Hoàng Thượng hiểu lầm ta có dã tâm mà muốn giết ta cho xong. Quả đúng là một giấc mộng dài. Ta đúng là một ả xấu xa. Không chỉ tìm cách tiếp cận Hoàng thượng, mà sau 23 năm, ta đi ép Đệ nhi gọi một tên tội phạm như ta là mẹ. Ta thật đáng chết lắm. Có phải không? Lẽ ra năm xưa ta không tiếp cận Hoàng thượng, không làm kẻ thứ ba thì biết đâu ta được kết cục đẹp như Hàn Văn và Hoài Ngọc. Là do ta tự làm tự chịu. đâu thể trách ai. Trên thế gian này có mấy người được như họ. Mỗi người một hoàn cảnh, một số phận riêng, đâu thể so sánh. Nhưng ta vẫn mong rằng chuyển thế của họ sẽ nhận ra nhau để họ thực hiện lời thề ước, đời đời kiếp kiếp mãi không chia xa.cùng trừ gian diệt ác. Nguyện mãi mãi làm uyên ương, không làm thần tiên

Hòa Yên Ninh sau khi viết xong thì vuốt đầu và gục xuống khóc lúc lâu rồi bông lắc đầu : ”mình đang làm cái quái gì vậy?. Mình định tìm hiểu về Bích Ngọc Minh Hỏa mà, để xem ....à há hỏi Âm Sai”

Hòa Yên Ninh tay lau nước mắt rồi đứng dậy đi tìm Kim Chi

Kim Chi cũng vừa mở cửa đi vào : ”tỷ tỷ đang làm gì đó?... Ủa, tỷ khóc hả. ”

Hòa Yên Ninh : ”Không phải...Muội tới đúng lúc lắm ta muốn muội hộ pháp cho ta, ta có việc cần tới âm sai”

Kim Chi : ”muội biết rồi, nhưng từ giờ tới tối còn dài, tỷ định làm gì?”

Hòa Yên Ninh : ” Để xem. Ta muốn một mình ra hoa viên dạo rồi ta đi hỗ trợ hoàng thượng, lo chính sự”

Kim Chi : ”vậy muội đi với”

Hòa Yên Ninh : " Ừm, lát nữa muội cùng ta đi găp Hoàng thượng. muội là đại tế tư muội đi cũng tốt”

Kim Chi : ” Tỷ tỷ, tỷ có tâm sự hả. muội là muội muội của tỷ, có tâm sự gì, tỷ cứ nói với muội. Đừng để ở trong lòng

Hòa Yên Ninh :" Không cần đâu, muội cứ làm việc của muội đi. Ta muốn yên tĩnh một mình "

Kim Chi :" Dạ được"

Kim Chi ra ngoài rồi đóng cửa lại. Hòa Yên Ninh hai tay chống cằm một lúc rồi cũng một mình ra hoa viên, yên tĩnh đi dạo, ngắm mây, cây, và hoa

.................

lúc này Bạch Ngọc Đường hẹn Quạ tinh

Bạch Ngọc Đường : “Quạ tinh nói chuyện chút được không?”

Quạ Tinh : ”Bạch Thử Tinh ngươi muốn nói gì?”

Bạch Ngọc Đường : ”ta biết ngươi làm việc cho Lý Thiện Đường, không biết là hắn có ơn với ngươi hay là cung cấp tài nguyên cho ngươi”

Quạ Tinh : ”chuyện này liên quan gì tới ngươi”

Bạch Ngọc Đường : ”nếu là vì tài nguyên ta khuyên ngươi đi theo ta đầu quân cho Hoàng Thượng”

Quạ Tinh : ”thật không may ta là chịu ơn người báo ơn, ngươi nếu rút khỏi chuyện này thì ta không giết ngươi nhưng nếu ngươi cố tình xen vào đừng trách ta động thủ với ngươi”

Bạch Ngọc Đường : ”thật không may là chuyện ta phải xen vào?”

Quạ Tinh : ”vậy ngươi muốn đánh với ta”

Bạch Ngọc Đường : ”một mình ta khiêu chiến với tất cả những tên yêu quái đang làm việc cho Lý Thiện Đường”

Quạ Tinh : ”ngươi tự cao quá, qua được ta rồi nói, xem chiêu”

Quạ Tinh Phóng ra phi đao kèm sợ dây đi cùng, vô cùng sắt bén, tấn công bất ngờ, Bạch Ngọc Đường bất ngờ không loạn, xử ra Bảo Kiếm chém bay phi đao, Quạ tinh lại một lần nữa tấn công, Bạch Ngọc Đường, thân pháp mau lé tránh né và phản công, Quạ Tinh phi thân lên, phóng ra thật nhiều phi đao, Bạch Ngọc Đường Độn thổ tránh né

Quạ Tinh : ”đúng là con chuột nhắt, chỉ giỏi chạy trốn, ngươi quên ta cũng là khắc tinh của chuột sao” Quạ Tinh tập trung tinh thần cảm nhận sự rung động của mặt đất

Bạch Ngọc Đường nghĩ : ”ngươi tuy là khắc tinh nhưng kinh nghiệm còn lâu mới bằng ta, tưởng ta sợ ngươi sao? Nhưng đúng là tên này khó chơi thật, ta nên làm sao đây”

Bạch Ngọc Đường điều động tộc loại làm rung động giả,

Quạ Tinh : ”điều động tộc loại tưởng mình ngươi có chiêu này à?” quạ tinh cũng điều động tộc loại

Bạch Ngọc Đường : ”quỷ tha ma bắt bị bắt bài rồi?”

Quạ Tinh : ”con chuột nhắt, có bãn lĩnh gì đem ra hết đi, hôm nay ta ăn nội đan của ngươi”

Bạch Ngọc Đường hiện thân

Quạ tinh : ”con chuột nhắt không trốn nữa sao?”

Bạch Ngọc Đường cười thầm : ”ngây thơ với 500 năm đạo hạnh mà dám dọa ta sao? Ngươi căn bản ko phải đối thủ của ta, cứ đắc ý đi rồi chết”

Quạ Tinh xông lên phóng ra cả mười mấy cái phi đao : ”hãy xem câu hồn phi đao của ta”

Bạch Ngọc Đường lúc này tốc độ tăng cao :” một đường kiếm chém thật nhanh”

Quạ Tinh bất ngờ thấy không tránh được hiện nguyên hình bay lên,

Bạch Ngọc Đường : “cơ hội đây rồi, hắn phóng phi đao vào một sợi đây một tấm lưới chụp lấy quạ tinh”

Quạ Tinh : ”tên khốn gian sảo’

Bạch Ngọc Đường : ”chỉ trách ngươi ngu thôi” Bạch Ngọc Đường dùng phép định thân, : ”thế nào chịu thương lượng chứ”

Quạ Tinh : ”muốn giết cứ giết ta là không bán đứng chủ nhân”

Bạch Ngọc Đường : ”huynh đệ chỗ đồng yêu ta khuyên ngươi đi theo chánh đạo đi”

Quạ Tinh : ”bớt nói nhảm đạo bất đồng bất tương vi mưu, muốn giết cứ giết chớ nhiều lời”

Bạch Ngọc Đường : ”xem ra ta chỉ còn cách này” Bạch Ngọc Đường dùng phép ép nội đan của quạ tinh ra nuốt vào, hắn bỏ quạ tinh vào trong lồng :”ngoan ngoãn kiếp tù nhân đi, may cho ngươi lão tữ đang cần ngươi sống”

..................

Lý Thiện Đường tới Gặp Chu Nguyên Chương

Lý Thiện Đường : ”thần lễ bộ thượng thư Lý Thiện Đường Tham Kiến Hoàng thượng, ngộ hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế”

Chu Nguyên Chương : ”bình thân”

Lý Thiện Đường :” tạ hoàng thượng"

Chu Nguyên Chương : ”ngươi biết tội chưa?”

Lý Thiện Đường : “thần đã biết tội xin hoàng thượng trách phạt”

Chu Nguyên Chương : ”đáng ra tội của ngươi bị va lây phải xử chết, niệm tình ngươi có công với nước trẫm miễn tội chết cho ngươi, nhưng tội sống không thể tha, trẫm cắt chức quan của ngươi, hạ xuống năm bậc, từ giờ ngươi chỉ một chi phủ mà thôi, không được xen vào chính sự khi không được phép”

Lý Thiện Đường rủa thầm : ”tên khốn kiếp” hắn đáp : ”tạ hoàng thượng long ân”

Chu Nguyên Chương :" Ừm. Lui đi"

Lý Thiện Đường :" Vi thần cáo lui"

..............

tối đó

Hòa Yên Ninh lập pháp đàn : ”Kim Chi muội hộ pháp cho tỷ”

Kim Chi : ”dạ”

Hòa Yên Ninh : ”an đạt đa an đạt đa. Ma ni am ba la, chư thần Nam Vu Lý xin trợ ta, cấp lệnh âm sai hiển chân linh, vấn đáp nan đề kẻ khởi pháp, đi”

Nguyên thần của bà lên gặp Âm Sai : ”Âm Sai Đại nhân ta có chút ngân lượng, ngươi cầm lấy đi. Ta tới đây có việc xin thỉnh giáo?”

Âm Sai :” được nói đi, Hòa Nương Nương bà muốn biết chuyện gì?”

Hòa Yên Ninh : ”Ta Muốn gặp Trần Hoài Ngọc của thời Tống”

Âm Sai giật mình : ”bà gặp làm gì?”

Hòa Yên Ninh : ”ta muốn hỏi cô ấy cách sử dụng Bích Ngọc Minh Hỏa”

Âm Sai : ”rất tiếc ta không giúp được”

Hòa Yên Ninh : ”cô ấy đã đầu thai rồi sao?”

Âm Sai :” đúng vậy”

Hòa Yên Ninh : ”xin hỏi cô ấy đầu thai thành ai?”

Âm Sai : ”xin lỗi câu này ta không thể trả lời”

Hòa Yên Ninh : ”tại Sao? Câu này ta thấy không phải là bí mật của Âm Gian”

Âm Sai : ”bây giờ thì nó thành bí mật rồi, nếu ta mà nói cấp trên sẽ đánh ta bà đừng làm khó ta”

Hòa Yên Ninh nghĩ : ”là kẻ nào lại biến nó thành bí mật?” bà hỏi : ”vậy cho ta gặp Triệu Hàn Văn được chứ?”

Âm Sai : ”Không Được, hắn cũng đầu thai luôn rồi”

Hòa Yên Ninh :” đừng nói là mọi thứ liên quan Tới Trần Hoài Ngọc đều thành bí mật hết rồi nhé”

Âm Sai : ”đúng vậy”

Hòa Yên Ninh : ”không phải chứ.” bà đang cảm thấy khó hiểu thì một cô gái áo hồng đi tới : ”Tần Thiên về đi”

Vị Âm Sai : ”dạ thuộc hạ về ngay, Xin Lỗi Hòa Nương Nương ta phải đi rồi”

Hòa Yên Ninh cả kinh: ”nè..” bà khó hiểu : ”cô gái bí ẩn này là lần trước ta gặp rồi, rốt cuộc là ai, có thể đuổi cả âm sai?”

Cô gái áo hồng : ”ả phàm nhân kia ngươi cũng to gan lắm, ngươi có biết vì ngươi mà những tên âm sai đó đều phạm thiên điều không?”

Hòa Yên Ninh : ”cô nói sao cơ?”

Cô gái áo hồng : ”tiếc lộ chuyện âm gian cho nhân gian khi không được phép đã phạm tội rồi, cả ngươi và tên Thiếc Mê Lý đều đáng chết”

Hòa Yên Ninh : ”xin hỏi chúng tôi đã phạm lỗi gì?”

Cô gái ào hồng :” ngươi nghĩ ngươi là đại la thần tiên mà muốn gọi hồn ai là gọi sao? Còn tên Thiếc Mê Ly kia dám mua chuộc âm sai Tần Quỳnh, hắn thay đổi tuổi thọ cho Đàn Tuyết đã phạm thiên điều, hiện tên Tần Quỳnh đó đang chịu phạt dưới âm gian, cái tên Tần Thiên đó cũng sẽ phải chịu phạt”

Hòa Yên Ninh : ”chúng tôi thật không biết, xin đừng phạt họ, có phạt thì phạt tôi đi”

Cô gái áo hồng : ”ngươi lấy cái tư cách gì mà chịu phạt thay chúng, muốn tốt cho chúng từ giờ đừng gọi hắn nữa, nếu không ngươi hại chết hắn đấy”

Hòa Yên Ninh :” tôi phải làm sao? Tôi muốn gặp diêm vương xin tội cho họ”

Cô Gái Áo Hồng : ”còn dám xin tội, ngươi gây rắc rối cho âm gian chưa đủ sao?”

Hòa Yên Ninh rơi nước mắt: ”tôi,, tôi thật là không cố ý hại họ đâu”

Cô Gái Áo hồng cố nín cười : ”khóc cái con khỉ muốn chuộc tội cho chúng thì ngươi bảo tên Thiếc Mê Ly đó ráng mà làm việc thiện nhiều vào may ra Diêm Vương sẽ xem xét lại, còn bây giờ cút cho ta”

Cô Gái Áo Hồng phẩy tay cưỡng ép khiến Hòa Yên Ninh thu phép : ”hahaha, Vui quá, koi ả bị ta dọa kìa”

Hòa Yên Ninh : ”tại ta, tại ta hết”

Kim Chi : ”tỷ tỷ tỷ sao vậy?”

Hòa Yên Ninh định thần : ”ta ổn, ta muốn yên tĩnh một chút”

Kim Chi hiếu kỳ :" Tỳ tỷ, đã xảy ra truyện gì? Tỷ nói cho muội biết đi"

Hòa Yên Ninh :" Nhất thời muội không hiểu đâu"

Kim Chi :" Dạ được, muội ra ngoài đây"

Hòa Yên Ninh chống tay lên cằm trầm tư :" Tại sao không cho ta biết chứ?. Chẳng lẽ ta đã hại họ vi phạm thiên điều sao?. Cô gái áo hồng đó rốt cuộc là ai?

................

Hà Như Song đang ngủ say thì cô mơ thấy cha ruột, mẹ nuôi và cha nuôi của mình: " Cha, mẹ, nghĩa phụ,, mọi người dến dây thăm con sao?, mọi người có khỏe không, sống có tốt không con rất nhớ mọi người

Hà Bình: "Song Nhi đã lâu rồi không gặp con, con gái ruột của ta những người như chúng ta vẫn đang hàng ngày dõi theo con và nhóm Lưu Quốc sư, phù hộ mọi người bình an tiêu diệt Thiên Ma và dám người sấu đó dể giải cứu nguy cơ cho Đại Minh cứu chúng sanh thiên hạ

Lạc Chính: Con rất thông minh, mạnh mẽ lại có lòng kiên trì dũng cảm thật không uổng công ta hết lòng yêu thương dạy dỗ con, Lưu tiên sinh bạn hữu của cha ngài ấy đã dậy con rất tốt có tiên sinh bên cạnh con bọn ta thấy rất yên tâm, Song nhi từ nay con hãy xem tiên sinh là thầy mà cố gắng học hỏi

Hà Như Song: " Đa tạ hai cha. Tiên sinh dậy dỗ con rất nhiều con sẽ theo tiên sinh cố gắng học tập góp sức vì Đại Minh triều, Song nhi hứa sẽ không làm cha mẹ thất vọng"

Phan Thị: " Cha mẹ tự hào về con, mẹ cũng thấy rất tiếc cho Châu Linh tuy là cả đời muôi ấy làm rất nhiều chuyện ác hại chết bao nhiêu người vô tội nhưng mà muội ấy vì cái chết của mẹ mà hối cải làm lại từ dầu cùng con đoàn tụ không được bao lâu thì bị thiên ma khống chế thể xác, nhưng dến cuối cùng ý chí của bà ấy đã khống chế được thiên ma giúp con giết chết hắn

HÀ Như Song :" Cũng may nhờ ông trời có đức hiếu sinh, mẹ và dì đã được sống lại"

Hà Bình :" Vậy thì tốt rồi. Hy vọng bà ấy làm nhiều chuyện tốt để chuộc lại lỗi lầm đã phạm của mình"

Hà Như Song :" Dạ, Con tin mẹ sẽ không để con và cha thất vọng"

Hà Bình: " Nói ra thì chuyện này cha phải ghánh trách nhiệm, năm đó ta và bà ấy tâm dầu ý hợp bà ấy vì cha từ bỏ địa vị vinh hoa phú quý ở Nữ Nhi Quốc tình nguyện theo cha về Đại Minh triều. Vậy mà..........

Khi xảy ra chuyện cha vì muốn bảo vệ bà ấy lên đã nhẫn tâm đuổi bà ấy về Nữ nhi Quốc, thật không ngờ vì thù hận mà bà ấy vào ma đạo trở thành con ngưới độc ác tới vậy"

Phan Thị: Chuyện cũng đã xảy ra rồi chúng ta cứ ở đây trách mình thì giải quyết được gì chứ. Song nhi con phải thay cha mẹ cố gắng góp sức vì Đại Minh triều và thay mẹ con bù đắp cho những tội lỗi mà mẹ ruột con đã phạm, Còn nữa, con phải lên có giao thiệp tốt với Phụng phi nương nương, diều này vô cùng có lợi cho con đấy, Ngoài tiên sinh ra con nhất định phải nghe lời học hỏi nhiều ở Phụng phi"

Hà Như Song: Dạ thưa cha thưa mẹ con biết rồi

Hà Bình: Vậy chúng ta đi đây, con phải bảo trọng

Hà Như Song: Tạm biệt cha mẹ"

Trở về hiện tại. Ba cái bóng màu đen, hai nam một nữ cùng nhìn nhau cười thích thú. Họ tàng hình bay đi

Hà Như Song mơ mơ hồ hồ nhìn ra nhưng không hiểu đã xảy ra truyện gì. Cô nằm xuống ngủ tiếp

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật Kaibaseto
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.