Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kinh động

Phiên bản Dịch · 1761 chữ

Trong thời gian Trương Thanh Sơn dạy Vương Thúy cách bắn súng, Lâm Tĩnh cũng đứng ở một bên quan sát thật cẩn thận, nhìn lấy hai loại súng mà cô cũng chưa từng tiếp xúc qua, cho nên cũng nhân cơ hội này để học tập. Nếu như không phải hiện tại cô hành động có chút bất tiện, thì cô cũng muốn đi đến thực hiện thao tác thực tế để cảm nhận.

Lâm Tĩnh đeo cây súng lục màu nâu trên người, hôm trước bời vì phải tuân thủ quy củ của tổ chức, cho nên cô phải giấu không cho Vương Thúy biết. Thế nhưng hiện tại Vương Thúy cũng đã biết rồi, cho nên Lâm Tĩnh đưa cây súng lục của mình cho Trương Thanh Sơn, để hắn dạy cho Vương Thúy cách sử dụng.

Cô để cho Trương Thanh Sơn dạy Vương Thúy sử dụng súng lục màu đen, một phần là muốn để cho Vương Thúy học tập cách sử dụng, phần còn lại là muốn xem xem Trương Thanh Sơn có biết cách sử dụng loại súng này hay không. Đương nhiên là Trương Thanh Sơn sẽ không để cho cô phải thất vọng, hắn đối với phương pháp sử dụng súng lục màu đen này, giảng giải cho Vương Thúy rất mạch lạc.

Vốn dĩ khi biết được Trương Thanh Sơn là một thành viên của quân đội kháng Nhật, Lâm Tĩnh còn tưởng rằng mình đã có thể hoàn thành nhiệm vụ đi đưa tình báo một cách tốt đẹp. Nhưng đáng tiếc là Trương Thanh Sơn lại cùng đồng đội mất liên lạc, chuyện này khiến cho cô còn phải lo lắng việc phải đưa tình báo đến cho bộ đội kháng chiến càng sớm càng tốt.

Trước mắt cô đã bị thương, hành động bất tiện, nếu lỡ đụng phải địch, thì rất khó để thoát thân an toàn được, chứ đừng nói chi đến việc đưa tình báo. Hơn nữa hiện tại còn có quân địch lục soát ở lân cận, cũng không thể nào đi ra ngoài dễ dàng được, cho nên chuyện này lại khiến cho cô có cảm giác lòng như bị lửa đốt.

Mặc dù Trương Thanh Sơn cũng đã nói.

Với thương thế của cô thì chỉ cần qua hai ngày là có thể hành động bình thường, nhưng tình hình quân sự lại không cho phép chậm trễ, nếu không thể sớm đưa tình báo đến nơi, báo cáo lại tình huống quân Nhật cho bộ đội kháng chiến, thì có thể bọn họ sẽ bị rơi vào vòng vây nguy hiểm.

Huống hồ, theo như tình báo của mấy cô nhận được là sáng hôm nay quân đội Nhật sẽ tiến hành càn quét khu vực núi, thế nhưng theo như Trương Thanh Sơn giải thích thì ngày hôm qua bọn hắn đã gặp quân đội Nhật. Mặc dù Lâm Tĩnh không có hiểu được vì sao lại có tình huống như thế xảy ra, thế nhưng chuyện này lại càng khiến cho cô cần phải nhanh chóng gửi tình báo đến bộ đội.

Với tình huống trước mắt mà nó, thì chỉ có Vương Thúy và Trương Thanh Sơn là hai người có thể hành động bình thường, có thể đi đưa tình báo, mà dựa theo thủ tục của công việc của hệ thống tình báo, thì phải để cho Vương Thúy đi đưa tình báo.

Thế nhưng trong hai người thì Lâm Tĩnh lại nghiêng về phía chọn lựa Trương Thanh Sơn để đi đưa tình báo hơn, bời vì không những kỹ năng chiến đấu của hắn khá vững vàng mà còn có thể lực rất mạnh. Nếu như để cho Trương Thanh Sơn thay thế đi đưa tình báo mà nói, nhiệm vụ này sẽ hoàn thành dễ dàng hơn, cũng là biện pháp có thể hoàn thành nhiệm vụ nhanh nhất.

Ngược lại Lâm Tĩnh cũng có thể sắp xếp cả Trương Thanh Sơn cùng Vương Thúy đi đưa tình báo, nhưng căn cứ vào biểu hiện của Vương Thúy từ đầu đến giờ, nếu như để cho cô đi theo Trương Thanh Sơn cùng hành động, thì với thể năng của cô sẽ liên lụy đến Trương Thanh Sơn, còn không bằng để cho mà nói Trương Thanh Sơn đi đưa tình báo một mình.

Tối hôm qua Lâm Tĩnh cũng đã được liên lạc viên đưa cho cách thức đưa tình báo, và vị trí đưa và cũng đã được học một số ký hiệu. Để nếu như bộ đội có di chuyển thì cũng có thể dựa vào những ký hiệu để tìm đến nhân viên tiếp nhận tình báo.

Từ lúc ăn cơm đến giờ, Lâm Tĩnh vẫn luôn suy nghĩ việc làm cách nào để hoàn thành nhiệm vụ đi đưa tình báo, cũng luôn quan sát cùng cân nhắc tình huống của Trương Thanh Sơn. Mắt thấy Vương Thúy cũng đã bắt đầu quen thuộc với các loại súng ống, thì cô cũng đã có quyết định.

Lâm Tĩnh nói với hai người: "Vừa rồi tôi cũng đã suy nghĩ một chút, mặc dù hiện tại ở bên ngoài rất là nguy hiểm, nhưng nhiệm vụ của chúng ta là đi đưa tình báo, cho nên phải có một người ra ngoài để tiếp tục làm nhiệm vụ,"

Vương Thúy xung phong nhận việc: "Tôi có thể đi đưa, nhưng mà không có biết được vị trí để đưa."

Lâm Tĩnh nói ra : "Tôi có vị trí gặp mặt ban đầu, khi đến đó, lập tức có thể biết được vị trí tiếp theo."

Lúc này Trương Thanh Sơn nói: "Nếu như cô đã có vị trí gặp mặt ban đầu, thì để cho tôi đi đưa, vừa khéo tôi cũng muốn tìm đại bộ độ."

Lâm Tĩnh đối với hai người nói: "Bởi vì tình huống hiện tại quá khẩn cấp, cho nên tôi cũng cảm thấy để đồng chí Trương Thanh Sơn đi đưa tình báo sẽ thích hợp hơn."

Vương Thúy gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Lâm Tĩnh lập tức nói với Vương Thúy: "Thúy, cậu đi ra ngoài cửa hang canh chừng, tôi cần nói chuyện cụ thể với Trương Thanh Sơn."

Vương Thúy cũng hiểu đây là quy củ của tổ chức, cho nên lập tức đi ra cửa hang, ngay khi cô chuẩn bị đi ra khỏi cửa hang thì Lâm Tĩnh đã nói với cô: "Thúy, không cần ra ngoài đâu, ngồi ở cửa là được."

Bên trong hang, Lâm Tĩnh bảo Trương Thanh Sơn ngồi lên trên tảng đá, còn cô thì đứng một bên, từ tren người lấy ra một cái túi nhỏ, bên trong có hai tờ giấy. Đầu tiên, cô lấy tờ giấy ghi kế hoạch của quân Nhật ra, đưa cho Trương Thanh Sơn.

Bên trên tờ giấy, có ghi lại chuyện quân Nhật và quân Ngụy chuẩn bị điều binh lên núi thành lập mấy cái trạm gác, ý đồ muốn vây kín khu vực núi, bên trên cũng ghi rõ thời gian thực hiện.

Bên trên còn đánh dấu mấy vị trí thành lập trạm gác của quân địch, Trương Thanh Sơn nhớ kỹ mấy chỗ này, lúc này hắn cũng biết được tầm quan trọng của tình báo này, nếu như quân đội kháng chiến bị rơi vào vòng vây của quân địch, thì sẽ rất khó để thoát thân.

Lâm Tĩnh thấy Trương Thanh Sơn xem hết tờ giấy ghi tình báo, nhưng sau đó cũng không có hỏi han gì, mà chỉ gấp tờ giấy lại, điều này khiến cho cô cảm thấy kinh ngạc đối với trình độ văn hóa của anh chàng thợ săn Trương Thanh Sơn. Có điều cô không biết là, Trương Thanh Sơn không phải là chăm chỉ hiếu học bình thường, hắn biết chữ là nhờ đi học trong lúc đi bộ đội.

Lâm Tĩnh đưa tờ giấy thứ hai cho Trương Thanh Sơn, bên trên có dùng bút chì phác họa một cái bản đồ đơn giản. Trương Thanh Sơn có thể thấy rõ được trên tờ giấy là vẽ lại đường đi ở trong núi, nhưng hắn không có cách nào so sánh chúng với địa hình thực tế. Có mấy cái kí hiệu vẽ trên tờ giấy khiến hắn không có hiểu rõ được.

Đầu tiên Lâm Tĩnh giảng giải cho Trương Thanh Sơn biết rõ những điều cơ bản về bản đồ địa hình, chỉ cho hắn biết cách xác định vị trí hiện tại của mình và vị trí mình muốn đến ở trên bản đồ. Tiếp đến cô giải thích cho hắn hiểu các ký hiệu ở trên bản đồ.

Thông qua mấy cái ký hiệu này có thể tìm ra vị trí gặp mặt mới, cũng biết được khẩu hiệu khi gặp mặt.

Sau khi hiểu hết mấy thứ này, Trương Thanh Sơn lập tức xếp hai tờ giấy lại với nhau. Lâm Tĩnh cũng đưa cái túi vải cho hắn, tiện thể nhắc hắn một câu: "Nếu như gặp phải tình huống khẩn cấp, thì phải hủy hai tờ giấy này ngay lập tức, tuyệt đối không để cho nó lọt vào tay quân địch."

Trương Thanh Sơn vừa cúi đầu dùng tấm vải bọc hai tờ giấy lại, vừa nói: "Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ trao tình báo đến tận tay Lục đội trưởng."

Lâm Tĩnh có chút buồn bực, cô biết trước đó quân kháng chiến cũng đã có một người đội trưởng họ Lục, thế nhưng người này đã hi sinh một tháng trước, đội trưởng hiện tại là họ Lữ, cho nên cô không kìm lòng được hỏi lại: "Lục đội trưởng của các người có bị gì không?"

Đối với Trương Thanh Sơn mà nói, đội trưởng của chi đội bọn hắn họ Lục, mà hôm qua Lục đội trưởng cũng phân phó hắn đi chặn đánh quân địch, cho nên hắn vừa chuẩn bị đứng lên để cất cái túi vào người, vừa thuận miệng trả lời: " Không có việc gì, tôi mới chia tay Lục đội trưởng ngày hôm qua."

Sau đó , hắn cảm thấy có thứ gì đó đánh mạnh vào đầu mình, cái này khiến cho hắn cảm thấy vô cùng ngạc nhiên cùng choáng váng, ngay khi hắn chưa kịp phản ứng gì thì lại bị thêm cú đánh thứ hai vào đầu, điều này khiến cho hắn trực tiếp bị ngất.

Bạn đang đọc Truyền Thừa Cùng Tiến Hóa (Dịch) của Gttnow
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiGia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.