Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cách biệt giữa người với người

Phiên bản Dịch · 2158 chữ

Phật âm của Từ Bi Gia, cũng giống với máu thịt của Sinh Tử Gia trước đây, là nguyên liệu để thăng cấp tục thuật.

Chu Bát Chá không cần nghĩ nhiều, liền dung hợp vào Vọng Khí Thuật, Vọng Khí thuật của hắn giống như là cái lò lớn, cái gì cũng có thể cho vào, hơn nữa hắn cũng chỉ có một cái tục thuật này, thực sự cũng không có lựa chọn nào khác.

“Ngươi vỗ nhẹ vào cái mõ, tàn dư phật âm của Từ Bi Gia truyền vào tai, từ bi pháp tắc hoà vào huyết nhục, độ hoá tục thuật của ngươi.”

“Ô Uế - Vọng Khí Thuật thăng cấp thành công.”

“Ô Uế Phổ Độ - Vọng Khí Thuật ( Tinh phẩm ), Vọng Khí Thuật vốn chỉ là phần da lông thuộc miếu hệ Thiên Sư Pháp Đạo, chịu sự ô uế của pháp tắc của Sinh Tử Gia, lại bị phật âm của Từ Bi Gia độ hoá, đã trở thành một loại tục thuật độc nhất vô nhị chỉ thuộc về ngươi.”

Chu Bát Chá thực sự đã chán chửi trò chơi này rồi, cái tục thuật này thoạt nhìn giống như là tuyệt chiêu hợp thể trong một bộ phim nào đó, tên vừa dài lại vừa quái dị, thôi thì dùng tạm vậy, nghĩ tích cực một chút, không chừng lần sau thăng cấp, tên lại còn tiếp tục dài ra nữa đây.

“Thực Cốc Giả chủ quan liều lĩnh à, khi ngươi đang đắm chìm trong thu hoạch bất ngờ, không phát hiện ra phía dưới Thuỷ Quỷ Hà đang có một bàn tay vươn về phía ngươi.”

“Tùm, ngươi đã bị kéo xuống Thuỷ Quỷ Hà.”

“Òng ọc ọc, òng ọc ọc…”

“Ngươi đã tử vong.”

Khốn kiếp, con thuỷ quỷ nào vô lại như vậy, đi đánh lén một tên Thực Cốc Giả nghèo kiết xác như ta, Chu Bát Chá thấy nhân vật chết đuối lại chửi ầm lên.

Được, offline, tắt game, bật WeChat lên xem.

Nhóm Ngoại liên bộ - Hội học sinh: @All, Sáng nay 9h, tập trung trước toà nhà hội học sinh, chuẩn bị bố trí sân khấu cho tiệc chào mừng tân sinh viên.

Ừm? Mấy giờ rồi nhỉ? Chu Bát Chá qua đêm cùng Lâm Dục Tĩnh uống rượu, về ký túc xá rất muộn, nên hôm này ngủ quên, nhìn thời gian, đã 9h30 rồi.

Nhìn lại WeChat một chút, quả nhiên, Nhiễm hội trưởng đã nhắn tin riêng cho hắn, sắp đến nổ cả điện thoại rồi.

Nhiễm hội trưởng: Ngươi đâu rồi? Sao không đến sớm một chút?

Nhiễm hội trưởng: 9h rồi, sao ngươi vẫn chưa đến?

Nhiễm hội trưởng: Muộn 5 phút rồi, ngươi đang làm gì đấy?

Nhiễm hội trưởng: Muộn 10 phút rồi, Chu Bát Chá, hay ngươi lại muốn ta đến ký túc xá tìm ngươi đây?

Nhiễm hội trưởng: Muộn 15 phút, Chu Bát Chá ngươi được đấy, còn không thèm trả lời WeChat ta đúng không.

Kéo xuống dưới vẫn còn nữa, Chu Bát Chá không đọc nữa, cơ bản vẫn là giống như vậy, biết nàng hiện đang nộ khí xung thiên là được rồi.

Chu Bát Chá: Đêm qua ta chơi game ngủ quá muộn, vừa ngủ dậy, không đọc được tin nhắn, bây giờ ta liền tới ngay đây.

Nhiễm hội trưởng: Chơi game… Ngươi tham gia hoạt động của hội học sinh nhiều một chút không được sao, đến bây giờ vẫn còn FA đây, không nghĩ tới nguyên nhân tại sao à, ngày nào cũng trốn trong ký túc chơi game, có thể tìm được bạn gái hay sao, ngươi đi cùng ta tham gia hoạt động nhiều vào, nói không biết chừng lại có cơ hội thoát kiếp độc thân đấy.

Chu Bát Chá: ?

Nhiễm hội trưởng: Làm sao?

Chu Bát Chá: Hội trưởng, ngươi cũng đang độc thân, làm gì có tư cách nói ta?

Nhiễm hội trưởng: …

Nhiễm hội trưởng: 5 phút! Ta cho ngươi 5 phút để xuất hiện ở đây!

Chu Bát Chá thật không hiểu gì cả, rời giường, chuẩn bị, chạy tới toà nhà hội học sinh, tới nơi đang thấy không ít người đang tất bật trong ngoài, cũng đều là cán sự hội học sinh, bị gọi tới đây bố trí hội trường.

Kỳ thực Chu Bát Chá cũng đã năm 2 đại học rồi, những người không muốn làm cán bộ cao cấp trong hội học sinh như hắn, thì cũng bắt đầu chuẩn bị về hưu rồi.

Bên trong hội học sinh có hai nhóm người hoạt động rất năng nổ, đó là những người muốn nhắm tới cái ghế chủ tịch, hội trưởng, hội phó, nhóm còn lại là những sinh viên năm nhất chưa trải sự đời.

Giống như hiện tại vậy, những người ở phía trước, đang rất hăng hái bố trí hội trường, mang ghế khiêng bàn, cơ bản đều là sinh viên năm nhất mới vào.

Bọn họ tại trước mặt các lãnh đạo thể hiện mình rất chăm chỉ, chịu thương chịu khó, không phải là để lấy lòng lãnh đạo, mà là để chứng minh bản thân, bọn họ cho rằng mình có năng lực và tài giỏi hơn lũ bạn đồng trang lứa, nhưng như thế là chưa đủ, bọn họ vẫn cần một người tới công nhận việc đó, và lãnh đạo chắc chắn là nhân tuyển tốt nhất.

Dĩ nhiên đó là cách nghĩ của tấm chiếu mới, đợi khi bọn hắn đến năm 2, kinh qua một năm lăn lộn trong xã hội, liền sẽ dần dần ý thức được cái suy nghĩ này ngu đần đến mức nào.

Bởi vì, nếu chuyển nhiều hơn mấy cái bàn liền biết là ngươi ưu tú, vậy còn những người có đầu óc thì sao?

Bọn họ sẽ dần nhận ra, siêng năng và có năng lực là hai việc hoàn toàn khác nhau, mà cách biệt giữa người với người, thường thường là do cái phía sau.

Trước toà nhà hội học sinh.

Mấy cái sinh viên năm nhất thuộc ngoại liên bộ, hiện đang rất hăng hái hừng hực khí thế nghe theo chỉ đạo xếp bàn ghế, khi phó hội trưởng nhắc đến tên ai, sau đó phân công người đó đi làm việc, y đều cảm thấy rất vinh hạnh, ngươi nhìn thấy chưa, lãnh đạo đang để ý đến ta kìa, chứng tỏ ta rất ưu tú nên mới được nhớ đến.

Hoàng Đào, chính là một người như vậy, hiện đang là sinh viên năm nhất - cán sự của ngoại liên bộ.

Hắn thường xuyên cho rằng mình là người ưu tú nhất trong nhóm bạn cùng trang lứa, mình được tuyển vào hội học sinh, được lựa chọn vào ngoại liên bộ, hòn ngọc thô cuối cùng cũng được người ta phát hiện ra rồi.

Thậm chí gần đây, bất kể chuyện lớn nhỏ gì trong ngoại liên bộ thì hội trưởng cũng nhờ hắn làm, Hoàng Đào đi tới phòng thể dục hỗ trợ mang một ít đồ, Hoàng Đào tới văn phòng sớm một chút lau bàn ghế, Hoàng Đào đi mua chút nước để lát nữa phục vụ cho cuộc họp của lãnh đạo trường…

Mặc dù chỉ là việc vặt, nhưng Hoàng Đào lại thấy, đây chính là hội trưởng đang tín nhiệm mình, chính là coi trọng năng lực của hắn, bằng không thì tại sao lãnh đạo không nhờ người khác, hết lần này đến lần khác lại tìm hắn đây.

Vì giá trị của bản thân ngày một tăng lên, theo cách nhìn của Hoàng Đào, những bạn học cùng năm trong ngoại liên bộ giờ đã không đáng để vào mắt, hắn cảm thấy mình nhất định sẽ vươn tới đỉnh cao, bây giờ người đáng để hắn coi trọng cũng chỉ còn hội trưởng cùng phó hội trưởng, Nhiễm hội trưởng tốt xấu gì cũng là lãnh đạo trực tiếp của hắn, đáng được tôn trọng.

Về phần những thứ còn lại, mấy anh chị học năm 2 đại học thì cũng chỉ có thế, hắn cũng chả kém họ là bao, còn có người kém xa hắn, ví dụ như cái tên Chu Bát Chá kia.

Hoàng Đào nhìn Chu Bát Chá rất khinh bỉ, người này tại trong bộ chả chịu làm gì, lười biếng ỷ lại, đơn thuần là một tên dặt dẹo, thực sự là sâu mọt của ngoại liên bộ.

Tên Chu Bát Chá này cũng không biết đào đâu ra vận may, có thể vào được ngoại liên bộ, lại còn trụ lại trong đó lâu như vậy, nghe nói Nhiễm hội trưởng có yêu cầu rất cao với năng lực của cán sự, nửa đường cũng đã đuổi cổ rất nhiều cán sự không đạt yêu cầu, còn tồn tại được đến giờ thì toàn là những người đỉnh của chóp, nếu không thì ngoại liên bộ cũng sẽ không trở thành đầu tầu trong trường, rất nhiều người tranh đến sứt đầu mẻ trán cũng muốn vào bằng được.

Nhưng hết lần này tới lần khác, trong một tổ chức toàn là tinh anh như thế, lại có một cục cứt chó lẫn vào, chính là tên Chu Bát Chá kia, Hoàng Đào mỗi lần nghĩ vậy liền cảm thấy thật xấu hổ, cảm thấy bản thân đang bị tên kia kéo xuống.

Ví dụ như bây giờ, trong nhóm ngoại liên bộ đã thông báo, 9h tập trung để bố trí sân khấu, Đây là công việc quan trọng của hội học sinh, kết quả tên kia gần 10h mới tới, rõ ràng là do năng lực có vấn đề, nên trốn việc không chịu làm, người như vậy tại sao lại ở cùng một chỗ với hắn, kéo hắn xuống đây a?

Hoàng Đào nhìn về phía xa xa, Chu Bát Chá đang bị Nhiễm Thu Nhiên nghiêm túc phê bình, lắc đầu, trong lòng tự nhủ ngươi nhìn ta đây này, khác ngươi một trời một vực, ta được lãnh đạo rất coi trọng, khi nào có việc đều nghĩ tới nhờ ta, còn ngươi thì sao, ngày nào cũng bị lãnh đạo phê bình, thật kém cỏi, chắc là sắp bị đuổi khỏi ngoại liên bộ rồi.

Bên kia, Hoàng Đào đang tự sướng trong suy nghĩ của hắn.

Bên này Nhiễm Thu Nhiên đang nói chuyện cùng Chu Bát Chá.

Chu Bát Chá từ ký túc đi tới, cầm trong tay một chai nước ngâm kim ngân hoa đưa cho Nhiễm Thu Nhiên.

“Làm sao? Một chai nước mà muốn mua chuộc ta?”

Nhiễm Thu Nhiên bĩu môi, nàng hôm nay có chút không thoải mái, nhưng mà nghĩ tới Chu Bát Chá, nên vẫn đến đây, kết quả tên này lại đến muộn gần 1 tiếng.

“Lão Trương trong ký túc của ta mang từ nhà lên, quê hắn chuyên trồng kim ngân hoa, đối với viêm họng rát họng, đặc biệt rất có tác dụng.”

Nhiễm Thu Nhiên kinh ngạc.

“Làm sao ngươi biết ta viêm họng?”

Chu Bát Chá biết trả lời thế nào đây, trước đây mấy hôm dùng Vọng Khí Thuật nhìn thấy trên người ngươi có khói xanh bốc lên à? Chỉ có thể giả vờ là muốn lấy lại chai nước.

“Không lấy thì thôi vậy.”

“Chậc, đưa đây cho ta.”

Nhiễm Thu Nhiên liền đoạt lấy, cầm chai nước kim ngân hoa mà Chu Bát Chá ngâm cho nàng, cảm giác ấm áp, làm cho nàng thấy cổ họng cũng không còn rát nữa.

Hứ, Nhiễm Thu Nhiên trên mặt cố duy trì biểu tình uy nghiêm của một nữ lãnh đạo, nhưng vụng trộm len lén cắn môi một cái, gót giày cao hứng dậm xuống đất mấy cái.

“A, đúng rồi.”

Chu Bát Chá vừa nhớ ra một chuyện mà Nhiễm Thu Nhiên nhờ hắn.

“Ngươi bảo ta giúp ngươi viết cái văn bản sa thải cán sự, ta mới nhờ người gửi đi rồi, ngươi thật sự muốn đuổi người tên là Hoàng Đào kia sao? Lý do vì sao vậy?”

Nhiễm Thu Nhiên uống nước ngâm kim ngân hoa, trả lời tin nhắn điện thoại, không chú tâm lắm thuận miệng nói:

“A, hắn ấy à, cảm giác người không được thông minh lắm, chuyện lớn một chút đều không thể giao cho hắn, chỉ có thể để làm người chạy vặt, mà việc không cần chuyên môn gì thì ai làm cũng như nhau, nên tính cho nghỉ.”

Hai người vừa chơi điện thoại, vừa thuận miệng nói chuyện phiếm, trong lúc này cũng đã thuận tiện quyết định số phận của một cán sự nào đó ở ngoại liên bộ.

Trong khi đó Hoàng Đào bên kia vẫn còn đang rất nhiệt tình cố gắng bê bàn đây.

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.