Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia Chủ Tương Lai

Tiểu thuyết gốc · 2201 chữ

Tôn nữ của Tam di nương khẽ mỉm cười, đôi mắt hệt như trăng khuyết:

- Tiểu nữ chỉ là bồ công anh phất phơ trong gió, danh tự chẳng đáng nhắc tới.

Mẹ nó chứ, còn có loại chào hỏi kiểu này, không biết lão tử rất ghét thơ văn dông dài sao. Con mẹ này, phải đánh mông.

Điền Dã cười hà hà, tiện tay gắp miếng gan heo bỏ vào chén:

- Nguyên lai nàng là bồ của anh, may quá, may quá. Ta bấy lâu vẫn đang tìm kiếm nàng, bồ của anh!

- Không phải như vậy.

Nghe hắn cợt nhả, tôn nữ của Tam di nương thoáng đỏ mặt:

- Không phải "bồ của anh" mà là "bồ công anh", một loại hoa phát tán nhờ gió.

- Nguyên lai là vậy, thất lễ, thất lễ...

Điền Dã vỗ nhẹ vào đầu:

- Quả nhiên người cũng như tên, tại hạ vừa nhìn cô nương là biết khí chất phi phàm, là phượng trong loài người, cái gì mà...nhất...

- Là nhất phi trùng thiên...

- À, đúng rồi, nhất phi trùng thiên.

Tôn nữ của Tam di nương che miệng cười:

- Công tử quá khen rồi, tiểu nữ đâu đến mức đó, với lại nhất phi trùng thiên hình như đem tả nữ nhi không hợp ngữ cảnh cho lắm.

Điền Dã "a" một tiếng:

- Cô nương nói rất đúng, ay dà, đúng là dạo này tại hạ đọc sách nhiều đến lú lẫn rồi, không ngờ miệng lại trở nên tiện thế, xem ra đầu nhiều chữ quá cũng không tốt.

- Công tử đừng tự trách mình mà.

Có quỷ mới tin đầu ngươi toàn chữ, có mà toàn tnh trng.

Tam di nương chen miệng:

- Nhị thiếu gia, ngươi bị nàng lừa rồi, trên đời làm gì có ai tên kì như vậy.

- Phải ha.

Điền Dã làm bộ được đề tỉnh:

- Bồ của anh, nàng tên thật là gì vậy?

- Không nói cho công tử đâu.

Tôn nữ của Tam di nương dùng khăn che miệng, e thẹn đáp. Nàng vận bộ y phục màu vàng, bộ ngực nảy nở, rung động theo từng hơi thở. Điền Dã thầm đánh giá bộ ngực của nàng, mẹ nó chứ, dường như so với của ả hồ ly tinh kia còn lớn hơn.

Hắn nháy mắt:

- Không nói cũng được, ta sẽ gọi nàng là hồ...à không bồ của anh, danh tự rất dễ nghe nha.

- Công tử đừng chọc thiếp nữa.

Tôn nữ của Tam di nương thấp giọng nói:

- Tiểu nữ họ An, tên chỉ có một chữ Tư.

- An Tư.

Điền Dã vỗ mạnh một cái vào đùi:

- Cái tên này nghe thật hay, "Tư" trong "tư sắc", "tư vị" vừa nghe đã biết chủ nhân là một người thanh cao, nho nhã, quả nhiên người cũng như tên, dù cách xa ba dặm, song vẫn cảm nhận tư vị dạt dào.

- Công tử...

An Tư khẽ phe phẩy chiếc khăn tay:

- Tên của tiểu nữ là "Tư" trong "tư niệm" nỗi nhớ nhung chứ không phải tư vị, mùi vị món ăn.

- Ồ, vậy là tại hạ nhớ nhầm.

Điền Dã gãi đầu:

- Hà hà, thực ra cũng như nhau thôi mà, món ăn ngon ăn vào thì nhớ lâu, nữ tử đẹp chạm vào lại mang niềm thương nhớ.

- Ây da, công tử thật xấu, không nói chuyện với ngài nữa đâu.

Hai người đối đáp, lời vào lời ra, cười nói không ngừng, chỉ khổ cho Tam di nương ngồi bên cạnh mặt mày nhăn nhó, tên tiểu quỷ, ngươi dê gái thì dê gái, mắc mớ gì vỗ đùi lão nương.

Chỉ mấy lời đã kéo quan hệ với tôn nữ của mình, Tam di nương có chút bội phục Điền Dã.

Điền Dã vừa bắt chuyện với An Tư vừa đánh chén thức ăn trước mặt một cách ngon lành, hắn vốn không phải là Điền nhị thiếu gia, quản cái chó gì lễ nghĩa. Ở bên kia, Thất tiểu thư cũng không chịu thua kém, nàng vơ hết thức ăn vào chén nhai ngồm ngoàm, thi thoảng ngẩng khuôn mặt khả ái lên nhìn Điền Dã, thách thức ca ca xem ai mới là người ăn nhanh hơn.

Trong lúc ăn, Điền Dã không quên thói quen sờ vào đùi Tam di nương, làm nàng thẹn đỏ mặt, bất quá trước mí mắt lão phu nhân đùa nghịch nhi tử của phu quân mình, quá ư là kích thích.

Điền Dã chạm tay vào đùi Tam di nương, chỉ cảm thấy da thịt nàng mát lạnh, mịn màng như mỡ đông, thập phần đàn hồi. Hắn tỏ ra kinh ngạc, ả hồ ly lẳng lơ này ban nãy còn thấy nàng mặc quần, từ khi nào chuyển sang váy vậy, bất quá ta thích.

Hắn cười tà, đang định thò tây vào khám phá bên trong thì đột nhiên cổ tay trở nên tê dại. Ngẩng mặt lên, An Tư đỏ mặt, e thẹn như nước, ỉ ôi nói:

- Điền công tử, chàng làm gì thế?

Điền Dã cầm đôi đũa, xua tay:

- Không, không có gì, tại hạ vô ý làm rớt mất một chiếc đũa xuống dưới váy...à không dưới chân An tiểu thư nên mò xuống tìm xem đó mà.

An Tư bán tín bán nghi, nhìn đôi đũa trên tay Điền Dã, quả nhiên trên đầu đũa dính chút bụi bẩn, kì quái Điền công tử đánh rớt lúc nào nhỉ. Nàng hỏi:

- Đũa của ngài bẩn rồi, để thiếp đi lấy đôi khác cho công tử.

- Không cần đâu.

Điền Dã vội lắc đầu, vẻ mặt chính khí lẫm lẫm:

- Con người sống trên đời cần thuận theo tự nhiên, như thế mới trường thọ được, tại hạ xưa nay ăn...bẩn quen rồi. A, nó lại rơi nữa rồi.

- Á, công tử...

Điền nhị gia lập tức cúi xuống nhặt cây đũa, hai mắt vẫn dính chặt dưới váy An Tư, mẹ nó chứ, tiền vốn của yêu nữ này cũng không nhỏ đâu ha. Tay hắn vơ đũa rất chậm, như thể đang cố tình chậm chạp. Bất chợt cảm giác có gì không đúng, vừa quay sang thì thấy một đám người cùng ngồi xổm bên dưới, nước dãi trong miệng sớm đã chảy như suối.

- Này, các ngươi làm gì vậy?

Điền Dã khẽ quát.

- Bọn ta tất nhiên là làm rớt đũa.

Cả đám nhìn nhau cười, tay nhặt lên một chiếc đũa.

- Vô sỉ, con mẹ tụi bay.

Điền Dã phang ngay chiếc hài:

- Muốn xem "hến" thì nói muốn xem "nền", còn giả bộ nhặt đũa, đúng là không biết xấu hổ. Cút ngay cho bổn thiếu gia.

- Thì ngươi cũng vậy thôi, chia sẽ với nhau chút đi mà.

- Cút đi, một đám đầu hai thứ tóc vẫn còn máu dê.

Điền Dã kéo ghế ngồi cạnh An Tư, một bộ bá khí nói:

- Cô nương an tâm, bọn biến thái đã bị tôi đuổi đi hết rồi.

- Đa tạ công tử...

An Tư mặt đỏ tận mang tai, cảm giác như mình đang ngồi giữa bầy sói, thiếu nữ khép chặt hai chân.

Lão phu nhân thấy cháu trai mình và cháu dâu tương lai mới thế đã trò chuyện vui vẻ, nếp nhăn trên trán giãn ra, ôn nhu nói:

- Long nhi à, An tiểu thư sẽ ở lại nhà chúng ta mấy ngày, cháu là trưởng tôn, nhớ đối đãi nàng cẩn thận, thỉnh thoảng hãy dẫn nàng ra phố ngắm một vòng Ô trấn.

- Cháu biết rồi, An tiểu thư ăn rau đi, ăn nhiều rau cỏ tốt cho đùi...à không da dẻ.

Lão phu nhân đoạn quay sang An tiểu thư cười hiền hòa:

- Cháu gái, mấy hôm nay cháu đã quen cuộc sống ở đây chưa, thức ăn hợp khẩu vị chứ? Ủy khuất cho cháu rồi, phải tạm ở cùng với cô cô Kiều Nguyệt của cháu, thôi để lát nữa ta bảo Hoàn Nhi an bài giúp cháu một phòng riêng.

- Không cần đâu lão phu nhân.

An tiểu thư lắc đầu:

- Mọi thứ đều tốt, cô cô đối với cháu rất tốt, với lại đã lâu rồi cháu không ở cùng cô cô, dịp này coi như bù đắp cho nàng đi.

Vừa nói, An Tư vừa khoác tay Tam di nương dáng vẻ vô cùng thân thiết, nhìn qua phỏng chừng ai cũng nghĩ họ là đôi tỷ muội chứ không phải cô cháu.

Nhìn hai vưu vật động lòng này, muốn ngực có ngực muốn mông có mông, Điền Dã thiếu chút nữa chảy nước miếng. Hắn nghi hoặc mấy hôm nay Tam di nương không chạy đến tìm mình, cứ tưởng nàng có quan hệ khác ngoài luồng, hóa ra là ở phòng "hầu hạ" đứa cháu gái này. Thử tưởng tượng hai nàng cùng nằm trên giường, y phục mỏng manh, nội y đều lộ hết, có phải hấp dẫn chết người ta không.

Ôi não của ta kể từ khi vào đây bị hỏng mất rồi.

Không được, vì đạo đức của người chiến sĩ cảnh sát quốc gia, ta phải nhịn.

Đợi khách khứa ổn định chỗ ngồi, lão phu nhân dõng dạc nói:

- Các vị trưởng lão, các vị đồng tộc, khách quan. Chư vị hôm nay tề tựu đông đủ làm lão thân đây rất vui. Điền gia cùng tôn tử có tổ chức bữa tiệc tẩy trần nhỏ mừng cho tôn tử Long nhi bình an trở về, đồng thời nhân dịp này thông báo các vị một quyết định lớn.

Bắt đầu rồi đây! Mọi người trong phòng nhất thời xôn xao.

Hai cha con Điền Kính Long nhìn nhau, nắm chặt nắm đấm.

Lão phu nhân nói đến đây thì dừng lại nhìn sang cháu trai của mình.

Điền Dã đang gặm cái đùi gà, bỗng dưới đùi truyền đến cảm giác đau nhói, quay lại thì thấy Tam di nương trừng mắt nhìn hắn.

Hắn nhìn mọi người xung quanh, cười ha hả:

- Mọi người cứ tiếp tục, tự nhiên, không tiễn.

Hoàn Nhi đứng sau lưng lão phu nhân khẽ lắc đầu, trong khi đó hai cha con Điền Kính Long không hẹn mà cùng hừ lạnh.

- Long nhi, cháu lại đây.

Lão phu nhân vẻ mặt bình thản.

- Vâng.

Điền Dã gật đầu, uể oải bỏ chén cơm xuống đi đến bên cạnh lão phu nhân.

Lão phu nhân nhìn cháu mình một hồi, đoạn quay sang chậm rãi nói:

- Điền gia chúng gia kể từ khi Trung nhi chẳng may khuất núi, bao khó khăn sóng gió cứ lần lượt tìm đến, có lúc tưởng rằng con thuyền Điền gia không còn đứng vững được, cũng mây nhờ có các vị trưởng lão đứng ra gánh vác, bằng hữu gần xa tương trợ, Điền gia cuối cùng cũng tìm lại được chỗ đứng. Thân gia này vô cùng biết ơn các vị, nếu không có các vị, e rằng Điền gia sẽ không được như ngày hôm nay, lão thân chẳng còn mặt mũi đi gặp gia tiên. Xin các vị nhận thân già này một lạy.

Trung Nhi được nhắc tới chính là phụ thân của Điền Nhất Long. Nói đoạn, lão phu nhân giữ cây gậy, từng chút đứng dậy.

- Lão phu nhân xin đừng làm vậy...

Mọi người xung quanh hốt hoảng, vội ngăn bà lại. Nhưng lão phu nhân không đồng ý, bà vẫn vái họ một cái. Đoạn tiếp tục nói:

- Các vị trưởng lão, bằng hữu vất vả rồi. Thật không dám giấu, ngày hôm nay ngoài họp mặt ra, lão thân muốn giới thiệu các vị một người từ nay sẽ đảm đương công việc gánh vác Điền gia, mong mọi người hãy giúp đỡ nó.

Một tràng xôn xao nghị luận, tuy bọn họ đã biết trước từ lúc đến đây, nhưng vẫn không khỏi lời ra tán vào.

Lão phu nhân khẽ liếc qua Điền Dã, cao giọng nói:

- Từ hôm nay trở đi, tôn nhi của ta, Điền Nhất Long, sẽ thay mặt Điền gia toàn quyền phụ trách công việc ở xưởng vải. Chư vị trưởng lão, khách quan nếu có vấn đề gì cứ việc đến tìm nó.

Điền Dã bị lời của lão phu nhân làm cho giật mình không nhẹ, hắn nằm mơ cũng không lường được lão phu nhân thật sự giao công việc sinh ý của Điền gia giao cho hắn.

Lão phu nhân tuyên bố xong, gật gật đầu nhìn mọi người:

- Có ai ý kiến gì không?

Trưởng lão, tộc nhân Điền thị, khách khứa ba mặt nhìn nhau. Lão phu nhân đã đưa ra quyết định, bọn họ còn có thể làm được gì. Chẳng những thế nhiều người trông thấy cái bộ gió bị thịt của Điền nhị gia, thầm tính toán, biết Điền nhị gia yêu thích mỹ nữ, xem ra bọn họ lúc ra về nên nhanh chóng kiếm vài chục cô mỹ nữ, tranh thủ kiếm trác từ hắn.

- Nếu mọi người không có ý kiến gì thì lão thân xin phép được...

- Không được, ta phản đối.

Một người đứng phắt dậy.

Bạn đang đọc Tướng Công Ta Là Sắc Quỷ sáng tác bởi Wenroudexinlang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wenroudexinlang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.