Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chu Yếm

Phiên bản Dịch · 1235 chữ

Khi Sở Vân Sanh, A Nguyệt và Thập Lục cùng nhau biến mất, Ân nương và nam nhân áo lam đó lại hiện thân.

n nương nhìn chằm chằm vào chỗ ba người biến mất, quay đầu hỏi:

- Không phải ngươi nói trên kiếm của ngươi đã bôi linh dược có thể khiến người ta mất đi tiên thuật sao? Sao lại không có tác dụng đối với Sở Vân Sanh?

Nam nhân áo lam nhìn cũng có chút bối rối, kỳ quái nói:

- Không phải chứ, hôm qua bị một kiếm xuyên tim, đáng lẽ phải hôn mê nhiều ngày, tiên thuật mất hết, sao lại không có hiệu quả đối với nàng ta? Hôm đó ta dùng dược này lên người tình lang đó của nàng rất có hiệu quả mà.

Ân nương không để ý đến mấy lời cổ quái của nam nhân.

- Kỳ lạ, không phải chỉ có máu đã bị nguyền rủa của Thiên mệnh sát tinh mới có thể phá giải tất cả linh thảo linh dược sao? Chẳng nhẽ Sở Vân Sanh vừa là thiên mệnh thần nữ, vừa là Thiên mệnh sát tinh?

Nam nhân áo lam cười ha ha hai tiếng, bình tĩnh nói:

- Tuyệt đối không thể, thiên mệnh thần nữ và Thiên mệnh sát tinh tương khắc, sao có thể là cùng một người?

Hắn thấp giọng nói:

- Hơn nữa, không phải nàng không biết Thiên mệnh sát tinh là ai.

- Hứ.

Ân nương nhắc đến chuyện này dường như rất tức giận,

- Hai người bọn họ lại không biết thân phận thật sự của bản thân, huống hồ, nay họ đã kết thành phu thê, ngày ngày ngủ trên cùng một chiếc giường, ai mà biết được bọn họ có phải phu thê đồng tâm hay không?

Nam nhân áo lam hỏi:

- Sao vậy?

Ân nương mắng rằng:

- Ta xem tên Tạ Dật Trần đó cũng là kẻ ngu xuẩn, rõ ràng biết bản thân và Sở Vân Sanh không đội trời chung, cưới nàng ta cũng thôi đi, lại còn nâng niu trong lòng bàn tay, chỉ sợ rơi mất.

Nàng rút kiếm chém vài đường vào không trung, lại nói:

- Ta nói, nên nhân lúc Sở Vân Sanh đang ngủ trực tiếp giết chết nàng ta!

Nam nhân áo lam cười nói:

- Sao nàng lại cho rằng Tạ Dật Trần nâng niu nàng ta, ta thấy hắn khá lạnh lùng mà.

Đôi mắt đẹp của Ân nương vút ra một ánh mắt như dao, găm trên người nam nhân áo lam, giống như làm nũng, cũng giống như tức giận, sau đó khẽ nói:

- Nam nhân các ngươi không phải đều cùng một dạng sao? Lúc bạc tình thì nhẫn tâm đến mức nào, Tạ Dật Trần nếu thực sự không động lòng với Sở Vân Sanh một chút nào thì sao còn để ý đến nàng ta? Không nhìn thấy hắn thường âm thầm bảo vệ sao? Tối qua còn chém đứt tay một nam nhân giữa đường kia, mà nam nhân đó chỉ động vào bả vai của Sở Vân Sanh.

Nam nhân áo lam biết Ân nương ngoài mặt đang nói Tạ Dật Trần, thực tế là đang mắng hắn, nhưng hắn giả vờ nghe không hiểu, hàm hồ đáp:

- Động lòng thì sao? Không động lòng thì đã sao? Giết chết Sở Vân Sanh và Ngọc Kinh Thiên Đế là thiên mệnh của Tạ Dật Trần, thiên mệnh khó cãi, chẳng nhẽ hắn còn muốn nghịch lại ý trời?

Lời nói vừa dứt, gió lạnh thổi tới, nam nhân áo lam ho lên vài tiếng, Ân nương lập tức nói:

- Chẳng lẽ tối qua nghênh chiến với Sở Vân Sanh thân thể lại không ổn rồi?

Ân nương đứng khá gần, mùi hương của thiếu phụ trưởng thành cứ lởn vởn xung quanh nam nhân áo lam, hắn che miệng che giấu sự khó chịu, lùi lại phía sau mấy bước, mới nói:

- Không sao.

Trong mắt Ân nương toàn là nam nhân áo lam, tự nhiên bắt được động tác lùi về phía sau của hắn, không nhịn được tức giận nói:

- Dương Tấn! Ngươi đừng có không biết tốt xấu!

Dương Tấn không muốn tranh cãi với nàng, cười nói:

- Ân nương, sao nàng phải vì chuyện nhỏ này rồi nổi nóng chứ?

Ân nương thấy hắn không thèm giải thích nửa lời, lại càng thất vọng, ký ức từ trước kia ùa về, nói:

- Ngươi biết rõ từ khi ta còn là thiếu nữ đã ngưỡng mộ ngươi, từ nhỏ đã nghe theo ngươi, đến cả việc ngươi muốn ta cùng … Cùng Thập Lục của phái Huyền Vụ …

Ân nương thần sắc đau khổ:

- Đến việc đó ta cũng đều làm theo hết, đến cuối cùng ta …

- Ân nương.

Nụ cười vốn ôn hòa xa cách trên mặt Dương Tấn cũng không còn nữa, hắn lạnh nhạt trực tiếp ngắt lời nàng:

- Hiện giờ không phải là lúc nói những chuyện này.

Ân nương giờ khắc này hận chỉ muốn giết chết Dương Tấn đối với mình lạnh lùng vô tình này, sau đó chết cùng hắn, nàng và Dương Tấn quen biết từ nhỏ, cùng nhau lớn lên, nhưng sau khi trưởng thành, n nương lại sinh lòng ái mộ, nàng dung mạo kiều mị, vốn cho rằng Dương Tấn sẽ động lòng, không ngờ người ta lại thờ ơ với sự ái mộ của nàng, thờ ơ cả ngàn năm.

Nàng im lặng một lúc, mới nói:

- Ngươi luôn làm ta tổn thương.

Dương Tấn giống như không nghe thấy, nhìn chằm chằm về phía trước nói:

- Việc cấp bách trước mắt là tìm Tạ Dật Trần.

Ân nương ngắm nhìn góc nghiêng gương mặt của Dương Tấn, nam nhân này tuy rằng tướng mạo bình thường, nhưng trong mắt tình nhân hắn mọi mặt đều tốt, nàng khôi phục lại tâm trạng, lại nói:

- Vậy chúng ta phải giết chết Sở Vân Sanh thế nào, hiện giờ tiên thuật của nàng ta vẫn còn, vậy kế hoạch sau này của chúng ta nên tiến hành ra sao?

Dương Tấn nói:

- Đừng vội, ta đoán, biện pháp rất nhanh sẽ có.

——

Từ Điểu Nguy Sơn về phía tây bốn trăm dặm có thể đến được Tiểu Thứ Sơn. Trên núi nhiều hoa quỳnh trắng, dưới núi có đồng đỏ. Đây là nơi sinh sống của Chu Yếm. Tạ Dật Trần vì lẽ đó mà đặt chân xuống Tiểu Thứ Sơn.

Tiểu Thứ Sơn thường xuyên có dã thú ẩn hiện, rất ít người xuất hiện. Vì vậy, khi Tạ Dật Trần xuất hiện ở đây, dã thú ẩn nấp tại một góc nào đó trong núi rất nhanh đã đánh hơi được khí tức của hắn.

Chu Yếm gầm lên như sấm vang khắp núi, vẫn chưa thấy bóng dáng đâu thì đã nghe thấy tiếng rồi. Ý thức lãnh địa của dã thú cực kỳ mạnh, chúng đều mang theo thái độ đầy địch ý với tất cả những thứ xâm lược.

Tạ Dật Trần không nói lời nào, rút kiếm ra. Mặt đất dưới chân rung động, những tảng đá xung quanh bắt đầu lăn ra bốn phía, theo đó, ngày càng nhiều những tảng đá lớn từ trên núi lăn xuống dưới chân Tạ Dật Trần. Tiếng gầm của Chu Yếm cũng ngày càng gần.

Bạn đang đọc Vai Ác Hắn Là Phu Quân Trước Của Ta của Thập Nhị Sơn Quân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Netcoma_102
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.