Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ân tình

Tiểu thuyết gốc · 1020 chữ

"A Bảo, sáng rồi. Mau lên không là không còn chỗ đâu." Dung Nhi lay động người A Bảo

"A! Đã sáng rồi sao."

"Vậy chúng ta cùng lên trên núi thôi"

"Oa! Thật là đông người quá! Ta chưa bao giờ thấy đông như vậy luôn đó, A Bảo"

Thật sự là đông không thể tưởng tượng. Mỗi năm đệ tử tông môn đều ra ngoài thu nhận đệ tử cũng là một cách truyền bá vô cùng hiệu quả. Thuờng thì đệ tử có tư chất tốt được đưa về đã lập tức gia nhập tông môn rồi. Nhưng tất nhiên là vẫn còn nhiều nhân tài có thể bỏ sót. Thế nên tông môn vẫn tiếp tục tổ chức tuyển thủ nhân tài tại chân núi. Chính vì vậy, mỗi năm phải có cả vạn người đến tham dự, tầng lớp nào cũng có loại người nào cũng xuất hiện ở đây. Hiển nhiên rồi trở thành đệ tử của một môn phái tu tiên có thể nói như là cá chép vượt long môn. Vinh quang vô tận tiền tài vô tận sự nghiệp sáng lạn. Đương nhiên cũng có những người không phải đến vì gia nhập tông môn. Ở ngoài nhặt nhạnh chỗ tốt là được rồi. Bao la sạp hàng hoá, đồ đạc không khác gì một khu chợ trong thế gian.

"Đây là thanh phi kiếm do nhị sư luyện bảo chế luyện, có nó dù ngươi thực lúc không đủ cũng có thể qua thử thách lần này. Chỉ cần trả 50 hạ linh thạch thôi." Một sạp hàng nào đó

"Dung Nhi ngươi có biết hạ linh thạch là gì không"

"Hây, đúng là đồ nhà quê, cái gì cũng không biết.Nghe nè, trong thế giới từ tiên này thì đồng tiền thông dụng là linh thạch. Linh thạch là một dạng năng lượng tích tụ dày đặc kết thành. Linh thạch có thể cho người tu tiên hấp thụ, bổ sung linh khí, thôi động pháp trận,... Rất nhiều tác dụng . Nói chung là nó như tiền trong thế tục, không có nó nửa bước khó đi."

"Đừng nói với ta người không có viên nào trên người nha!"

"Ta thật sự là không có, ngày cả nó là gì còn không biết."

"Coi như là bổn tiêu thư giúp đỡ ngươi chút vậy. Nè ta chỉ có 20 viên tặng ngươi 5 viên coi như là quà gặp mặt. Cơ mà lấy tiền ta rồi sau này nếu cần thì phải giúp đỡ ta đó nghe chưa."

A Bảo không nói gì chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cái. Không phải ai cũng sẵn lòng giúp đỡ người khác như vậy. A Bảo ta chắc chắn nhớ rõ ân tình này. Sau này có cơ hội chắc chắn sẽ trả lại gấp trăm lần cho nàng.

"À, Dụng Nhi này, không biết linh thạch này đổi ra tiền thì sẽ được bảo nhiêu nhỉ?"

" Không ít không nhiều 100 quan tiền."

"100 QUAN TIỀN!!!!!" A Bảo dùng sức hét rõ to. Làm người người xung quanh nhìn cậu bằng ánh mắt hết sức kì quái. Dung Nhi đành lôi cậu ra chỗ khác để tránh ngại ngùng.

"100 quan tiền! 100 quan tiền! Ta phải sử dụng thật cẩn thận" A Bảo lẩm bẩm trong mồm.

Bên kia có gì mà đông người vậy.

"Các vị chỗ ta có sẵn linh thạch. 10 hạ linh thạch đổi lấy 1 lệnh bài dự thi. Ai đổi thì bước lên đây."

"Mười linh thạch! Nhiều như vậy ư hay chúng ta mang lên đổi đi"-"Ngu ngốc, mười linh thạch đổi lấy được tương lai người ư"

"Đúng vậy, ta chắc chắn sẽ giữ chặt cơ hội này. Không để cho hy vọng của mọi người uổng phí đâu"- A Bảo nghĩ trong đầu

"A Bảo nghĩ gì mà đứng đơ ra vậy. Ra chỗ khác xem tiếp đi."

"Ừ! Được rồi! Đi thôi"

Ở một sạp hàng trong góc:

"Các vị giày này là lấy từ trong tông môn, có thể kháng nhiệt độ cao trăm độ. Chỉ ba viên hạ linh thạch thôi. Mua đi!!!!"

"Uầy, lừa ai chứ!"

"Đúng đấy ai mà tin ngươi có mà ngủ đó. Đồ trong tông môn lại để ngươi lôi ra đây à."

"A Bảo đi thôi ngươi không nghe người khác nói hay sao."

A Bảo có nghe thấy nhưng nhìn vào khuôn mặt có vẻ hờ hững không màng thế sự kia thì cậu lại có niềm tin vô cớ

"Chưởng sạp ngươi nói có thật không vậy."

"Thiếu niên cậu nghe ta nói đây."

Hắn kéo sát lại tại A Bảo mà nói:

"Kì thi này có ba bài thi, một trong số đó chính là nghị lực: Đó là phải léo bậc thang- mỗi bậc thang nhiệt độ sẽ tăng lên. Đôi giày này chắc chắn là đủ cho ngươi leo xong mà không ảnh hưởng tới chân."

"Linh Nhi hay chúng ta mỗi người mua một đôi đi."

"Đã bảo là đừng tin tưởng người lạ mà."

"Không phải cô cũng là người lạ hay sao, nhưng ta biết cô thật lòng tốt với ta."

Linh Nhi mặt có chút đỏ, thẹn thùng

"Không nói với ngươi nữa. Ngươi thích làm gì thì làm. Hối hận thì đừng kêu". Nói xong cô bé liền lập tức chạy đi, có vẻ là hơi ngại.

"Chưởng quầy bán cho tôi 2 đôi."

"Được sáu hạ linh thạch."

Rồi xong gái cho có 5 viên, không biết tính à cha.

"Thật ngại quá ta không có đủ."

"5 viên coi như cũng không lỗ. Ta bán cho ngươi coi như là làm quen."

"Đa tạ đạo hữu"

"Không có gì. Cả sáng nay cũng chỉ có ngươi là tin tưởng ta."

"Vậy ta xin phép được đi trước"

Nói xong A Bảo liềm lập tức đuổi theo Linh Nhi

"Ê, Sau này nếu vào tông môn thì báo tên Trần Hạo ta, Chắc chắn không ai bắt nạt ngươi."

"Đa tạ Trần Hạo ca."

"Linh Nhi đợi ta với."

Bạn đang đọc Vạn Kiếp Tu Tiên sáng tác bởi Luyentt2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luyentt2
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.