Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lãnh địa Quỷ Vương (3)

Phiên bản Dịch · 2820 chữ

Hắn nhìn xung quanh.

Ở vùng đất chim không thèm ỉa này, có một thứ hắn bắt buộc phải lấy được trước bất cứ kẻ nào.

‘Hedley Kow.’

Một tinh linh độc nhất có thể biến thành bất kỳ hình dạng nào và có thể sở hữu tất cả khả năng của thứ nó biến thành.

Khi gặp nguy hiểm đến tính mạng, nó sẽ biến thành Phượng hoàng và trốn thoát.

Phượng hoàng là một loại quái vật cấp bậc sử thi.

Nó cực kỳ hiếm và mạnh mẽ.

Tuy nhiên, con Phượng hoàng mà Hedley Kow biến thành lại là thứ mà Muyoung chắc chắn có thể bắt được.

Nó là thứ vật liệu tốt nhất hắn có thể tìm được lúc này...

‘Trước tiên, mình cần xác định vị trí chính xác của nó.’

Hắn chắc chắn rằng Hedley Kow sẽ ở đây sau 5 năm nữa, nhưng hiện tại thì không dám chắc.

Vì vậy, việc trước tiên hắn phải làm là khảo sát môi trường xung quanh và tìm ra kẻ cai trị khu vực này.

Vì đây là lãnh thổ của Quỷ Vương, nếu hắn vô tình gặp phải một con quái vật mạnh, hắn có thể sẽ mất mạng.

Hiện tại, sức mạnh của Muyoung chỉ được coi là ở mức trung bình.

Quác! Quácccc!

Những con quạ có kích cỡ bằng ngực một người đàn ông trưởng thành đang lượn quanh những ngọn núi.

‘Máu.’

Hắn cũng ngửi thấy mùi máu nồng nặc.

Muyoung từ từ di chuyển về phía đó.

Grrrrawrrr!

Một con quái vật trông giống khủng long đang giãy giụa gầm lên.

Trước mặt nó là những người khổng lồ có cơ thể được bao phủ trong ngọn lửa. Họ túm lấy cổ nó và đốt cháy da thịt nó. Trong tay những người khổng lồ, nó chẳng khác gì một món đồ chơi.

Khủng long đen là một loại quái vật cao cấp được biết đến với cái tên Aquitora.

Nó có tính khí hung dữ và lấy việc giết chóc làm niềm vui nên nó thường là thủ phạm phá hủy hệ sinh thái xung quanh.

Aquitora là một sinh vật đứng đầu chuỗi thức ăn nhưng hiện tại nó đang bị hành hạ.

Nó thậm chí không thể đánh trả.

Nó không có lựa chọn.

Những người khổng lồ bao phủ trong ngọn lửa là tai ương của tất cả các sinh vật sống.

Fire Tar.

Những người khổng lồ lửa.

Với chiều cao 10m, đây là những kẻ được xếp đầu trong danh sách quái vật cao cấp!

Mặc dù số lượng không nhiều, nhưng họ sống theo từng bộ lạc và bất chấp điều kiện khắc nghiệt của môi trường xung quanh, họ có tuổi thọ lên đến một nghìn năm.

Năm Fire Tar kết thúc việc đùa giỡn với con Aquitora bằng cách bẻ gãy cổ nó và lột da con thú bằng tay không của họ.

Sau đó, họ nướng thịt nó và ăn.

Ngọn lửa của Fire Tar sẽ chỉ đốt cháy kẻ thù của họ.

‘Chắc đây là lãnh thổ của Fire Tar rồi?’

Muyoung vẫn đang nhìn chằm chằm vào cảnh này từ xa dần trở nên lo lắng.

Nếu đây đúng là lãnh thổ của Fire Tar thì hành động của hắn sẽ bị hạn chế rất nhiều.

Đầu tiên, đừng để kích thước khổng lồ của họ đánh lừa, những Fire Tar rất nhanh nhẹn và nhạy cảm.

Hiện tại Muyoung rất khó có thể thoát thân nếu gặp phải một Fire Tar. Ngay cả với sự giúp đỡ của Địa Ngục Mã, hắn cũng không làm được quá nhiều.

‘Phải làm gì bây giờ.’

Hắn không thể đối mặt với những Fire Tar.

Ngay cả khi hắn triệu hồi ra tất cả undead.

Dù sao lũ undead cũng đều sợ lửa.

“Hmm ...? Có một con kiến đang trốn ở đây.”

Uỳnh uỳnh!

Một trong năm Fire Tar di chuyển.

Muyoung méo mặt.

Hắn đã cố hết sức để che giấu nhưng không thể đánh lừa các giác quan sắc bén của Fire Tar.

Khác với con người, họ có thể sử dụng nhiệt độ xung quanh để phát hiện các sinh vật sống.

Nếu đây không phải là lãnh thổ của Fire Tar, hắn đã có thể đi lại nhàn nhã như chốn không người.

'Nếu sử dụng undead để kéo dài thời gian, mình vẫn có thể kịp trốn.'

Muyoung trở nên căng thẳng.

Ngay khi Muyoung cầm nắm bùa lên và chuẩn bị sử dụng chúng, gã Fire Tar đã phát hiện ra hắn lại nghiêng đầu nghi hoặc.

“Một goblin? Sao hả, chú mày bị lạc đàn à?”

Goblin?

Ah ah.

Muyoung nhớ ra rồi.

'Lục Đạo.'

Đúng vậy.

Sau khi được Lục Đạo khai sáng, chẳng phải ngoại hình của Muyoung đã trở nên giống với một Goblin King?

Không lạ khi Fire Tar nhầm lẫn.

Thấy Muyoung không trả lời, Fire Tar chỉ về một hướng và nói.

“Tộc đàn của chú mày đã đi về phía tây. Để tổ chức một buổi lễ ‘Chào mừng Oom’ hay đại loại thế. Nếu chú mày đi ngay bây giờ, có lẽ chú mày vẫn sẽ bắt kịp được.”

Hắn không cảm nhận được tí sát ý nào từ gã Fire Tar.

Trông gã không giống như đang chỉ đường cho kẻ thù hay bạn bè mà chỉ là một người qua đường xa lạ.

Có vẻ như mối quan hệ giữa Fire Tar và Goblin cũng không xấu.

‘Chào mừng Oom’?

Hắn chưa từng nghe đến cái tên này bao giờ.

Tất nhiên, hắn không biết quá nhiều thông tin về goblin nhưng có vẻ như chúng sẽ có một vài nghi lễ kỳ lạ.

Mà quan trọng hơn, hắn đã biết những Fire Tar ở đây không hề có địch ý với hắn.

‘Mình phải tận dụng cơ hội này.’

Muyoung làm dịu nhịp tim của mình hết mức có thể.

Vì Fire Tar có thể sẽ phát hiện ra gì đó nếu thân nhiệt hắn tăng lên do lo lắng.

‘Eo gã có ba chiếc thắt lưng làm từ thân cây.’

Bộ tộc Fire Tar cũng sẽ chia ra theo đẳng cấp, và đẳng cấp của từng Fire Tar được thể hiện qua số lượng thắt lưng quấn quanh eo. Nếu một gã Fire Tar có tới ba chiếc thắt lưng, điều đó có nghĩa gã là nhân vật quan trọng thứ hai trong bộ tộc.

“Phó tộc trưởng bộ tộc Fire Tar tôn kính! Ngài có biết thông tin gì về Hedley Kow không?”

Đồng hồ trạng thái đã tự động dịch câu hỏi của hắn.

Dù ngữ điệu của hắn vẫn hơi khác một goblin thực thụ, nhưng gã Fire Tar trả lời mà không hề nghi ngờ.

Bởi gã tin rằng nếu hắn đã nhận ra gã là phó tộc trưởng, hắn chắc chắn là một goblin.

“Hedley Kow à? Ta chưa từng nghe về nó. Mấy đứa nghe thấy cái tên này bao giờ chưa?”

Bốn tên Fire Tar khác lắc đầu.

Hắn chỉ hỏi cầu may nhưng kết quả giống như hắn đã nghĩ.

“Chúng nói chúng cũng không biết.”

“Vậy thưa ngài ... tôi có thể xin ngài một ít thịt được không?”

Phó tộc trưởng Fire Tar suy nghĩ về yêu cầu đột ngột đó và gật đầu.

“Một goblin thì ăn được bao nhiêu chứ, chú mày cứ ăn bao nhiêu tùy thích.”

Aquitora, quái vật loại hình khủng long, có thân thể khổng lồ.

Kể cả như vậy, nó cũng chỉ đủ để lấp đầy bụng của năm Fire Tar.

Muyoung bước đi một cách trang trọng và cắt một miếng thịt Aquitora.

Rồi hắn ngồi xuống ăn ngấu nghiến.

‘Lãnh thổ của Fire Tar rất rộng lớn. Nếu không thể rời khỏi nó, mình phải hòa nhập.’

Không có gì đảm bảo rằng chỉ có một bộ tộc Fire Tar.

Và trong số đó sẽ có những bộ tộc căm ghét người ngoài, vì vậy thật khó để chờ mong tất cả những kẻ khác đều sẽ đối xử với một con goblin bằng thiện chí.

Và cùng ăn với nhau mang mọi người gần lại nhau hơn.

Lúc này, Muyoung đang tỏ ra hắn cùng một nhóm với năm Fire Tar.

Phó tộc trưởng ngắm nhìn hắn thích thú.

“Chú mày khá thú vị đấy. Thường thường một con goblin sẽ sợ chết khiếp nếu gặp được bọn ta.”

Trông gã giống như đang quan sát một con thú nhỏ dễ thương.

Muyoung lau dầu mỡ trên miệng và nói.

“Tôi đến từ một nơi rất xa. Đừng đánh đồng tôi với những goblin khác.”

“Haha, goblin là goblin thôi, còn có khác biệt gì chứ?”

Cơ mặt của Muyoung cứng lại.

“Tôi khác biệt. Nhưng vùng đất này quá khắc nghiệt đối với tôi. Tôi muốn trở nên mạnh mẽ hơn bằng cách đi săn những con mồi có cùng cấp độ. Nếu ngài vui lòng giúp tôi, tôi sẽ hết sức đền đáp.”

Tộc Fire Tar là những cư dân lâu đời nhất ở đây.

Họ sẽ biết chính xác cái gì sống ở đâu.

Nếu tự khám phá hắn sẽ gặp phải nhiều nguy hiểm.

Vì hắn có thể gặp một đối thủ quá sức ví dụ như bây giờ.

Lần này hắn đã khá may mắn. Tuy nhiên, hắn không thể luôn may mắn như vậy.

“Hmm, đúng là vùng đất này quá cằn cỗi để một con goblin đơn độc có thể sinh tồn …”

Phó tộc trưởng xoa cằm.

“Có những con bọ đang gặm nhấm trên thân ‘Cây Poom’. Chúng đào hang trên thân cây nên bọn ta rất khó bắt được chúng. Nếu chú mày có thể xử lý việc này, ta sẽ nói cho chú mày một cách để mạnh lên.”

Ông ta đưa ra một lời đề nghị.

'Không tệ.'

Có thể hợp tác với những kẻ thống trị lãnh địa này thì không gì tốt hơn.

Nếu hắn có được lòng tin của họ, hắn sẽ dễ dàng tìm thấy Hedley Kow.

Sẽ rất ngu ngốc nếu cứ đi tìm mà không có bất kỳ thông tin nào, nhưng ngồi yên một chỗ cũng không phải là cách.

Muyoung phải mạnh mẽ hơn.

Nhiều lần so với hắn bây giờ.

"Được chứ. Tôi rất sẵn lòng xử lý việc đó.”

Vậy là thỏa thuận đã được lập ra.

Nhưng thật lòng Phó tộc trưởng Fire Tar không mong chờ gì vào Muyoung.

Cây Poom là một trong những cái cây quan trọng mà tộc Fire Tar chăm sóc, và dù nó không thể so sánh với cái cây lớn nhất Quỷ giới, nó vẫn là một cây khổng lồ.

Nó có kích thước của một ngọn núi nhỏ, và có một số lượng lớn bọ đang gặm trên thân cây.

Không phải chỉ một hai chục ngàn mà con số vượt quá một trăm ngàn.

Và một con goblin thì không có cách nào xử lý được tất cả.

Những Fire Tar chỉ coi đó là một trò đùa với con goblin nhỏ bé này.

‘Một con goblin không đời nào có thể xử lý vấn đề mà những Fire Tar vĩ đại chúng ta không làm được.’

Cây Poom đóng một vai trò quan trọng trong cuộc sống của các Fire Tar.

Fire Tar là một dạng sống không ổn định.

Trừ khi họ làm dịu ngọn lửa trên người bằng rễ cây Poom, nếu không, một ngày nào đó họ sẽ bị chính ngọn lửa của mình thiêu rụi.

Và rõ ràng, một khi cây Poom chết, tộc Fire Tar sẽ phải di chuyển lãnh thổ.

‘Chỉ còn 3 năm nữa…’

Phó tộc trưởng khẽ lắc đầu.

Trong vòng 3 năm, cây Poom sẽ bị lũ bọ gặm tới mức không còn khả năng hồi phục. Và những Fire Tar không có cách nào ngăn chặn điều đó.

Họ không thể đốt cây Poom để giết lũ bọ, chúng ăn sâu vào cả rễ cây Poom.

Và họ ném vấn đề khó nhằn này cho một con goblin yếu ớt mới xuất hiện. Đương nhiên, chẳng Fire Tar nào đặt hy vọng vào hắn.

Bép!

Hắn giẫm nát bét một con bọ vừa thò đầu ra.

Chất lỏng màu xanh lá cây bắn ra khắp nơi.

’Cứ thế này thì đến bao giờ mới xong.’

Có vô số những con bọ nhỏ cỡ nắm tay.

Chúng bu kín xung quanh thân cây và các nhánh cây.

Ngay cả khi hắn giết được tất cả những con trên này, vẫn còn những con đang gặm rễ cây.

‘Trông chúng giống như những con rệp.’

Mặc dù hình dạng chúng giống hệt những con rệp thông thường, kích thước của chúng lớn hơn đáng kể.

Vì chúng đã gặm nhấm cây Poom?

Và thậm chí khi chúng đã sinh sản đến một số lượng kinh người như vậy vẫn không ai biết tổ chúng ở đâu.

“Xin chủ nhân, hãy ra mệnh lệnh.”

Muyoung triệu hồi ra tất cả undead hắn sở hữu.

Sau đó, Blazing Spear Soldier quỳ xuống hỏi trong khi số còn lại lặng lẽ nhìn Muyoung.

‘Black Sun Warrior.’

Hắn quay đầu nhìn chiến binh mặc áo giáp đen.

Gã là undead mạnh nhất trong tất cả undead mà hắn đã tạo ra cho đến bây giờ.

Nếu hắn sử dụng kỹ năng Art of Death khi Horus vẫn còn sống, rất khó để gã trở thành một Death Warrior.

Điểm cộng được thêm vào do gã đã chết.

Muyoung ra lệnh cho tất cả undead của mình.

“Tiêu diệt lũ bọ xung quanh. Nhưng tuyệt đối không được làm hại cái cây.’

Cây Poom vô cùng quan trọng đối với tộc Fire Tar.

Nó gần như là một thần tích với cả tộc. Nếu hắn lỡ tay đốt nó, hắn sẽ gặp rắc rối lớn.

Và làng của tộc Fire Tar cũng nằm ngay sát bên gốc cây, họ sẽ ngay lập tức chạy đến nếu có vấn đề gì xảy ra.

“Thuộc hạ, tuân lệnh.”

Póc! Póc! Póc!

Tất cả undead nhanh chóng di chuyển và chúng bắt đầu tiêu diệt lũ bọ.

Tốc độ là khoảng vài chục con bọ một giây.

Cứ như vậy, chúng miệt mài giết bọ đến tận đêm nhưng không thấm vào đâu.

‘Phải thay đổi phương thức.’

Có vẻ như giết bọ không phải là đáp án chính xác cho vấn đề.

Với số lượng nhiều như vậy, chúng sinh sản cũng cực kỳ nhanh.

Muyoung nhận ra sai lầm của mình và thử nhìn từ một góc độ khác.

‘Lũ rệp hay đào hang và đẻ trứng tập trung vào một chỗ.’

Ngay khi nghĩ đến điều đó, Muyoung nhanh chóng ra lệnh.

“Đi tìm hang ổ của lũ bọ. Cứ tìm quanh thân cây kiểu gì cũng thấy những cái hang lớn. Đi vào trong đó và phá hủy tất cả trứng của chúng.”

Nếu chỉ giết bọ thì cuộc chiến sẽ không bao giờ kết thúc.

Hắn phải loại bỏ trứng để ngăn chúng sinh sản.

Tuy nhiên, không mất quá nhiều thời gian để hắn nhận ra rằng phương pháp này cũng sai.

Chính xác là ba ngày sau.

Muyoung đã bỏ cuộc.

Có quá nhiều trứng.

Cũng như có quá nhiều hang rệp.

‘Sao mà chúng sinh sản nhiều vl như vậy được?’

Muyoung nhìn xung quanh.

Có lẽ bởi vì ngôi làng Fire Tar đặt cách đây không xa, không có con quái vật nào khác bén mảng đến nơi này.

Thứ duy nhất ở đây là cây Poom và bọ.

Tuy nhiên, thức ăn của lũ bọ lại chính là thân cây và rễ cây.

Nhờ đó, số lượng của chúng tăng lên vô hạn.

‘Mình phải xử lý tốt việc này. Nếu có thể khiến tộc Fire Tar mắc nợ, mọi hành động của mình về sau sẽ càng thuận lợi hơn.’

Fire Tar đứng đầu trong số những quái vật cao cấp.

Đây là một cơ hội để nhận được sự bảo vệ của họ.

Mặc dù họ cũng là quái vật, hắn không quan tâm.

Vì nhiều người còn không bằng cả quái vật.

Trên hết, họ là những chiến binh hùng mạnh và hắn rất hứng thú với chiến lợi phẩm của họ.

Nếu may mắn, hắn thậm chí sẽ có được những trang bị hữu ích.

“Chỉ có lũ bọ.”

Muyoung cẩn thận suy nghĩ.

Hắn trằn trọc đến mất ngủ.

Khả năng sinh sản của chúng vượt quá lẽ thường. Để loại bỏ lũ bọ, hắn phải tìm đến gốc rễ của vấn đề.

Sau hai ngày, một ý nghĩ đột nhiên vụt qua tâm trí hắn.

Chỉ có lũ bọ,

Vậy nên ...

“Không có thiên địch của chúng ở quanh đây.”

Bạn đang đọc Vị Vua Trên Chiến Trường (Dịch) của Onhu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Valatus
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 210

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.