Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỗn Loạn!

Phiên bản Dịch · 1331 chữ

"Ha ha, mấy người đừng nói như vậy chứ? Nhưng đúng là, giáo hội Hắc Quang này rất hữu dụng nhé. Hôm nay tôi đi thụ lễ (từ này có hai nghĩa, một là nhận lễ vật, hai là được người khác tôn kính cúi chào), bọn họ có nói hôm nay vận thế của tôi rất tốt. Đó anh xem, không phải tiền đã nhanh chóng chảy vào rồi sao?" Một vị trung niên dáng người mập mạp cười to nói, bên người có mỹ nữ thư ký thướt tha, đang giúp gã bóc hoa quả, đưa lên miệng.

Gã vừa cười lớn vừa dùng bàn tay hung hăng xoa nắn một phen trên người mỹ nữ, tựa như muốn nắm lấy một loại vận may gì đó, sau đó tiếp tục nói: "Mau, mau, mau chia bài đi thôi!"

"Cái gì mà vận thế chứ? Tôi không tin, nhất định sẽ đánh hạ được, cho anh biết rằng vận thế của anh không có tốt đến vậy đâu!" Bên cạnh có người đen mặt nói, hiển nhiên đã thua không ít tiền.

"Lão Lý, sao tức giận vậy chứ? Ngày hôm qua, lúc anh thắng tiền, tôi có nói cái gì đâu?" Trung niên mập mạp cười nói.

Hoàng Hạo cười cười: "Nếu hôm nay vận khí của Thường ca đang tốt, không bằng chúng ta đánh một ván lớn, ý anh thế nào?"

"Vậy chơi Toa Cáp (tên tiếng anh là Stud Poker) đi! Tôi cũng không tin anh ta có thể liên tục thắng mãi!" Lão Lý bên cạnh lập tức nói, vẻ mặt đầy nét âm trầm và không phục.

Thường ca vốn đang do dự, vừa nghe đối phương nói như vậy, không khỏi nở nụ cười: "Được rồi, ai sợ ai chứ? Nếu lão Lý đã không phục như vậy, thế thì hôm nay tôi ăn anh chắc rồi!"

"Không cần thiết phải làm như vậy đâu, chúng ta cứ từ từ chơi cũng được mà." Có người do dự nói.

"Chơi đi, tôi theo." Có người lại trực tiếp đẩy thẻ đánh bạc ra ngoài, châm thêm một mồi lửa.

Rất nhanh, ván bài tiếp tục.

Không khí trên bàn cờ bạc cũng trở nên có chút ngưng trọng, dù sao cũng là ván Toa Cáp, ngay cả mấy mỹ nữ cùng đi bên người những phú hào kia cũng không hé răng nửa lời, thậm chí còn không dám tiếp hoa quả nữa, chỉ sợ sẽ quấy rầy tới bọn họ… Suy cho cùng, lỡ như bọn họ thua, có lẽ những mỹ nữ này sẽ trở thành đối tượng đầu tiên bị trút giận.

"A! A!"

Ánh mắt Thường ca trừng lớn, bàn tay chà xát con bài tẩy cuối cùng, ngay khi gã nhìn thấy toàn bộ hoa đều có màu đen, cả người lập tức trở nên kích động, gã hung hăng ném xấp bài lên bàn: "Đồng hoa thuận! !" (Tên tiếng Anh là Straight Flush, là tình huống xấp bài trên tay người chơi có năm lá liên tiếp cùng màu.)

Những người khác nhìn xấp bài do gã ném ra, đều giật nảy mình, vẻ mặt ngưng đọng lại .

Hoàng Hạo cũng kinh ngạc. Ngay sau đó, một bụng lửa giận sôi trảo, gã không nhịn được, lập tức nhìn về phía mỹ nữ chia bài kia.

Ngay lúc này, trong đầu gã chỉ có duy nhất một ý niệm, đêm hôm nay, nhất định phải băm cô ta ra cho chó ăn!

"Móa nó, lão Hoàng, mấy người các ông định chơi tôi hả? !" Lão Lý bên cạnh điên tiết đập bàn đứng dậy, có thể thấy gã đã giận tím mặt rồi.

Trước đó, rõ ràng hai bên đã thỏa thuận liên thủ bố trí ván bài này, kết quả thì sao chứ? Móa nó là ván trong ván hả? Rồi tới cuối cùng, chính gã mới là mục tiêu bị hai người bọn họ gài hàng? !

"Anh suy nghĩ quá nhiều rồi. Nào có ai bố trí, sắp đặt gì đâu? Đừng có thua rồi không chịu nổi nhé!" Thường ca cười ha hả.

Lại nghe “Ba” một cái, người vừa châm thêm một mồi lửa hồi nãy, không nhịn được, trực tiếp đứng dậy tát một cái lên mặt mỹ nữ chia bài kia, cả giận nói: "Móa nó, mày có biết chia bài hay không? Mày có tin, ngay lúc này, lão tử đạp nát đôi tay thối tha của mày không?"

Thường ca vội vàng nói: "Ai ai, đừng thua bài đánh người chứ? Anh muốn đánh chó cũng phải ngó mặt chủ, anh đã hỏi lão Hoàng hay chưa mà định ra tay? Hơn nữa, sao mỹ nữ nhà người ta lại không biết chia bài được? Tôi đã nói rồi mà, vận thế hôm nay của tôi rất tốt, các anh còn mãi không chịu tin. . ."

Sắc mặt Hoàng Hạo cực kỳ khó coi, nhưng rơi vào tình huống này, gã chỉ có thể miễn cưỡng nặn ra nụ cười.

"Lão Hoàng, ông mau giải thích cho tôi!" Lão Lý giận điên lên, lập tức trừng mắt nhìn Hoàng Hạo.

Sắc mặt Hoàng Hạo càng thêm khó coi, trong lòng thầm nghĩ, anh có não tàn hay không vậy? Hiện giờ anh bảo tôi giải thích với anh kiểu gì? Là thuộc hạ không còn dùng được nữa, chẳng lẽ tôi phải giải thích cho anh ngay trước mặt Thường ca? !

"Lão Lý, đừng kích động, tiền thua lần này, lần sau còn có thể kiếm trở lại. . ." Hoàng Hạo chỉ có thể nặn ra nụ cười an ủi.

Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên có một thứ gì đó rơi xuống bàn, lăn lộn vài vòng, nhuộm cả đống bài trên bàn thành màu đỏ.

Mọi người giật mình, nương theo ngọn đèn chói lọi, bọn họ nhìn thấy thứ vừa rơi xuống kia, chính là cái đầu của vị mỹ nữ vừa chia bài hồi nãy.

Vẻ mặt cô còn mang theo một tia kinh ngạc và mê mang.

Mọi người không khỏi nhìn lại, chỉ thấy thi thể người nọ còn đang điên cuồng phun máu tươi, ầm một cái, ngã xuống bàn.

"A!"

Tiếng thét chói tai của mỹ nữ lập tức vang lên, đám người Hoàng Hạo cũng giật mình hoảng hốt, ai nấy vội mở to hai mắt nhìn, chỉ thấy mỹ nữ chia bài với ngón tay dính đầy máu tươi và vẻ mặt đầy quỷ dị đang ngó trừng trừng vào bọn họ.

Trong lòng Hoàng Hạo chấn động, trong nháy mắt, gã đã nghĩ đến một thứ khủng bố nào đó, là khư!

Nhưng. . . Khư xuất hiện, vì sao thiết bị cảnh báo khư thú không reo vang? !

. . .

. . .

Ở rìa đường, ngay bên ngoài sòng bạc Đại Phú Hào.

Hứa Thâm đang ngồi trên một cái bàn đặt ngoài trời, vui vẻ ăn đồ nướng, thi thoảng cũng hướng ánh mắt nhìn về phía sòng bạc.

Đúng lúc này, từ trong sòng bạc, lập tức truyền ra tiếng thét chói tai, Hứa Thâm phát ra âm thanh “Sột soạt”, trực tiếp tuốt hết thịt nướng trên xâu xuống.

"Đã bắt đầu rồi sao. . ." Hắn yên tĩnh nhìn qua.

Lại nói, chính hắn là người lẻn vào phá hủy thiết bị cảnh báo khư thú gần đây, để khi đám người bên trong ý thức được có khư hiện thân săn bắn, thì con khư ấy đã tới sát cạnh bọn họ rồi, và hiển nhiên lúc này, khư đã bắt đầu đi săn.

Theo tiếng thét chói tai vang lên không ngớt, bên trong sòng bạc dần dần rơi vào hỗn loạn.

Có khá nhiều người ùn ùn lao ra bên ngoài, khẩn trương chạy trốn.

Cũng có người ôm mớ thẻ đánh bạc của mình, giằng co cùng nhân viên sòng bạc, muốn nhân lúc cháy nhà đi hôi của.

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 218

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.