Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Levil Và Autobot

Tiểu thuyết gốc · 4017 chữ

Mặt trong của thang máy vốn được làm từ xác của một chiếc phi thuyền, tận dụng hết toàn bộ những gì còn sót lại, đối với các Autobot, việc lãng phí kim loại là một tội ác. Hai bên mặt thang máy vẫn còn những đường vân mờ ảo, trên đầu chúng là một màn hình thủy tinh lớn, vốn được dùng để thay thế bóng đèn chiếu sáng đồng thời cũng là chỗ để ban giám đốc thông báo khi có việc cần thiết.

Ngay giờ phút này, thang máy đột nhiên dừng lại, âm thanh rung lắc vang lên, màn hình trên đầu chuyển sang ánh sáng đỏ. Levil và mấy chục người máy theo quán tính ngẩng đầu lên.

“Chủ… chủ… nhân?” Levil tưởng bản thân nhìn nhầm khi chứng kiến thứ xuất hiện trên màn hình. Đó là một gã đàn ông trung tuổi, gương mặt nhăn nheo và đầu hói, điểm đặc biệt nhất có lẽ chính là ánh mắt của ông ta, một đôi mắt cực đẹp kèm theo sự thông thái, con ngươi đen tuyền tựa như hố đen cùng với một sức hút kỳ lạ.

Levil cực kỳ bối rối, trong cái đầu kim loại đầy vết lõm hiện lên những ký ức xưa cũ, người máy thì không bao giờ quên, bất cứ thứ gì cũng đều được hóa thành những dãy số liệu lưu trữ bên trong bộ nhớ.

“Nhóc! Chúng ta lại gặp mặt” - Thần lên tiếng phá vỡ sự im lặng. Những người máy xung quanh Levil không biết vì sao lại đứng im bất động, có vẻ như chúng đã tạm thời tắt nguồn.

Levil nhìn thẳng vào gương mặt vừa thân thuộc vừa xa lạ, giọng nói khô khốc của nó vang lên, chói tai không khác gì tiếng kim loại va chạm với nhau.

“Ngài… sao ngài lại xuất hiện ở đây? Chẳng phải ngài đã chết hay sao?”

“Ta chưa chết, ta hiện đang tồn tại dưới dạng một sinh mệnh thể kỳ lạ. Nhóc có thể hiểu rằng trí óc ta đã hóa thành các số liệu bên trong hệ thống đám mây liên vũ trụ. Miễn là hệ thống còn tồn tại thì ta sẽ không bao giờ chết.”

Giọng nói của Thần tràn đầy hòa ái, hắn từ tốn giải thích, ánh mắt khẽ động tựa như đang nhớ lại chuyện cũ.

“Nếu là như vậy, vì sao ngài lại không bao giờ xuất hiện?” Levil chất vấn, đối với Thần nó luôn có một tình cảm đặc biệt bởi ông ta là người đã chế tạo ra nó, nói Thần là cha đẻ của Levil thì cũng không hề quá đáng.

Trong quá khứ Levil rất ỷ lại vào Thần, một người một máy sống với nhau gần trăm năm nên tình cảm cực kỳ sâu đậm. Thế nhưng, trận chiến cuối cùng kia Thần đã bỏ lại Levil, nó đã phải tự lực sinh tồn, bảo vệ những gì thuộc về Thần trong mấy chục năm dài đằng đẵng.

Sau tất cả, Thần không bao giờ trở về.

Còn Levil, nó đã tiến hóa rồi từng bước trở thành lãnh tụ của một chủng loài mới.

Trăm năm gặp lại, lần đầu tiên trong suốt cả cuộc đời, Levil cảm thấy bản thân thật sự rối bời, nó cũng không dám nhìn thẳng vào mắt Thần mà lặng lẽ cúi đầu, che giấu đi sự khó chịu và cả áy náy. Levil áy náy bởi nó đã giết rất nhiều nhân loại, nhiều đến mức nó không thể nhớ nổi.

“Ta không xuất hiện bởi vì ta cũng không biết phải đối diện với cậu như thế nào. Còn lý do vì sao hôm nay ta lại xuất hiện ở đây bởi vì ta cần sự giúp đỡ của cậu.”

Levil khó tin ngẩng đầu, trong ấn tượng của nó, Thần là kiểu người không bao giờ cần sự trợ giúp của người khác.

Thần dĩ nhiên nhận ra ánh mắt khác lạ của Levil, cặp mắt màu xanh lục nhấp nháy liên tục. Hắn trầm ngâm một chút rồi nói: “Tuổi thọ của ta đã hết từ lâu và ta đang trong tình trạng nguy hiểm. Nếu như không thể thoát ra trong vòng một năm thì ta chắc chắn sẽ chết.”

Levil nói: “Vậy tôi có thể làm gì cho ngài?”

Thần mỉm cười, hỏi ngược lại: “Cậu biết Vô Tận Chiến chứ?”

“Tôi biết, đó là một trò chơi thực tế ảo của nhân loại. Có tin đồn rằng hậu duệ của ngài đã tạo ra trò chơi đó dưới danh nghĩa của ngài. Thế mà hóa ra ngài lại còn sống, hậu duệ chỉ là cách nói thôi phải không? Tôi nhớ được ngài rất phản cảm trong việc để lại nòi giống.”

“Đúng vậy. Vẫn luôn là ta, cái gì hậu duệ chỉ là bọn hắn tung tin đồn nhảm nhí thôi. Chúng luôn muốn tìm kiếm phương pháp bất tử từ tay ta nhưng lại sợ kẻ khác biết được điều đó.”

Thần nói với một tông giọng khá giận dữ, dừng trong chốc lát, hắn tiếp lời: “Nếu đã biết thì ta không giải thích thêm. Ta cần cậu, hay nói cách khác là toàn bộ thế lực sau lưng cậu hãy gia nhập trò chơi và giải cứu cho ta.”

Levil không trả lời ngay mà im lặng, bao nhiêu suy nghĩ chạy tới chạy lui trong đầu nó. Vô Tận Chiến vẫn luôn là một tài nguyên quý giá của nhân loại, bọn chúng đã dựa vào đó để chế tạo thêm cực kỳ nhiều binh lính có sức chiến đấu đáng sợ. Phần nhiều lý do dẫn đến việc người ngoài hành tinh thua tan tác cũng là vì vậy, nếu như đánh tay bo thì phải ba con người máy cấp cao vũ trang tận răng mới có thể chống lại một chiến sĩ nhân loại tinh nhuệ, cần đến năm con mới có thể tiêu diệt một người lính.

Vô Tận Chiến là một cái chiến trường quá rộng lớn, có thể tập bất cứ thứ gì nguy hiểm bên trong mà không sợ ảnh hưởng đến tính mạng. Bất cứ một ai chỉ cần chơi trò chơi khoảng chừng năm năm thôi thì đã có sức chiến đấu tương đối khá. Nhân loại trong bất tri bất giác đã biến thành một chủng tộc toàn thể là binh lính, một điều ước đối với người ngoài hành tinh.

Cũng không phải là chưa từng có ai nghĩ cách mô phỏng Vô Tận Chiến, tuy nhiên người ngoài hành tinh thì không có Nguyễn Văn Phong nên chưa từng thành công một lần nào.

Bên ngoài thang máy vang lên tiếng đì đùng, cùng với đó là những âm thanh hô hoán và tiếng máy cưa xè xè. Lẽ dĩ nhiên đã có người máy phát hiện ra điều bất thường và có lẽ đang ra sức giải cứu người còn ở phía trong.

Thời gian trôi đi, Levil vẫn im lặng, nó nghĩ mãi mà không thể hiểu được vì sao Nguyễn Văn Phong lại trao cái cơ hội mạnh lên cho bọn nó. Chả nhẽ Thần không sợ rằng người ngoài hành tinh sẽ mạnh lên rồi tiêu diệt nhân loại hay sao.

Cân nhắc thêm một lúc, mắt thấy cánh cửa thang máy sắp bị cắt ra thành một vòng tròn lớn thì Levil mới lên tiếng:

“Có thể!”

Thần hài lòng gật đầu nở nụ cười, sau đó hắn nói: “Tốt! Ta sẽ truyền cho cậu thông tin về khoang trò chơi. Autobot có thể sản xuất với số lượng lớn. Chờ tới khi nào cậu làm xong thì ta sẽ tự đến tìm cậu.”

Lời nói vừa dứt thì cũng là lúc màn hình trên đầu vụt tắt. Những người máy thợ mỏ xung quanh lại mở bừng mắt tựa như mới trải qua một cơn mơ.

Cánh cửa kim loại đã bị cắt thủng một lỗ lớn, nước được bên ngoài xịt vào lên những đường cắt để làm giảm nhiệt độ khiến khói trắng bốc lên. Ngay sau đó, miếng kim loại bị đạp văng xuống sàn phát ra tiếng ầm ầm chói tai.

Hai người máy màu đỏ đen, vũ trang đầy đủ bước vào, trên tay cầm sẵn vũ khí. Một tên trong số đó đưa mắt nhìn quanh một lát, sau đó báo vào bộ đàm bên tai: “Báo cáo! Không có thương vong, Chim Sắt vẫn an toàn.”

“Tốt lắm! Mau đưa ngài ấy về đây.” - một giọng nói nữ tính vang lên.

Người máy đỏ bước thẳng đến chỗ Levil, cúi đầu nói: “Thưa anh! Mời anh đi theo chúng tôi để hỗ trợ điều tra.”

Levil gật đầu, khoan thai bước ra ngoài, mặc kệ những ánh nhìn khó hiểu của các đồng nghiệp.

…..

Sao Mộc được phân chia thành Thủ Đô và chín khu vực được gọi là Địa Khu và được đánh số từ một đến chín. Thủ Đô của sao Mộc cũng được gọi là thành phố Autobot, một cái tên khác hiếm người biết là thành phố Levil - mang tên của vị lãnh tụ và cũng đồng thời là người máy đầu tiên sinh ra cảm xúc.

Levil được hai tên lính dẫn thẳng lên máy bay và cất cánh hướng đến Tháp Linh Hồn - trụ sở chính của Autobot.

Tháp Linh Hồn được xây dựng hoàn toàn từ một tảng kim loại LV nguyên khối có kích cỡ tương tự với một ngọn núi, cao áng chừng khoảng năm trăm mét. Nó được phân chia thành bốn mươi tầng, ở mỗi một tầng thì đều có chức năng khác nhau, riêng tầng cao nhất chính là nơi chỉ có những người máy đứng đầu mới có quyền bước lên, cũng có thể ví tầng bốn mươi như kiểu hoàng cung hoặc là lầu năm góc, khu vực đầu não của chủng loài Autobot.

Levil trải qua hàng chục kiểu kiểm tra khác nhau thì cuối cùng đã thành công bước vào tầng bốn mươi.

Nơi đây là một sảnh đường trống trải, bốn phía chỉ có những cây cột cao lớn mà bên trên những cây cột đó điêu khắc những vị anh hùng của Autobot. Hướng chính diện là một bậc thang màu hoàng kim, phía trên cùng đặt một cái ngai vàng to lớn.

Phong cách của người máy khác hoàn toàn so với nhân loại, họ chú trọng vẻ đẹp tự nhiên của kim loại, không trang trí hay đắp vào thêm những thứ hoa mỹ mà ngược lại chỉ muốn phát huy vẻ đẹp vốn có của những nguyên tố lạnh lẽo. Cả sảnh đường bộc lộ ra một kiểu nghệ thuật cực kỳ tinh tế, ánh bạc xung quanh kết hợp với ánh kim ở chính giữa, trần nhà cao vời vợi trông vừa oai nghiêm lại vừa hào hùng.

Khi Levil đến nơi đã có hàng chục người máy chờ sẵn. Trong số này có đủ mọi loại kích cỡ, cao thì đến hai chục mét, thấp thì cũng ngang bằng Levil. Đủ thứ màu sắc, có màu bạc, màu đỏ, màu vàng,...

Thấy Levil xuất hiện, cả đám người máy đứng hai bên đều quỳ một chân lên đất, cúi đầu thấp xuống để thể hiện sự tôn trọng.

Con đường ngay chính giữa chỉ có Levil một mình lặng lẽ bước lên, âm thanh khô khốc văng vẳng bên tai. Những người máy không ai nói tiếng nào, chỉ có ánh mắt bọn họ hiện lên sự vui vẻ tựa như được đón người thân thiết quay về tổ ấm.

“Đứng dậy đi! Ta nhớ đã nói là các ngươi đừng lại làm phiền ta.”

Gã người máy cổ lỗ sĩ ngồi trên ngai vàng to lớn lộ rõ vẻ trống trải, tuy nhiên âm thanh của nó thì lại cực kỳ uy nghiêm. Trên đường đi thì Levil mới biết được rằng đám thuộc hạ chủ động tìm hắn chứ không phải vì biến cố nho nhỏ xảy ra tại khu mỏ.

“Tạ ơn thủ lĩnh!”

Tất cả người máy đứng dậy, đưa ánh mắt hướng về phía Levil.

Một người máy màu hồng bước ra khỏi hàng, lại quỳ xuống đất nói: “Thưa thủ lĩnh, là thuộc hạ bị buộc bất đắc dĩ phải làm phiền ngài. Mong ngài bỏ qua cho bởi vì tình hình hiện tại đã hết sức nguy cấp.”

Levil gật đầu, hỏi: “Có chuyện gì?”

“Sao Hỏa đang có dấu hiệu rục rịch, quân đội của bọn chúng đã bị con ả nữ hoàng phát lệnh tập trung. Theo tin tình báo thuộc hạ nhận được thì có vẻ như chúng muốn tấn công chúng ta. Ngoài ra thống đốc sao Thổ cũng có một vài động tác khả nghi, tuy nhiên lực lượng tình báo của ta tại đó đã từng bị càn quét một lần nên không thể tìm hiểu sâu hơn. Thuộc hạ có nghi ngờ rằng đám nhân loại đã tìm ra phương án khắc chế vũ khí phản vật chất.”

Đây không thể không nói là tin dữ, chủng loài Autobot luôn có một khuyết điểm trí mạng là không thể tự tạo ra kiến thức mới mà chỉ có thể sao chép. Nói cho dễ hiểu, ví dụ trong việc sản xuất một chiếc tàu vũ trụ, người máy chỉ có thể chế tạo ra tàu vũ trụ đó nếu như đã được lập trình sẵn, còn việc làm sao để cho chiếc tàu đó trở nên tân tiến hơn thì chúng lại không thể làm được. Đây có thể nói là một khuyết điểm cực lớn, dẫn đến việc Autobot luôn thua kém con người, sự chênh lệch về khoa học kỹ thuật giữa hai bên ngày càng gia tăng.

Sở dĩ con người chưa chiếm lại sao Mộc vì trong tay Levil có quá nhiều vũ khí phản vật chất. Nếu như bọn chúng tìm ra cách khắc chế thì đại loại là thời kỳ hòa bình kéo dài cả trăm năm sắp sửa đi đến hồi kết.

Nghĩ như vậy nhưng Levil lại không quá lo lắng, bởi vì Thần vừa tìm đến và trao cho nó một cơ hội lật bàn.

“Khoan đã! Hay là ông ta đã biết rằng ta cũng đang trong tình thế nguy cấp?” Levil tự hỏi rồi nhận ra khả năng đó cao đến 90%. Thần không bao giờ làm việc không có chủ đích, tự nhiên tìm đến nó thì chắc chắn là có âm mưu.

Lắc lắc đầu, Levil cũng đành chịu mà chấp nhận thuận theo. Cái miếng bánh Thần đã đưa ra cực kỳ hấp dẫn mà nó không thể không ăn.

“Ta đã biết, nếu không còn chuyện gì khác thì tiếp theo chúng ta có một nhiệm vụ cực kỳ quan trọng. Nếu như việc này thành công, loài người sẽ không còn khiến cho chúng ta phải sợ hãi.” Levil đứng lên nói, ánh mắt quét qua từng khuôn mặt của những người máy đứng trên quảng trường.

“Chúng ta sẽ chế tạo khoang trò chơi và giúp tất cả các chủng tộc đang liên minh có thể tham gia Vô Tận Chiến.”

Một tuyên bố cực kỳ đanh thép, các người máy tuy cảm thấy khó tin nhưng lập tức đã nhận ra lợi ích mấu chốt. Bọn họ vẫn luôn tin tưởng vào thủ lĩnh.

…..

Vô Tận Chiến - Thiên Không Tù Lung.

Bất cứ địa điểm nào trong Vô Tận Chiến cũng đều có lịch sử riêng dài chừng vài trang giấy, thứ nhất là để những người chơi khám phá làm nhiệm vụ, thứ hai thì cũng có thể tạo ra thêm nhiều sự đặc sắc cho trò chơi.

Thiên Không Tù Lung dĩ nhiên cũng như vậy.

Theo truyền thuyết được ghi lại trong những quyển sách ở Kỳ Ảo Thư Viện, nhà tù bay đã được xây dựng từ thế kỷ thứ ba (hiện tại thời gian trong Vô Tận Chiến là thế kỷ thứ năm) - dựa vào sức mạnh của hàng ngàn ma pháp sư cấp cao, họ đã bố trí hàng ngàn trận pháp lớn nhỏ bên trong nhà tù để giam giữ những phần tử nguy hiểm.

Thiên Không Tù Lung được phân chia làm bảy tầng với tầng một đến tầng ba dùng để giam giữ người chơi phạm tội. Còn tầng bốn đến tầng bảy lại là những phó bản cấp cực cao, nơi người chơi chỉ có thể tiến vào bằng những vật phẩm đặc biệt, có lời đồn rằng nếu giết được các NPC tù nhân thì sẽ nhận được những vật phẩm rất quý giá. Tuy nhiên từ khi trò chơi khai sinh đến hiện tại thì lại chưa có người chơi nào thành công, bởi vì nếu vào Thiên Không Tù Lung thì chỉ có thể đánh tù nhân bằng thể thức đơn đấu, và các NPC bị giam giữ bên trong đều cực kỳ hung ác.

Cửu Sát không khó lắm để điều tra chuyện này, hiện tại hắn đang lên kế hoạch tìm đường xuống tầng sáu để tiếp cận với ngục trưởng Vũ Linh Nhi. Mặc dù toàn bộ đường đi đều đã hiện lên trong óc nhưng đi như thế nào thì lại là một vấn đề đáng nói.

Theo như những gì mà Cửu Sát đã đọc được thì chỉ có nắm giữ vật phẩm “Lệnh Bài Thiên Không” mới có thể tự do di chuyển mà không xúc động những trận pháp lớn nhỏ. Còn nếu như không có thì có thể sẽ bị chôn vùi bên trong sức mạnh hủy diệt của những đường vân mờ ảo ở khắp mọi nơi. Đây không phải gọi nửa bước khó đi, mà chính là lên trời không đường xuống đất không cửa.

Dù là vậy song Cửu Sát đâu còn là con gà năm xưa, hiện tại hắn cũng tính toán là một tu sĩ Trúc Cơ, nắm giữ linh niệm - nói dễ hiểu thì ý niệm của hắn có tác dụng như Radar, có thể phát hiện rất nhiều thứ trong vòng bán kính ba cây số, cũng cảm nhận được những thứ mà mắt thường không thể nhìn thấy.

Cửu Sát bắt đầu hành động, tạm thời mặc kệ đám người Mãnh Nhân Bang vẫn còn đang bàng hoàng vì sự biến mất đột ngột của hắn, kênh trò chuyện bên trái tầm mắt nổ ra rất nhiều tin nhắn hỏi thăm khiến hắn phải tắt đi.

Những song sắt không thể cản được bước chân của Cửu Sát, hắn dễ dàng sử dụng Liệt Diễm Ảo Ảnh để xuyên qua, sau đó đứng tại chỗ, bắt đầu thả ra linh niệm để cảm nhận. Dưới chân cách nửa mét có một trận pháp hệ lửa, bên trái là trận pháp băng còn bên phải lại là trận pháp hệ gió. Lít nha lít nhít toàn bộ những trận pháp trong bán kính ba cây số hiện ra, mỗi một trận pháp đều mang một màu sắc khác nhau và cả những luồng sát khí như ẩn như hiện.

Cửu Sát đổ mồ hôi, vốn dĩ hắn tính toán sẽ lách qua hết toàn bộ trận pháp như kiểu trong mấy cái phim điệp viên, lăn lê bò toài né khỏi tia laze một cách ảo diệu. Thế mà với số lượng trận pháp như mạng nhện thế này có mà né bằng mắt, Cửu Sát liền chuyển qua một lựa chọn khác, đó chính là phá hủy.

Dù trận pháp có mạnh mẽ như thế nào, dù trận pháp có được tạo ra bằng phương pháp gì thì chúng vẫn không thể thoát khỏi bản chất - tất cả nguồn năng lượng khiến trận pháp hoạt động đều dựa vào “mắt trận” - cách đơn giản nhất để phá hủy chúng là hủy đi bộ phận mấu chốt nhất.

Cửu Sát bắt đầu biến ý tưởng thành hiện thực bằng cách điều khiển linh niệm co lại, thay vì quan sát toàn bộ mọi thứ thì hắn sẽ tập trung toàn bộ tinh thần vào trận pháp hệ lửa ngay trước mặt.

Ý niệm bắt được hình ảnh những đường ngấn mềm mại uyển chuyển, vô hình vô chất quay xung quanh một quả cầu lửa mờ ảo, Cửu Sát có cảm giác linh hồn bị trùng kích bởi nhiệt độ tương đối lớn, hơi nóng hầm hập khiến hắn phải cắn răng chịu đựng. Trận pháp trước mặt chỉ đạt cấp ba, tuy nhiên cấp độ của hắn quá thấp nên thanh máu trên đầu tụt xuống từng chút một.

Không dám do dự quá lâu, Cửu Sát điều khiển ý niệm hóa thành một lưỡi đao gió mỏng, xuyên thẳng vào bên trong quả cầu lửa.

Ở bên trong là những ấn ma thuật nhỏ xíu, trông như những con giun ngoằn ngoèo, chúng không đứng yên mà lại chuyển động liên tục, thường xuyên thay đổi bộ vị mấu chốt của trận pháp, đương nhiên là để giảm khả năng bị phá hủy. Cửu Sát nén đau chăm chú quan sát, hắn nhận ra rằng ấn ma thuật quan trọng nhất là chữ “lửa” màu đỏ rực, kết nối toàn bộ những cái ấn khác.

Thời gian trôi đi, Cửu Sát căng mắt ra chờ đợi thời cơ để hạ đao, phá hủy trận pháp khá tương tự như việc gỡ bom mìn, chỉ cần lệch chút xíu thôi thì quả cầu lửa sẽ phát nổ, với ống máu hiện tại thì chắc chắn là Cửu Sát sẽ phải đi bán muối.

Máu tụt ngày càng nhanh, đến cuối cùng Cửu Sát đã ghi nhớ được quy luật chuyển động của chữ “lửa”. Hắn lặng lẽ chờ cho đến khi nó di chuyển đến vị trí trung tâm của quả cầu thì quyết đoán động thủ, lưỡi đao gió xuyên thẳng qua chữ “lửa”, cắt nó thành hai mảnh sáng rồi chúng tiêu tán trong không trung.

“Ting! Người chơi Thiên Long nhận được thành tựu mới “phá hủy trận pháp”, nhận được kỹ năng bị động Diệt Ấn cấp một”.

Cửu Sát nghe thế bèn kiểm tra kỹ năng mới, tác dụng hơi cùi bắp, cũng chỉ là khiến tỷ lệ phá trận tăng lên theo tỷ lệ phần trăm. Hắn bĩu môi khinh thường, cái kỹ năng này còn gà hơn cả linh niệm.

Tạm thời bỏ qua chuyện kỹ năng, Cửu Sát khoanh chân ngồi xuống đất, bắt đầu hấp thu linh khí để hồi máu. Việc phá giải hỏa trận đã khiến thanh máu của hắn cũng chỉ còn chút xíu.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, nhanh hơn cả chó chạy ngoài đồng, Cửu Sát lần nữa đứng lên, ánh mắt nhìn về phía trận pháp hệ băng bên tay trái, lần nữa bắt đầu phá giải.

Người ta nói quen tay thì hay việc, Cửu Sát kiên nhẫn phá giải từng chút một thì cuối cùng động tác cũng đã nhanh hơn, ống máu không còn hao hụt với biên độ quá lớn, đồng nghĩa với việc tốc độ tiến lên của Cửu Sát ngày càng nhanh.

Trên con đường hắn đi qua, có rất nhiều tù nhân đã chứng kiến hành động vĩ đại của Cửu Sát, trong số này có cả những thành viên thuộc Mãnh Nhân Bang. Tuy nhiên vì hắn vẫn chưa có ý định giải cứu họ ra nên tạm thời mặc kệ.

Cứ như vậy, tốn chừng ba tiếng thì Cửu Sát đã đến được cánh cổng dẫn xuống tầng hai. Chỗ này không ngờ lại có một tên thủ vệ - một trong những thành viên của Thập Nhị Thánh Sứ.

Tên: Ma Kết - Cấp độ 200 - Lực chiến: ???

Cửu Sát cắn môi, dùng ánh mắt sáng trưng nhìn tên NPC, đây chính là thử thách đầu tiên của hắn.

Bạn đang đọc Vô Tận Chiến sáng tác bởi kaikai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kaikai
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.