Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đau

Phiên bản Dịch · 819 chữ

Là ... Viên Tương Loan sao?

Nếu là Viên Tương Loan ... Tô Dư dường như đã nghĩ đến một khả năng nào đó, cô nhếch môi đỏ lên chế giễu, Hoắc Đông Thành chẳng lẽ không lưu số điện thoại của cô! Nếu là Viên Tương Loan làm sao có thể hỏi cô là ai!

Tô Dư bình tĩnh lại, nhẹ giọng nói: "Tôi đang tìm Hoắc Đông Thành."

Đầu bên kia điện thoại, Viên Tương Loan sửng sốt một chút, người phụ nữ này là ai? Chẳng lẽ là ... Tô Dư?

Cô quay đầu liếc về hướng phòng tắm, trong mắt lóe lên vẻ đắc ý, "Xin lỗi! Anh ấy hiện đang ở trong phòng tắm, nên không tiện nghe điện thoại, vậy tôi sẽ nói lại với anh ấy sau."

Ngón tay đang cầm điện thoại của Tô Dư từ từ siết chặt, “Được, vậy làmphiền cô.” Nói xong, cô không chút do dự cúp máy.

Viên Tương Loan nghe thanh âm "Tút tút tút" bên tai, đôi môi đỏ mọng tinh xảo khẽ nhếch lên, lộ ra ý tứ vài phần đắc ý khó phát hiện.

Mấy phút sau.

Hoắc Đông Thành từ phòng tắm đi ra. “Ba, ba, vừa rồi điện thoại của ba liên tục đổ chuông, con đã trả lời giúp ba.” Tiểu Nam Thành cầm điện thoại nhìn Hoắc Đông Thành.

Anh ta chạy tới, cong mắt cười, vẻ mặt như đang tranh công.

Hoắc Đông Thành vô hình nhíu mày, nhận lấy điện thoại của Tiểu Nam Thành, lại xoa xoa cái đầu nhỏ của cậu, nói: "Cảm ơn Nam Thành."

Tiểu Nam Thành nhận được lời khen, rất vui, lập tức chạy đi chơi. Viên Tương Loan cắn khóe môi, thất thần bước tới.

Cô cúi đầu, che giấu vẻ đắc ý trong mắt, thận trọng nói: "Đông Thành, thực xin lỗi! Tôi không biết tại sao Nam Thành lại ... anh kiểm tra xem có phải là cuộc gọi quan trọng không, nếu là quan trọng, anh mau đi giải quết."

Hoắc Đông Thành nhìn Viên Tương Loan đang rụt rè, ánh mắt sâu thẳm như vực sâu, "Muộn rồi, anh nên đi về."

Giọng của người đàn ông trầm và gợi cảm, giống như dây đàn cuối cây đàn Cello.

Viên Tương Loan nghiến răng, biết mình không có cách nào giữ lại Hoắc Đông Thành, cô phải từ từ tính toán. "Vậy em và Nam Thành đưa anh xuống nhà."

"Không cần tiễn, em nên tắm cho Nam Thành trước! Trông nó có chút buồn ngủ rồi." Hoắc Đông Thành nói xong liền đi về phía cửa.

Viên Tương Loan theo anh ra cửa.

Tiểu Nam Thành đang chơi ở một bên nhìn thấy Hoắc Đông Thành chuẩn bị rời đi, trong lòng lập tức lo lắng, vội vàng chạy tới, một đôi tay nhỏ siết chặt góc áo của Hoắc Đông Thành, “Ba, ba. , người muốn đi sao? "

“Ừ, đã khuya lắm rồi.” Hoắc Đông Thành nói, ánh mắt ấm áp, “Nam Thành, đã đến giờ con tắm rửa rồi ngủ đi. Ba có thời gian sẽ tới thăm con.

"Ba ba……"

Tiểu Nam Thành ngẩng đầu nhìn Hoắc Đông Thành, ra vẻ tội nghiệp.

Đôi mắt Hoắc Đông Thành tối sầm lại, anh xoa xoa đỉnh đầu Nam Thành, cười nói: "Ngoan! Lần sau ba sẽ qua mang quà cho con."

"Thật không?" "Ừ, thật."

...

Nhìn thấy Hoắc Đông Thành quay đi không chút lưu luyến, Viên Tương Loan cảm thấy có chút thất vọng. Mất mát như thể một trận lũ làm vỡ đê.

Ngay khi Tiểu Nam Thành vừa ngước mắt lên, nhìn thấy khuôn mặt u ám của mẹ Viên Tương Loan, cậu sợ hãi rùng mình, cẩn thận giật mạnh góc áo của mẹ, hỏi: "Mẹ, mẹ có chuyện gì vậy? Con đã làm sai gì sao."

“Nam Thành, con không làm gì sai mà còn làm rất tốt.” Viên Tương Loan hiếm khi khen ngợi Tiều Nam Thành, “Tuy nhiên, lần sau con phải làm tốt hơn nữa, cố gắng để bố ở lại nhà chúng ta qua đêm. "

“Con đã biết.” Tiểu Nam Thành nặng nề gật đầu. "Nam Thành, con không chỉ phải biết mà còn phải làm, bằng không..."

Trong một giây tiếp theo, nước mắt Tiểu Nam Thành lăn dài, cậu nghẹn ngào hét lên: "Mẹ, con đau quá! Mẹ, con ngoan ngoãn nghe lời mẹ mà, mẹ..."

Viên Tương Loan cuối cùng cũng buông tay cậu ra, khuôn mặt gần như méo mó của cô cũng dần trở lại bình thường, cô lại cười nhẹ, sắp xếp quần áo cho Tiểu Nam Thành, "Con ngoan là tốt, mẹ thích con ngoan."

Sau khi rời khỏi nơi ở mẹ con Viên Tương Loan, Hoắc Đông Thành xem qua ghi chép cuộc gọi, sắc mặt hơi thay đổi, trực tiếp lái xe về phía Tử Viên.

Bạn đang đọc Vợ Trước Rất Ngang Tàng của Thu Ý Muộn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LamLinhNgoc
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.