Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyển Sinh (2)

Tiểu thuyết gốc · 2302 chữ

Sau khi bị bóng tối bao trùm, linh hồn hắn bỗng trở nên nhẹ bỗng, như bị cuốn vào cõi hư vô mờ mịt, lênh đênh trong không gian vô tận. Bỗng có một chấm sáng lóe lên giữa không gian đó, rồi nó cứ thế lớn dần, lớn dần lên cho đến khi toàn bộ ánh sáng bao trùm toàn bộ linh hồn hắn.

-" Con ta, nó sao rồi hả đại sư?"

-"Haizz, ta cũng đã cố hết sức rồi, có lẽ là không cứu được."

-" Vậy còn thứ đó trong cơ thể nó thì sao, còn dùng được chứ"

-" Không, ngay khi mà nó chết, thì thứ kia cũng đã chết theo rồi, giờ thứ đó cũng chả khác gì của người thường."

-" Vậy sao, tất cả là tại Khang Nhi , sao lại ra tay nặng vậy chứ, thật đáng tiếc mà."

" Ủa, rõ ràng là ta chết rồi cơ mà, sao ta vẫn còn nghe thấy âm thanh có 2 người đang nói chuyện nhỉ."

Hắn từ từ mở mắt ra. Đập vào mắt hắn là khuân mặt của 2 người xa lạ đang đứng bên cạnh giường nhìn hắn.

-"Minh nhi, con..con..con tỉnh lại rồi"

-" đại sư , sao lúc nãy ngươi bảo Minh nhi đã chết rồi cơ mà, người định lừa ta phải không"

-" Điều này sao có thể...điều này sao có thể."

-" Minh nhi, con cảm thấy trong người thế nào rồi?"

Không quan tâm đến câu hỏi của người đàn ông kia, hắn từ từ điều khiển cơ thể của mình ngồi dậy một cách khó nhọc, đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, thấy mọi thứ đều vô cùng xa lạ.

" cấu trúc căn phòng này, lối ăn mặc này,..chẳng nhẽ, ta được trọng sinh sao. Hắn bất giác nghĩ đến những tiểu thuyết trọng sinh tu tiên mà mình đã đọc ở tiền kiếp. Nhân vật chính thường sau khi chết sẽ được trọng sinh ở một thế giới khác, sau đó trở thành 1 thiên tài tuyệt thế, đứng trên đỉnh thế giới, mĩ nhân vô số."

" hahaha, đúng là lão thiên cũng không bạc đãi ta, quả nhiên người tốt thì được báo đáp mà, hahaha."

"này, Minh Nhi, con không sao chứ, sao lại ngồi thần ra như vậy, con cảm thấy trong người sao rồi?". Một tiếng nói bỗng vang lên bên cạnh hắn, phá vỡ đi dòng suy nghĩ trong lòng Nguyên Minh. Hắn quay ra nhìn, thấy người phát ra thanh âm là một người đàn ông tuổi chạc ngũ tuần, thân hình tuy không quá to lớn, thậm chí là có chút nhỏ, nhưng lại toát ra sự trầm ổn và cao quý. Đứng bên cạnh hắn cũng có một người đàn ông khác râu tóc bạc phơ, mặc trang phục như là đại phu.

"ta cảm thấy trong người không khỏe, hai người ra ngoài đi, ta muốn nghỉ ngơi một chút." hắn đáp.

"Được rồi Minh nhi, vậy con cứ nghỉ ngơi đi, ta và Giang đại sư sẽ ra ngoài nói chuyện" Nói rồi cả 2 người ra khỏi phòng rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Nguyên Minh ngồi ở trên giường vừa mới thở ra một hơi thì bỗng nhiên, một cơn đau đầu khủng khiếp ập đến. Hắn đôi mắt trợn trừng, hai tay ôm chặt lấy đầu, không ngừng lăn lộn trên giường.

"Aaaaaa". Cơn đau như muốn làm đầu hắn nổ tung. Hắn muốn hét lên thật to nhưng sợ có người nghe được liền chạy vào, nên cũng chỉ dám rên rỉ trong lòng. Bên ngoài thì cố gắng chịu đựng, hắn bặm môi đến dướm máu, nhưng cũng không hề cảm thấy đau đớn. Trong đầu hắn lúc này đang hiện lên từng mảnh ký ức của cơ thể này, những kí ức đó đang dần hòa nhập làm một với kí ức của hắn. Một lúc lâu sau, quá trình này mới kết thúc. Hắn nằm ngửa ở trên giường, không ngừng thở dốc, từng hạt mồ hôi to như hạt đậu lăn dài trên khuân mặt hắn. Sau khi lấy lại tinh thần, hắn nhắm mắt lại, chậm dãi liên tưởng lại luồng thông tin khổng lồ mình vừa nhận được.

Nơi hắn đang ở là Hoàng Nguyên Thành,một thành trì trấn thủ phía Bắc của Nam Triều Quốc, một trong vô số quốc gia thuộc Thiên Vũ đại lục. Cũng giống như vô số quyển tiểu thuyết trọng sinh mà Nguyên Minh đã từng đọc trước đây. Đây là thế giới võ học tu tiên,cường giả vi tôn. Người có sức mạnh tuyệt đối sẽ nắm giữ quyền sinh sát, còn kẻ yếu chỉ như con sâu cái kiến mặc cho kẻ mạnh hơn mình chà đạp. Cấp bậc tu luyện nơi đây được phân chia thành 11 cảnh giới, 8 cảnh giới đầu lần lượt là Nhập Vũ, Vũ Giả, Vũ Sư, Vũ Vương, Vũ Hoàng, Vũ Tôn, Vũ Linh, Vũ Đế. 3 cảnh giới sau là Nhập Thánh, Nhập Thần, Chí Tôn. Mỗi 1 cảnh giới này lại bao gồm 3 tiểu cảnh giới nhỏ hơn là nhập cảnh, trung cảnh và đỉnh phong. Theo như những gì chủ nhân cỗ thân thể này nhận biết, cả đại lúc này cũng đã có những cao nhân tu luyện đến hết 8 cảnh giới đầu , tức là đến Vũ Đế đỉnh phong, tuy nhiên số lượng cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Còn 3 cảnh giới sau là 1 đẳng cấp hoàn toàn khác. Trong cả ngàn năm qua trên đại lục cũng chưa từng thấy Nhập Thánh xuất hiện, chứ cũng đừng nói tới Chí Tôn..Bên cạnh võ giả thì thế giới này còn có những chức nghiệp khác như Đan sư, Khí sư. Cấp bậc cũng giống như võ giả, được chia thành 11 cảnh giới là Nhập Đan, Đan giả, Đan sư, Đan Vương, Đan Hoàng, Đan Tôn, Đan Linh, Đan Thánh, Đan Thần, Đan Chí Tôn. Cấp bậc khí sư cũng tương tự như Đan sư, chỉ khác thay từ Đan bằng từ Khí thôi. Công pháp và binh khí cũng được phân chia thành 5 cấp lần lượt từ cao xuống thấp là thần, thiên, địa ,huyền, hoàng. Mỗi cấp lại chia thành thượng, trung, hạ phẩm.

Ở Thế giới này, con người đến một độ tuổi nhất định sẽ thức tỉnh vũ hồn của riêng mình. Vũ hồn thường xuất hiện dưới hình dạng của những con linh thú, mang một nguyên tố bất kì của tự nhiên. Ví dụ như Hỏa Miêu, Kim Thử, Lôi báo,... Hình hài và nguyên tố của linh thú sẽ xuất hiện một cách ngẫu nhiên, không hề có một sự sắp đặt nào. Mỗi 1 linh thú và nguyên tố sẽ giúp chủ nhân của chúng có sức mạnh và đặc điểm khác nhau.. Nhưng về cơ bản, thế giới này vẫn là coi trọng sức mạnh và vũ lực, nên các nguyên tố được sắp xếp từ mạnh xuống yếu là lôi, hỏa, kim, thổ, phong, băng, mộc, thủy.

Vũ hồn xuất hiện càng sớm, thành tựu sau này càng cao, thời điểm tốt nhất là từ 5 đến 10 tuổi.

Nếu sau 10 tuổi mới thức tỉnh, thì dù có nỗ lực tu luyện thế nào thì thành tựu đến lúc ngươi chết cũng chẳng được bao nhiêu.

Sau khi nắm sơ qua tình hình của Thế Giới này, hắn từ từ ngồi dậy, rồi đi ra trước gương. Hắn vô cùng tò mò không biết là ngoại hình của cái thân xác này trông như thế nào. Đứng trước gương, hắn vô cùng ngạc nhiên. Bởi trước mắt hắn là khuân mặt vô cùng anh tuấn: khuân mặt đúng kiểu V line như các ngôi sao điện ảnh thời hiện đại, sống mũi cao, mày kiếm mắt sáng, rắng trắng, môi mỏng. Tuy anh tuấn là vậy song khuân mặt này vẫn có chút tiều tụy.

" Không tệ, Không tệ, đúng là hảo báo, hảo báo a, không bõ công ta trước giờ đều tích đức."

Nhắc đến chủ nhân cỗ thân thể này, hắn cũng thấy thực sự đồng cảm, bởi hoàn cảnh của Nguyên Minh kiếp trước với chủ nhân cỗ thân thể này khá giống nhau, không khỏi sinh ra đồng bệnh tương liên.

Thì ra sau khi chết, linh hồn hắn được chuyển sinh vào một kẻ cùng tên với hắn. Nguyên Minh này được sinh ra ở Nguyên Gia, thuộc Hoàng Nguyên Thành, phía bắc của Nam Triều Quốc. Mẹ hắn thì đã mất từ lúc sinh hắn. Đến năm hắn lên 8 tuổi, thì cha hắn cũng mất tích, sống chết chưa rõ. Sau đó hắn được đại ca của cha hắn, cũng chính là gia chủ Nguyên Gia hiện tại nuôi nấng đến tận bây giờ. Gia chủ Nguyên Gia là Nguyên Dật, chính là người đàn ông trong phòng lúc nãy hỏi thăm hắn. Mặc dù theo kí ức để lại, Nguyên Dật này đối xử với hắn khá tốt, coi hắn như con đẻ, nhưng hắn cứ có cảm giác rất lạ, khó mà diễn tả bằng lời. Nguyên Dật có một đứa con trai là Nguyên Khang, hai đứa bằng tuổi nhau nên từ nhỏ được cho luyện võ cùng nhau. Ở Thế giới này, khi những đứa trẻ chưa thức tỉnh vũ hồn thì các trưởng bối thường sẽ cho những đứa trẻ luyện qua thân pháp để tăng tình linh hoạt dẻo dai cho thân thể, nói chung là luyện võ thuật thuần túy giống như ở thế giới hiện đại. Hai người thỉnh thoảng cũng có luận bàn với nhau một chút. Nhưng dù Nguyên Khang có cố gắng đến đâu, có nỗ lực thế nào, cũng đều thất bại trước Nguyên Minh. Lúc 2 người đối kháng cũng thường hay có những cao tầng của gia tộc đứng xem. Mọi người đều thắc mắc, cả 2 người cùng học chung một công pháp

giống nhau, thậm chí Nguyên Khang còn có phần nhỉnh hơn về mặt chiêu thức nhưng đều luôn thất bại trước Nguyên Minh. Sau nhiều lần quan sát họ mới nhận ra một điều là, tuy động tác của Nguyên Minh có phần vụng về, nhưng lực lượng tung quyền của hắn lại vô cùng mạnh mẽ, mạnh mẽ hơn tất cả trang lứa của hắn rất nhiều, cơ thể của hắn lại vô cùng săn chắc khiến mọi đòn đánh của Nguyên Khang lên cơ thể hắn đều như muối bỏ bể. Vì vậy Các trưởng lão cũng như gia chủ đã không ít lần kiểm tra cơ thể của Nguyên Minh nhưng không nhận thấy điều gì. Một hôm, Nguyên Dật mời bằng hữu của hắn là một Đan Hoàng, chính là Giang đại sư mà ngày hôm nay đến khám cho hắn, đến để xem cơ thể của hắn. Sau khi xem xét kỹ lưỡng, Giang đại phu đã đưa ra một kết luận khiến cả gia tộc đều trấn kinh. Nguyên Minh mang trong mình một khung xương đặc biệt, được gọi là Hoàng Kim Cốt, khiến lực lượng và sức phòng thủ của hắn lên một tầm cao mới. Đây là một thể chất 1000 năm khó gặp, nếu tập chung bồi dưỡng, thì dù Nguyên Minh có thức tỉnh được vũ hồn hay không cũng khổng phải là vấn đề, hắn vẫn sẽ có một tương lai sáng lạn. Còn nếu may mắn hơn nữa, nếu hắn thức tỉnh vũ hồn linh thú nguyên tố khác nữa, thì chẳng khác gì hắn có sức tấn công của hai nguyên tố 1 lúc. Sau khi biết thông tin động trời mà Giang đại sư cung cấp, các cao tầng trong Nguyên Gia đều kích động, vui mừng quá đỗi. Gia chủ Nguyên Dật còn gia lệnh các trưởng lão lập tức phong tỏa tin tức, không để lọt thông tin ra ngoài để tránh những phiền phức không đáng có. Có thể nói, Hoàng Kim Cốt đã đưa Nguyên Minh lên một địa vị khác trong gia tộc, khiến hắn vô cùng cao hứng. Sau khi biết tin, Nguyên Khang vốn đã không phục Nguyên Minh lại càng thêm ghen ghét đố kị với hắn. Nhưng Nguyên Minh cao hứng không được bao lâu, thì hắn lại nghe được tin dữ từ phía gia chủ báo cho hắn, nhị trưởng lão của gia tộc, Nguyên Hồng, cũng chính là cha của hắn, trong lúc đưa đệ tử gia tộc đi lịch lãm trong rừng đã gặp phải yêu thú cấp thú Tôn , hắn bọc hậu ngăn cản thế công của yêu thú, để cho các đệ tử cấp tốc chạy về gia tộc gọi cứu viện, nhưng khi gia chủ và các trưởng lão khác đến nơi thì không còn thấy Nguyên Hồng và con yêu Tôn kia đâu nữa, chỉ còn lại là một mảnh phế tích hoang tàn của cuộc đại chiến. Ngay sau đó Gia chủ liền thông cáo tứ phương, mong nhận được tin tức của Nguyên Hồng nhưng đều không có kết quả. Trong quãng thời gian ấy, cả gia tộc đều bao trùm trong bầu không khí trầm mặc, ảm đạm. Nguyên Minh cũng trở nên tiều tụy, bi thương, không còn tâm trạng để tu luyện. Mặc dù gia chủ đã nhiều lần khuyên bảo hắn, đồng thời cũng nhận hắn làm con nuôi, hứa yêu thương hắn như con ruột, nhưng cũng không làm tâm trạng hắn khá lên. Không lâu sau đó thì bầu không khí u ám trong gia tộc cũng được xoa tan bằng một tin hỉ sự.

Bạn đang đọc Vũ Hồn Của Ta Lại Là Một Con Rùa Đen sáng tác bởi Huyenvu88
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huyenvu88
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 84

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.