Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Muôn Màu Đủ Loại

Phiên bản Dịch · 2026 chữ

Vu Trì cả kinh, căn bản không ngờ tới Đại Vu Sư này thật sự làm đến mức đó, vội vung tay, đầu lâu bay ra lập tức bị kêu gọi, nhanh chóng rút nhỏ, rơi vào tay hắn. Nhìn lại, Vu Trì lửa giận thiêu đốt, sắc mặt dữ tợn.

Vu khí của mình, lại bị đánh nứt ra! Đây là Vu khí của Vu Vương, đừng nói là vết nứt, bình thường thì mặc kệ đối phương công kích thế nào, cũng sẽ không để lại một chút dấu tích. Nhưng bây giờ, cái vết nứt này lại như miệng ngoác ra, cười nhạo hắn vô tri.

Đang kiểm trong đầu lâu, đột nhiên tâm thần lại rung động, nhìn lên, lập tức quát lớn: - Đủ rồi!

Đại Vu Sư mặt mũi tầm thường kia lại đang bay sang một cái đầu lâu khác, vung kiếm chém xuống. Bị thiệt thòi một lần, Vu Trì nào còn không biết năng lực của đối phương, vội vàng triệu hồi tất cả đầu lâu trở về. 6 cái đầu lâu lần lượt bay về, vây quanh hắn như những sao băng, co rút về kích cỡ bình thường. Không còn đầu lâu, tử khí bao phủ thôn nhanh chóng tan rã hết.

Dương Khai vác Bách Vạn Kiếm lên vai, tùy ý nhìn Vu Trì, cười khẽ: - Không phải ta nói khoác, tốt nhất ngươi ra tay hết sức đi.

Khe mắt Vu Trì co giật, nếu là Đại Vu Sư khác nói chuyện với hắn như thế, khẳng định hắn không thèm liếc tới, nhưng mà kẻ trước mắt... lại rất khác.

- Vưu, thật là bị ngươi giết? Vu Trì lạnh giọng hỏi.

Dương Khai nói: - Coi như là vậy, cuối cùng hắn tự bạo mà chết!

- Thật sự chính là ngươi! Vu Trì giận dữ, trước đó hắn cũng hoài nghi, với năng lực của Vưu, làm sao bị người ta giết dễ dàng được.

Hơn nữa kể cả thôn đá cũng bị tàn sát, dù sao Xích cũng Trúc không có năng lực giết được Vưu. Lúc đó hắn còn tưởng là Vu Vương của Cuồng Phong Bộ hay Nộ Diễm Bộ ra tay, nhưng hiện tại trải qua thủ đoạn của Dương Khai, hắn liền hiểu đối phương nói thật.

Vưu quả thật chết trên tay hắn, bằng không làm sao biết rõ ràng chi tiết đến thế. Năng lực của Vưu xây dựng trên biển máu, là do Vu khí hồ lô máu biến thành, mà Đại Vu Sư này giết Vưu, cũng có Vu khí uy năng không nhỏ. Vu khí bình thường, làm sao tổn hại được đầu lâu của mình?

Nhưng mà... dù sao chỉ là Đại Vu Sư, dù cho có chút thủ đoạn, mình tự ra tay, hắn còn trốn thoát được sao?

- Ngươi phải trả giá đắt cho ngông cuồng xằng bậy!

Vu Trì quát khẽ, giơ hai tay lên cao, 6 cái đầu lâu gào thét, lao thẳng về phía Dương Khai. Nhưng mà lần này đầu lâu không lớn ra, dù thiếu chút uy thế, nhưng lại càng thêm linh hoạt biến hóa. Chỉ nháy mắt 6 cái đầu lâu liền bao bọc Dương Khai, sau đó chúng há miệng, phun ra khí tức âm hàn. Khí tức này có thể đông cứng vạn vật, ngay cả Vu Vương dính một chút cũng không dễ chịu.

Dương Khai cầm kiếm mà đứng, vung lên kiếm hóa, phòng ngự kín mít. Đinh đinh đang đang vang lên, 6 cái đầu lâu công kích toàn lực lại không hiệu quả, đều bị kiếm khí của Dương Khai ngăn cản, kéo theo những đầu lâu cũng bị đành chìm xuống.

Vu Trì lại không chút vội vàng, đã sớm dự liệu với cảnh này, khóe miệng nhếch lên cười khinh thường, môi mấp máy, lặng lẽ ngâm chú ngôn, bấm tay bắn ra, không tiếng động phát ra Vu thuật uy năng mạnh mẽ, đánh về phía Dương Khai.

Dương Khai như không hề phòng bị, trong lòng Vu Trì cười lạnh, chờ đợi cảnh Dương Khai bị giết.

Nhưng lúc này, tấm khiên Vu thuật trong suốt quỷ dị xuất hiện, cùng lúc đó, một con lệ quỷ trong suốt đụng vào đó, phát ra tiếng gào thét.

Dương Khai không thèm nhìn, chỉ mỉm cười, tay phải cầm kiếm ngăn cản 6 cái đầu lâu, tay trái lại tung ra quả cầu lửa đánh về phía lệ quỷ.

Tiếng gào thét càng thảm thiết hơn truyền ra, lệ quỷ vô ảnh vô hình lập tức hóa thành hư vô.

Vu Trì trợn mắt cứng lưỡi! Tiểu tử này vẫn còn thừa sức chặn đứng đánh lén của mình? Hắn làm sao có thần niệm mạnh như thế, trong chiến đấu cường độ cao mà vẫn phòng bị thủ đoạn lén lút của mình. Sắc mặt Vu Trì xanh mét, có cảm giác như bị sỉ nhục.

Bản thân là Vu Vương, đối phó một tên Đại Vu Sư lại bị hắn liên tiếp gặp chiêu phá chiêu? Thẹn quá hóa giận, Vu Trì khống chế 6 cái đầu lâu không ngừng tạo áp lực lên Dương Khai, hai tay lại tung bay, kích hoạt đánh ra từng đạo Vu thuật, trút xuống đầu Dương Khai.

Có thể phòng bị một lần,không có nghĩa là tiểu tử này có thể luôn phòng bị được. Chỉ cần quấy nhiễu chú ý, Vu khí của mình nhất định có cơ hội một chiêu lấy mạng hắn. Nhưng tràng cảnh tiếp theo lại khiến Vu Trì trợn mắt há mồm.

Đối mặt với Vu thuật liên tiếp quấy rối, Dương Khai lại thản nhiên như không, tay trái không ngừng phát ra các hào quang Vu thuật, vừa vặn đối phó công kích.

Thoáng cái, hai vị Đại Vu triển khai chiến đấu Vu thuật giữa không trung.

Tuy rằng cảnh giới chênh nhau một bậc lớn, nhưng đều thả ra Vu thuật không kém cạnh gì, bất kể tần suất hay sát thương đều ngang ngửa, va chạm tan rã giữa không trung, tỏa ra hào quang chói mắt. Có lẽ, lúc ban đầu Vu Trì còn có thể cảm thấy mình chiếm ưu thế nhất định, đối phương ngẫu nhiên có chút rối loạn.

Nhưng theo thời gian trôi qua, đối phương nắm giữ những Vu thuật đó càng thêm thuần thục, nắm giữ lực lượng phát ra càng thêm chính xác.

Gặp quỷ mà! Đây chỉ là một cái thôn nhỏ mà thôi, thậm chí còn không có quy mô bộ lạc. Thôn như thế, Vu Trì diệt phải cả trăm, trong thôn như thế có xuất hiện Vu Đồ đã khá lắm, nhưng thôn này lại có Đại Vu Sư trấn giữ.

Càng làm hắn không thể chấp nhận được, là Đại Vu Sư này có Vu thuật ngang ngửa với mình. Làm sao hắn có thể nắm giữ được nhiều Vu thuật đến thế? Bất cứ Vu thuật nào ở bộ lạc đều không phải dễ dàng tiếp xúc học tập được, mỗi một Vu cơ bản chỉ học tập được Vu thuật mà bộ lạc nhà mình nghiên cứu ra, đời đời tương truyền.

Theo hắn biết, Vu thuật Nam Man Bộ cũng không có gì đặc sắc, thuộc loại trung bình, tới đẳng cấp Đại Vu Sư, có thể nắm giữ mười mấy hai mươi loại Vu thuật cũng đã giỏi lắm rồi, nhiều Vu thuật hơn thì không có sức học.

Mà trong số Vu thuật đó, chỉ có phân nửa là loại công kích, nửa còn lại chủ yếu là bỏ thêm tăng cường cho chiến sĩ bộ lạc. Bản thân mình đường đường là Vu Vương hạ phẩm, cũng chỉ nắm giữ 50 loại Vu thuật! Vu thuật có thể dùng công kích, cũng chỉ được 27 loại mà thôi, hắn đã sớm nắm giữ thuần thục, dễ dàng phát ra. Thành tựu như thế, ngay cả những Vu Vương trung phẩm cũng phải chịu thua. Nhưng mà... so sánh với đối phương, quả thật là gặp sư phụ mà.

Chỉ trong nửa canh giờ đối đầu, Vu Trì nhìn thấy trên tay đối phương phát ra cả trăm loại Vu thuật, mỗi một loại đều không lặp lại, hơn nữa đối phương thi triển không hề tốn sức, giống như đã luyện tập rất nhiều lần.

Rất nhiều Vu thuật làm hắn nhìn mà đỏ mắt, bởi vì đó là bí mật bất truyền của các bộ lạc, là cơ mật chỉ có những Đại Vu trong bộ lạc đó mới nắm giữ được. Kẻ này thật là Đại Vu Sư? Nhìn tuổi của hắn, hình như không lớn, vậy từ đâu mà học được nhiều Vu thuật đến thế? Lại làm sao có thời gian thấu hiểu những Vu thuật này, cũng như sử dụng?

Nếu nói đối phương là một lão giả già nua, Vu Trì còn không kinh ngạc đến thế, người lớn tuổi luôn làm ra những chuyện khiến người ta sợ hãi, nhưng cố tình đối phương nhìn chỉ mới hai ba mươi tuổi.

Vu Trì càng đánh càng kinh hãi, bỗng dưng sinh ra ảo giác đối phương là Vu Vương, còn mình mới là Đại Vu Sư. Bởi vì biểu hiện của Đại Vu Sư này quả thật làm hắn kinh diễm, càng hận không thể bắt lấy hắn, giữ hắn còn sống mà cắn từng miếng thịt trên người, thưởng thức hương vị tuyệt vời.

Oành...

Lại một lần Vu thuật va chạm, hai đạo Vu thuật đụng vào giữa không trung, nhưng lại không tan rã như thường lệ, mà sấm sét của đối phương đột phá Thu Hồn Thuật của mình, vẫn còn uy thế đánh tới mình. Sấm sét lung tay, như một con rắn độc há miệng đầy răng nanh.

Vu Trì cả kinh, Vu thuật của mình lại bị đột phá, trong vội vàng phải ngưng tụ khiên Vu thuật che trước mặt. Thành công ngăn cản tia sét đó, vẻ mặt Vu Trì lúc trắng lúc xanh, im lặng hồi lâu mới nói:

- Ngươi... lấy bổn Vu để tu luyện?

Nghĩ lại những cảnh vừa rồi, Vu Trì chợt sinh ra cảm giác không ổn, nếu mình đoán đúng, vậy lần này có thể sẽ lật thuyền trong mương.

Dương Khai cười lớn, vung kiếm đánh bay 6 cái đầu lâu vây quanh mình, lớn tiếng nói: - Cám ơn Vu Vương đại nhân thành toàn!

Thừa kế được kiến thức khổng lồ từ Thanh, Dương Khai vẫn chưa tiêu hóa hết, 1 tháng này vừa bế quan khổ tu, cũng là để tiêu hóa truyền thừa của Thanh. Đáng tiếc đóng cửa tự học cũng không bằng xách dao chém thật, khó có khi Vu Vương đưa lên cửa, Dương Khai tự nhiên phài kiểm nghiệm thành quả tu luyện 1 tháng qua.

Kết quả làm hắn hài lòng, bế quan rút ra đủ loại ý tưởng suy diễn, hôm nay đã được chứng thực, dù có chút khác biệt, nhưng cũng không lớn lắm.

Được Dương Khai trả lời, sắc mặt Vu Trì càng thêm khó coi, cảm giác vô cùng xấu hổ bao phủ, cả người run rẩy, quát: - Muốn chết!

Dùng Vu thuật đối đầu tuyệt đối là quyết định sai lầm, người này hoàn toàn là đang mượn mình hỗ trợ tu luyện, bởi vậy thả ra Vu thuật mới ngày càng mạnh hơn, dần dần khiến mình mất đi chủ động, sau đó mới đột phá Vu thuật ngăn chặn.

Đại Vu Sư này thật khủng bố, không ngờ lại có thể trưởng thành nhanh chóng trong chiến đấu, tốc độ này làm cho Vu Trì cảm thấy không yên. Cho nên hắn quyết định không chơi nữa, đánh nhanh thắng nhanh. Quát lên, 6 cái đầu lâu xoay quanh Dương Khai liền bay về bên cạnh Vu Trì.

Sắc mặt Vu Trì lạnh lẽo, miệng phát ra chú ngôn, 6 cái đầu lâu bay quanh người hắn ngày càng nhanh hơn, hóa thành hào quang xanh biếc.

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (2726 to up) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hung261220
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.