Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vật Khắc Vật

Phiên bản Dịch · 2036 chữ

Dương Thái có vẻ rất hứng thú với Tuế Nguyệt Quả, lúc này bỏ lại Cung Ngoạt đến cạnh Dương Khai, bóng gió hỏi thân phận người bạn" của Dương Khai,

Dương Khai tự nhiên sẽ không nói thật, xảo diệu chuyển đề tài, Dương Thái cũng không biểu hiện quá nóng vội, cuối cùng cũng không làm được gì, hậm hực bỏ đi.

Tràng cảnh liền yên lặng, bảy người ngồi nghỉ ngơi, chờ đêm xuống.

Một luồng thần niệm mờ mịt đột nhiên vươn về phía Dương Khai, sau đó hắn nghe được tiếng truyền âm của Hoa Vũ Lộ:

- Có phải có vấn đề gì không?

Dù nàng là nữ giới, nhưng thân là cung chủ Bách Hoa Cung, đương nhiên không phải bé con đơn thuần, Dương Khai biểu hiện làm nàng nhìn ra dấu vết, mới âm thầm hỏi.

Dương Khai mặt không đổi sắc, đáp:

- Vào trong động phủ thượng cổ, không được rời xa ta trong vòng 3 trượng.

Hoa Vũ Lộ cả kinh:

- Thật có vấn đề?

Nếu không có vấn đề, Dương Khai đã không căn dặn nàng như vậy, nhưng nàng làm sao cũng không nhìn ra gì, không khỏi khó hiểu.

Dương Khai nói: - Mấy năm trước mở ra Tứ Quý Chi Địa, ngươi có nghe qua chứ?

Hoa Vũ Lộ đáp: .

- Nghe qua, ta còn nghe nói Dương sư huynh luyện chế ra Thái Diệu đan trong đó.

Tứ Quý Chi Địa không phải Bí cảnh nhỏ, đó là hành cung của Tuế Nguyệt Đại Đế, mỗi lần mở ra chỉ có các võ giả Đạo Nguyễn Cảnh xuất sắc nhất Nam Vực mới vào lịch lãm, mỗi lần đều có rất nhiều thứ tốt.

Lần gần nhất, Tứ Quý Chi Địa nào loạn xôn xao, đầu tiên là vì Dương Khai luyện chế ra linh đan nghịch thiên Thái Diệu đan, làm cho danh tiếng Dương Khai vang xa, thứ hai là trong Tứ Quý Chi Địa đi ra một con thánh linh thượng cổ... Hung thú Cùng Kỳ!

Thánh linh xuất thế, không ai không để ý, huống gì là hung thú ngay cả thời kỳ thượng cổ cũng đã nổi danh hung tàn, nghe nói Cùng Kỳ chính là thú cưỡi của Tuế Nguyệt Đại Đế năm xưa. Sau khi Đại Đế ngã xuống, Cùng Kỳ vẫn ngủ say trong Tuế Nguyệt Thần Điện, thẳng đến Tứ Quý Chi Địa mở ra lần đó, nó mới đi ra.

Mấy năm sau, các cường giả Nam Vực vẫn lo lắng đề phòng, sợ Cùng Kỳ làm xằng làm bậy, nhưng làm mọi người bất ngờ, là từ sau lần đó Cùng Kỳ lại im hơi lặng tiếng, không biết tung tích. Thời gian trôi qua, mọi người chú ý Cùng Kỳ cũng dần yếu đi.

Hoa Vũ Lộ cũng vì nhiều lần thấy được Dương Khai mạnh mẽ, lần này lại muốn kết bạn với hắn thăm dò động phủ thượng cổ, cho nên cố ý dò hỏi chuyện về Dương Khai, cũng hiểu được chút tin tức về Tứ Quý Chi Địa năm đó.

Nghĩ lại, khi đó nàng đã là Đế Tôn Cảnh, còn Dương Khai chẳng qua mới vào Đạo Nguyên, nhưng hôm nay Dương Khai có thể ngồi ngang hàng với nàng, thậm chí nàng còn phải dựa vào đối phương bảo hộ an toàn cho mình.

So sánh đối lập, tâm tình Hoa Vũ Lộ không khỏi phức tạp.

- Ở trong trong Tứ Quý Chi Địa, ta đã từng gặp một hậu nhân Cung gia, ở trong đó cùng hắn mỗi người được một trái Tuế Nguyệt Quả.

Dương Khai nói.

Hoa Vũ Lộ kinh ngạc nói:

- Các ngươi thật là may mắn.

Dương Khai cười khẽ:

- Người đời chỉ biết Tuế Nguyệt Quả có thể kéo dài tuổi thọ, lại không biết Tuế Nguyệt Quả còn chia hai loại, trong đó một loại quả thật có thể kéo dài tuổi thọ, nhưng còn loại khác lại có độc. Nếu ăn nhầm, sẽ làm năm tháng trôi đi, nhanh chóng già nua, bề ngoài nhìn hai loại Tuế Nguyệt Quả không có gì khác biệt, nhưng hiệu quả lại hoàn toàn trái ngược.

- Có chuyện này? Hoa Vũ Lộ cả kinh, dù nàng là Đế Tôn Cảnh, nhưng thật không hiểu dược lý, nhưng ngẫm lại lúc đó Dương Khai đã có thể luyện chế ra Thái Diệu đang khẳng định trình độ đạn đạo bất phàm, tự nhiên sẽ không xa lạ Tuế Nguyệt Quả.

Hắn nói cùng với hậu nhân Cung gia mỗi người được một trái Tuế Nguyệt Quả, với trình độ dược lý của hắn, khẳng định sẽ chọn trái Tuế Nguyệt Quả kéo dài tuổi thọ. Nói vậy, hậu nhân Cung gia đã mang về Tuế Nguyệt Quả có độc.

Làm không tốt, sẽ có người Cung gia chịu hại...

Nhưng chuyện này không có khả năng lắm, bởi vì dù người Cung gia

không biết rõ Tuế Nguyệt Quả, khẳng định cũng sẽ tìm người luyện chế thành đan. Mà Đế đan sư nhất định có hiểu biết về Tuế Nguyệt Quả, nếu thật là vậy, Cung gia phải nắm rõ ràng thông tin Tuế Nguyệt Quả.

Nhưng mà vừa rồi Cung Ngoạt này nói...

Nghĩ đến đây, trong lòng Hoa Vũ Lộ cả kinh, lập tức sáng tỏ vấn đề đâu.

- Đương nhiên, đây là ta hoài nghi, có lẽ lão cung chủ này vẫn luôn bế quan khổ tu, nói không chừng không biết chuyện xảy ra trong tộc, nhưng mà mọi việc cẩn thận thì không sai được.

Hoa Vũ Lộ gật đầu đồng ý, không nói chuyện với Dương Khai nữa, tránh bị người khác phát hiện.

Cắt liên lạc với Hoa Vũ Lộ, Dương Khai nhướng mắt nhìn những người còn lại, nếu hắn hoài nghi là đúng, vậy người này có vấn đề!

Tối nay là đêm không trăng, bầu trời đầy sao, lấp lánh rực rỡ, nhưng trong Nam Chiểu không thưởng thức được cảnh đêm nay, độc chướng bao phủ khắp nơi đã che chắn hết.

Mọi người chờ đến canh ba, chợt có phát hiện, đồng loạt mở mắt.

- Suyt...

Dương Thái đặt ngón tay lên miệng, ra hiệu mọi người yên tâm đừng nóng, mới thu liễm khí tức, vận dụng pháp môn ẩn nấp, nếu không dùng mắt thường nhìn, mọi người đã không phát hiện ra hắn,

Hoa Vũ Lộ cùng Vũ Khuông Nghĩa đều biết sẽ xảy ra chuyện gì, đều ẩn nấp như Dương Thái.

Mấy người khác nhìn mà làm theo, thu liễm khí tức.

Vũng nước trong đầm lầy nổi lên bong bóng, có thứ gì muốn trồi lên, trong cảm giác của mọi người, quả thật có khí tức sinh mệnh ở cực sâu đang trồi lên.

Không lâu sau, một cái bóng dài mấy thước hiện ra trước mắt mọi người.

Đó là một con quái thú có chút giống thằn lằn lại hơi giống cá sấu, bộ dạng quái dị, tám chân, đuôi thật dài, đầu có hai mắt to gồ lên như cóc, lúc bò trong miệng dài phun ra cái lưỡi dài, giống như rắn độc đang dò mồi. Không chỉ vậy, trên người chúng còn tỏa ra khí tức khó ngửi, làm người ta buồn nôn.

Thứ này hình dạng xấu xí, hai nữ nhân ngay cả tu vi cực cao, cũng khó tránh chán ghét, Dương Thái thì bản thản mà nhìn, giống như chúng là món ngon.

Ngày càng nhiều quái vật như thế bò ra từ vũng nước, nối dài liên miên, ban đầu là vài chục đến trăm con, sau đó là phủ kín cả đất.

Các Đế Tôn Cảnh ở đây lại không nhận ra đây là quái vật gì, chúng hẳn là một loại yêu thú, bởi vì có dấu vết yêu khí, nhưng thực lực không mạnh, tối đa chỉ khoảng bậc năm bậc sáu, có một số thậm chí còn không ngưng luyện ra nội đan.

Yêu thú như thế, tuỳ tiện người nào cũng có thể thuận tay diệt cả mảng lớn, không ai biết bọn chúng làm sao sống sót được trong hoàn cảnh ác liệt thế này, trên đường mọi người dù chưa gặp nguy hiểm, nhưng cũng phát hiện bên dưới đầm lầy ẩn giấu rất nhiều yêu vật hung

tàn.

Ưu thế duy nhất của chúng là số lượng khổng lồ.

Những quái vật này bò ra, mục tiêu nhắm thẳng về phía độc chướng đằng trước, bò đi phát ra tiếng soàn soạt, làm người ta không khỏi nổi da gà.

Quái vật dẫn đầu nhanh chóng đến trước độc chướng, trước chú ý chặt chẽ của mấy người Dương Khai, những quái vật này phun ra cái lưỡi thật dài, quét qua liền rụt về, cảnh tưởng chấn động xuất hiện, độc chướng có thể độc chết Đế Tôn lường tầng cảnh lại bị những quái vật này nuốt vào bụng, hơn nữa vẫn còn bình yên, .

Bọn chúng lấy độc chướng này làm thức ăn, hơn nữa độc tố càng mạnh lại càng ngon lành với chúng.

Một con quái vật chỉ có thể cuốn lấy một chút xíu độc chướng, lại còn có độc chướng xung quanh nhanh chóng bổ sung.

Nhưng nên hàng ngàn, hàng chục ngàn con thì sao....

Mỗi cái lưỡi quét qua, độc chướng đằng trước trở nên mỏng đi thấy rõ, ngay cả có độc chướng xung quanh nhanh chóng bổ sung, cũng không chống nổi đám quái vật này cắn nuốt.

Ngày càng nhiều quái vật bước vào trong độc chướng, nơi chúng đi qua, lại mở ra một con đường an toàn cho mọi người đi tới.

Những người lần đầu thấy cảnh này đều hiểu ra, thế mới hiểu được lời Dương Thái nói lúc ban ngày.

Trời sinh vạn vật, quả thật một vật khắc một vật, nếu không tận mắt thấy thì ai mà ngờ những yêu thú bậc năm bậc sau này lại cắn nuốt được độc chướng mà Đế Tôn Cảnh cũng không ngăn cản nổi?

Hơn nữa nghe Dương Thái nói, những yêu thú này cũng không phải mỗi đêm đều đi ra, còn phải đến thời điểm đặc biệt mới thế, bằng không sao Dương Thái lại nói mọi người đến vừa lúc.

Động phủ thượng cổ này có thể bị phát hiện, quả thật là kỳ tích, đủ thứ trùng hợp thiếu một cái cũng không được.

Nhưng nếu không phải vậy, động phủ thượng cổ này đã sớm không còn đến giờ, thật sự dễ bị phát hiện như thế, đã bị người ta nhanh chân tới trước.

Tuy rằng bóng đêm đen kịt, không chút ánh sáng, nhưng thực lực mọi người không kém, bóng đêm không cản trở được ánh mắt quan sát của họ.

Độc chướng ngăn cản bọn họ ban ngày, ở trước yêu thú đông đảo dần dần mỏng đi, đi vào trong sâu hơn.

Nhưng Dương Thái không nhúc nhích, những người khác cũng không tùy tiện lộn xộn, đều lẳng lặng chờ.

Đợi khoảng 2 canh giờ, nhìn thấy trời sắp sáng, Dương Thái mới quát khẽ:

- Đi!

Dứt lời, hắn vận chuyển đế nguyên bay về phía trước đầu tiên, theo lối đi yêu thú mở ra, một đường vào trong.

Cung Ngoạt cùng Thẩm Băng Như chuẩn bị sẵn sàng lập tức vít theo, Vũ Khuông Nghĩa cùng Phương Trạc vị trí tốt, xông vào thứ hai, cách Dương Thái chỉ mười mấy trượng.

Dương Khai cùng Hoa Vũ Lộ rơi ở đằng sau, Dương Khai đẩy nàng. bảo Hoa Vũ Lộ đi trước, hành động này làm trong lòng Hoa Vũ Lộ ấm áp, càng thêm thấy an toàn.

Bảy người vừa có động tác, lập tức kinh động đám yêu thú cắn nuốt độc chướng, chúng thay đổi ngụy trang yên lạng, đều phát ra tiếng kêu sắc bén, âm thanh truyền vào tai như kim loại ma sát, làm lòng người hoảng loạn.

Không chỉ thế, có một số yêu thú nhảy lên cao, phun lưỡi quấn lấy mấy người, như muốn kéo xuống.

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (2726 to up) của Mạc Mặc

Truyện Vũ Luyện Điên Phong (2726 to up) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hung261220
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 151

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.