Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giới Vực Lôi

Phiên bản Dịch · 2046 chữ

Chỉ là thời gian quá ngắn, Xa còn chưa biết Vu Ngưu này thích những gì, những ngày qua hắn luôn thu thập tin tức về Dương Khai, nhưng làm sao cũng không tra ra thông tin hữu dụng.

Chỉ biết hơn 1 tháng trước hắn theo Vũ vào Sương Tuyết Thành, sau đó vào ở trong hốc cây Thần Thụ, nếu không phải hắn pha chế thuốc chữa thương thần kỳ đem ra bán, chỉ sợ vẫn khiêm nhường đến không ai hỏi tới. Người như thế không nên im hơi lặng tiếng, phải ở lại Sương Tuyết Bộ, sau đó tỏa ra hào quang kinh người.

- Xa đại nhân... Đối diện, Dương Khai mỉm cười, có phần trào phúng: - Đây là cách đãi khách của Sương Tuyết Bộ ngươi?

Xa mặt không đổi sắc, nói: - Nếu ngươi đi ra, xem ra là hiểu ý của ta. Bổn Vu thành tâm mời ngươi gia nhập Sương Tuyết Bộ, không biết ý ngươi thế nào.

Dương Khai nói: - Ta cảm nhận được thành ý của Xa đại nhân, nếu không có chuyện khác, ta phải đi.

Xa nhướng mày, rõ ràng không vui vì Dương Khai tùy tiện càn rỡ, dù không phải cùng một bộ lạc, nhưng Vu hạ đẳng khi đối mặt Vu cao cấp hơn thì vẫn phải tôn kính, Xa lại không hề cảm nhận được chút kính ý nào từ trên người Dương Khai.

Nhưng chuyện này vốn là hắn không đúng, Xa cũng không thể chỉ trích được đối phương, cài người học lén vốn không sáng rọi gì, đối phương rộng lượng chịu dốc túi truyền thụ, trên dưới Sương Tuyết Bộ vô cùng cảm kích, bây giờ còn muốn giữ người ta lại, vậy có phần được voi đòi tiên.

- Có điều kiện gì cứ việc nói, Sương Tuyết Bộ có thể thỏa mãn ngươi, ta đều có thể đồng ý!

Xa không muốn bỏ cuộc, vẫn muốn giữ Dương Khai lại, cho mình sử dụng.

- Ngàn vàng khó mua lòng ta! Dương Khai lắc đầu, giọng trầm xuống: - Trước mắt, ta còn không có ý kiến gì với Sương Tuyết Bộ, nhưng nếu Xa đại nhân còn nói nhảm nữa, cảm giác với Sương Tuyết Bộ sẽ thay đổi.

- Ôi! Xa thở dài nặng nề, giơ tay lên: - Vu Ngưu, bổn Vu không muốn làm chuyện đến nước này, nhưng nếu không nói chuyện được, vậy chỉ có thể giữ ngươi lại đã. Tin rằng ngươi ở lại vương cung thêm một thời gian, sẽ có thể thay đổi cách nhìn với tộc ta, cũng như ngươi nói với Vũ, Man tộc một nhà thân, cống hiến ở nơi nào mà không được?

Dứt lời, trong tay hắn bắn ra tia chớp, nổ vang bắn về phía Dương Khai, tia chớp tới nửa đường chợt vỡ tung ra, hóa thành lưới điện, bao kín Dương Khai không kịp đề phòng.

Hồ quang chạy quanh, Dương Khai bị trói chặt, tóc dựng đứng. - Hả?

Xa lại nhướng mày, đòn này dù hắn không dùng hết sức, chủ yếu là bao vây, không có ý tổn hại đối phương, nhưng đón đỡ Vu thuật của mình lại không đổi sắc, vẫn làm Xa cả kinh. Đối phương chỉ là Vu Sĩ thượng phẩm, theo lý mà nói giờ phải trực tiếp bất tỉnh mới đúng, nhưng nhìn ánh mắt Dương Khai trong suốt, nào có dấu hiệu ngất đi.

- Xa đại nhân... Lúc này, Dương Khai thản nhiên lên tiếng: - Không phải ta coi thường ngươi, nhưng mà nếu ta muốn đi... chỉ sợ ngươi không cản được ta!

Nói đến đây, lưới điện bao phủ trên người hắn bị lực lượng mạnh mẽ đánh tan.

Xa biến sắc, kinh hãi: - Vu Sư!

Dương Khai vừa ra tay, hắn liền nhìn ra được. Người này... sao lại trở thành Vu Sư? Mấy ngày trước mới gặp hắn, rõ ràng hắn chỉ là Vu Sĩ thượng phẩm mà thôi, thế mới mấy ngày, lại vượt qua trói buộc cảnh giới lớn.

Dù chỉ là từ Vu Sĩ đến Vu Sư, thoạt nhìn tăng lên không nhiều, nhưng đây là một bước ngoặc của Vu, vô số Vu Sĩ bị kẹt ở một bước này cả đời khó tiến thêm. Nghĩ tới tin tức Vũ nói, ánh mắt Xa chợt tỏa sáng.

Gặp được bảo bối rồi! Đây không phải Vu là Dược sư đơn giản, thực lực Vu Ngưu tăng lên nhanh đến khủng bố, hơn 1 tháng trước chỉ là Vu Sĩ hạ phẩm mấy ngày trước đã thành Vu Sĩ thượng phẩm, lần này gặp lại, bỗng nhiên đã là Vu Sư. Tăng lên nhanh như thế, nói rõ hắn được Man Thần ban ơn chiếu cố, nếu cho hắn thêm thời gian, Đại Vu Sư, Vu Vương, Vu Thánh cũng không thành vấn đề.

Sương Tuyết Bộ không có Vu Thánh trấn thủ, chỉ có mấy vị Vu Vương, cho nên vẫn còn chút chênh lệch với những bộ lạc lớn đứng đầu. Nhưng nếu như Sương Tuyết Bộ lại thêm một vị Vu Thánh, vậy địa vị của bộ lạc sẽ tăng lên một đoạn lớn.

Mặc kệ thế nào, hôm nay cũng không thể để Vu Ngưu rời đi, mặc kệ thế nào cũng phải giữ hắn lại, dù làm hắn chán ghét, ghi hận, cũng phải không tiếc mọi giá làm hắn trở thành người Sương Tuyết Bộ. Đợi ngày sau hắn lên đỉnh Vu Thánh, chính là lúc Sương Tuyết Bộ chấn động thiên hạ.

Tâm tư xoay chuyển, Xa hạ quyết tâm, khí tức cuồn cuộn tuôn trào, hồ quang chạy quanh người, mỉm cười nói:

- Vu Ngưu, bổn Vu ngày càng xem trọng ngươi, ở lại thành người Sương Tuyết Bộ ta đi.

Dương Khai hừ lạnh: - Ta sinh là người Nam Man Bộ, chết là quỷ Nam Man Bộ, muốn giữ ta lại cũng phải xem ngươi có bản lĩnh này hay không.

Xa còn muốn nói gì, nhưng chợt biến sắc, vung tay ngưng tụ khiên Vu thuật trước mặt. Thân là Đại Vu Sư, nhiều năm nghiền ngẫm làm hắn vận dụng Vu thuật đơn giản này đến đỉnh cao, lực lượng chiêu này vừa đúng, không nhiều một phân không thiếu một tấc, không lãng phí chút nào.

Mà khiên Vu thuật này, Vu Sư vừa thăng cấp không thể đột phá được. Trong lòng tràn đầy tự tin, nhưng ngay lập tức, sắc mặt Xa đại biến. Bởi vì tiếng răng rắc truyền vào tai, khiên Vu thuật hắn vừa bày ra nháy mắt vỡ tan, nắm đấm không quá lớn nhanh chóng phóng to trước mắt.

Khiên Vu thuật bị phá! Xa khó mà tưởng tượng, ở trong thân thể nhỏ bé này ẩn chứa lực lượng cuồng bạo cỡ nào, lực lượng như vậy, đã không kém gì dũng sĩ hùng mạnh nhất bộ lạc được bỏ thêm Thị Huyết Thuật.

Oành...

Dương Khai một đấm đánh vào mặt Xa, trực tiếp đánh gãy mũi hắn, máu phun ra, Xa văng ngược ra sau. Dương Khai lại không chút vui vẻ vì thành công, mà nhướng mày, toát ra bất ngờ.

Ánh mắt nhìn tới, Xa bay ra chợt bùm một cái, nổ tung, linh lực tràn ra, hóa thành một cành cây khô. Cùng lúc, phía sau sấm sét rít gào, có lực lượng mạnh mẽ bao phủ lấy mình. Thần niệm quét qua, không biết từ lúc nào mà Xa đã tới phía sau mình, bay giữa không trung, trong tay cầm một cái xương thú, không biết là loại mãnh thú nào, nhưng có hào quang màu tím, trên xương thú bắn ra tia điện.

Xa nâng xương thú ấn xuống, những tia sét to bằng cánh tay từ trên cao đánh xuống, uy thế không gì chống nổi.

Dương Khai đạp chân tránh né, vô số tia sét đánh xuống, mặt đất xuất hiện một cái hố sâu thật to.

Xa nhướng mày, thầm nghĩ tốc độ thật nhanh, dù mới vừa giao đấu, nhưng hắn đã nhìn ra Vu Ngưu không phải kém cỏi, dù mới thăng cấp Vu Sư, nhưng chỉ là dựa vào thân thể bùng nổ lực lượng mạnh mẽ, Vu Sư bình thường không thể chống đỡ được. Đáng tiếc, mình là Đại Vu Sư! Cao hơn hắn một đại cảnh giới.

Giơ tay lên, xương thú bay ra một con rắn điện, tung người cắn vào hư không, khi miệng rắn há ra, Dương Khai đột nhiên xuất hiện ở đó. Xa như có năng lực biết trước, dự đoán trước chỗ Dương Khai đạp xuống, thành công đánh cho hắn không kịp trở tay.

- Bỏ cuộc đi, với bản lĩnh của ngươi, không cách nào chống lại ta, Sương Tuyết Bộ rất mong chờ ngươi gia nhập!

Xa đứng từ trên cao, sắc mặt chân thành nói.

Dương Khai cười xì, tay nắm vào hư không, Bách Vạn Kiếm xuất thế ngang trời, kiếm quét ngang, kiếm mang quét ra.

Kiếm mang vô cùng sắc bén, cắt qua thân thể rắn điện, xé nó làm đôi, bay đi xa đánh vỡ vụn một cung điện.

Khóe miệng Xa co rút, ánh mắt nhìn chằm chằm Bách Vạn Kiếm trên tay Dương Khai. Chỗ vắng vẻ như Thương Nam thôn, trong thôn không có cường giả gì, tự nhiên không có vũ khí ra hồn nào, thôn dân đều dùng mâu đá búa đá chinh chiến.

Nhưng Sương Tuyết Bộ thì khác, chiến sĩ mạnh mẽ trong bộ lạc đều có vũ khí riêng, dùng tinh thiết bách luyện rèn ra, thậm chí có những dũng sĩ hùng mạnh còn được các Đại Vu ban cho Vu khí!

Xương thú trong tay Xa, cũng coi như là một loại Vu khí. Hắn không phải hạng người kém hiểu biết, nhưng khi nhìn thấy Bách Vạn Kiếm, tâm thần vẫn chấn động mạnh. Thanh kiếm này tuyệt đối là Vu khí, hơn nữa còn là Vu khí cấp bậc cực cao.

Vu khí cao cấp như thế, Xa chỉ thấy một lần, đó là sở hữu của Vu Vương Sương Tuyết Bộ. Một tên Vu Sư, làm sao lại có Vu khí mạnh mẽ như thế? Hơn nữa lực lượng hiện tại như hắn lại có thể sử dụng tự nhiên, ngay cả mình là Đại Vu Sư, lấy được Vu khí như thế cũng không vận dụng được.

Cảnh tượng này, đã vượt ngoài nhận thức của hắn.

Dương Khai kiếm chỉ Vu Xa, tóc đen bay trong gió, mỉm cười nói: - Xa đại nhân, ta nói lại lần nữa, nếu ta muốn chạy, ngươi không cản được ta. Còn dây dưa không buông, ta sẽ không nương tay.

Giọng điệu tự tin làm Xa không khỏi chấn động tâm thần, nhưng vẫn cắn răng, trầm giọng nói:

- Sương Tuyết Bộ cần ngươi, mời ngươi ở lại!

Chân đạp hư không, Giới Vực Lôi lấy hắn làm trung tâm điên cuồng lan tỏa ra ngoài, nháy mắt bao phủ trăm trượng, bên trong giới vực, khắp nơi sấm chớp rền vang, tựa như ngày tận thế giáng xuống.

- Lĩnh vực ư! Dương Khai mỉm cười. Giới Vực Lôi này, có phần tương tự lĩnh vực mà võ giả Hư Vương Cảnh nắm giữ, nhưng cũng khác rất lớn, mấy chục ngàn năm chuyển dời, làm cho võ đạo càng thêm thịnh vượng, nhưng cũng biến đổi nhiều.

Giới Vực Lôi của Xa, càng mạnh mẽ hơn bất cứ lĩnh vực Hư Vương Cảnh nào mà Dương Khai đã thấy, dù cho Đạo Nguyên Cảnh bình thường rơi vào trong đó, sợ là cũng phải tốn công sức.

Xa rõ ràng cũng đánh ra huyết tính, râu tóc dựng thẳng, quát khẽ: - Vào Lôi Ngục của ta, bị ta nắm giữ. Vu Ngưu, bó tay đi, ngươi biết ta không muốn làm ngươi bị thương.

Dương Khai khinh thường: - Vậy cũng cần ngươi có bản lĩnh này.

Xa lắc đầu thở dài: - Xem ra nhất định phải cho ngươi kiến thức được lực lượng của bổn Vu, mới làm ngươi thay đổi cách nhìn về Sương Tuyết Bộ ta.

Rồi giơ tay quát khẽ: - Buộc!

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (2726 to up) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hung261220
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.