Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1270 chữ

Dumbledore không dò hỏi nữa, có lẽ là cụ đã tin lời anh, hoặc ít nhất là cụ đã biết được thứ cụ muốn. Sau khi dặn anh nghỉ ngơi thật tốt và cam đoan anh sẽ được ở lại trường, Dumbledore chậm rãi rời khỏi phòng bệnh. Cedric nghĩ việc luyện tập nên giảm xuống, vì cụ Dumbledore đang để ý anh, và hơn nữa là anh có chuyện khác cần làm.

Một ngày trước kỳ nghỉ lễ Giáng Sinh, đám động vật Hogwarts được phen hoảng hốt vô cùng vì có một con lửng con dám cả gan chặn đường rắn chúa ngay trên hành lang.

"Ồ? Là chuyện trọng đại gì khiến cho trò chặn đường vị giáo sư độc dược hèn mọn đáng thương này, trò Diggory?"

Hiếm hoi thay, trên hành lang có cả học sinh bốn viện bỗng dưng hài hòa đến lạ. Slytherin không mỉa mai, Gryffindor không ồn ào, Ravenclaw không đọc sách và Hufflepuff không trao đổi nữa. Tất cả đều im re, và cố làm cho sự tồn tại của mình trở nên nhỏ nhất, và chúng vươn cổ lên để nghe thật rõ ràng những lời mà con lửng mật dũng cảm nhất trong lịch sử Hogwarts sắp nói. Vài Hufflepuff còn mượn cả giấy bút trên tay Ravenclaw hòng chép lại "di ngôn" của đồng loại.

Thế nhưng hai nhân vật chính thì chưa hề nhận ra điều này. Snape nhíu chặt đôi mày, cau có vô cùng vì bị Dumbledore gọi tới văn phòng Hiệu trưởng, ông cụ bị đồ ngọt làm cho mụ mị ấy luôn tìm ra cách khiến ông không được yên, và giờ thì thêm thằng nhóc Diggory phiền phức này nữa. Nó tốt nhất là có chuyện gì đó thật quan trọng, bằng không, hừ…

"Em muốn hỏi thầy một vài vấn đề, về độc dược, thưa giáo sư."

"Vậy thì bảy giờ tối, tại hầm, đừng khiến ta phải lãng phí thời gian quý giá để đợi trò. Tránh đường, Diggory!"

Xem ra ông đang vội, Cedric nghĩ thầm, vì ông thường không dễ nói chuyện như vậy. Mà dù sao đi nữa anh cũng đạt được mục đích rồi, vậy là đủ. Cedric quay về phòng sinh hoạt chung trong sự ngưỡng mộ của học sinh toàn trường, một con lửng non thoát khỏi nọc độc của rắn chúa, thật may mắn làm sao!

Bảy giờ, Cedric đúng lúc xuất hiện trước cửa hầm. Anh hoàn toàn không nghi ngờ gì việc bản thân sẽ bị bỏ vào vạc nếu tới muộn. Medusa trên cửa vừa thấy anh đã tự động mở ra, có vẻ như nó được dặn từ trước. 

Bên trong hầm luôn lạnh lẽo, dù lò sưởi vẫn đang cháy. Cedric nhìn quanh, không có ai, anh khẽ gọi và nghe được tiếng đáp lời từ căn phòng bên cạnh. Người anh đang tìm kiếm cởi bỏ áo choàng, khiến thân thể đơn bạc của ông càng thêm gầy gò, ông cúi đầu chăm chú vào cái vạc, và mỉa mai anh, tất nhiên.

"Ta rất mừng vì mi không làm cho bản thân lạc mất trong tòa lâu đài cổ xưa này, Diggory. Hiện tại, hỏi điều mi muốn hỏi, nhanh và cút khỏi đây. Tốt nhất đó không phải là mấy câu hỏi ngu ngốc như làm thế nào để cắt nhỏ nhân sâm, bằng không ta sẽ khiến mi hối hận đến cùng cực vì làm phiền ta lúc này."

Cedric nhận ra anh đã không còn khó chịu khi nghe mấy lời châm chọc luôn treo trên cửa miệng của người đàn ông này nữa. Anh tiến vào căn phòng chứa đầy nguyên liệu độc dược mà chắc hẳn là nơi ông nghiên cứu và ngao chế chúng, tiến sát tới gần người đàn ông duy nhất trong căn phòng.

"Em nghĩ là trước đó em có thể giúp thầy hoàn thành vạc ma dược này, thưa giáo sư. Cụ Dumbledore nhờ thầy điều chế nó ư? Phúc lạc dược?"

"Nếu như cái đầu bé tí chứa đầy ý nghĩ kì quái kia của trò còn sử dụng được, Diggory, trò nên biết rằng Phúc lạc dược không phải là thuốc trị mụn ghẻ, và đừng có tỏ vẻ mình thông minh trước mặt ta, đời tư hay công việc của các giáo sư đều không phải là thứ mà một thằng nhãi năm nhất nên hỏi tới."

Snape ngưng bặt khi Diggory đưa ông mấy cái vòi tua của Murtlap đã được cắt gọn gàng. Và nó nghiêng đầu nhìn ông. Lại là ánh mắt ấy, chúng như muốn cuốn lấy ông, nhấn ông vào một hồ nước sâu, ấm áp, không thể cưỡng lại.

"Đừng dùng vẻ mặt đó nhìn ta, Diggory. Ta sẽ cho rằng mi đang  muốn một cái Stupify và ếm mi, nếu thật sự là như vậy."

"Em xin lỗi, thưa giáo sư."

Cedric cụp mắt, và lùi ra sau một chút, giữ đúng khoảng cách nên có, giúp Snape xử lý mấy nguyên liệu còn lại. Snape không nói gì nữa, con lửng con này rất có thiên phú trong độc dược, thế nên ông hoàn toàn yên tâm về thứ mà nó đưa cho ông.

Cần đến sáu tháng cho một lọ Phúc lạc dược, sau khi cho tua Murtlap vào đun nóng, ông mang Diggory ra ngoài, chỉ cho nó ngồi trên sofa. Suốt cả quá trình, nó không ngẩng lên nhìn ông thêm một lần nào nữa. 

"Em muốn hỏi thầy về Nước thuốc Vô mộng. Em không nghĩ là bệnh xá có đủ thuốc cho em trong cả năm học nên em muốn tự điều chế nó."

Cedric mân mê ngón tay mình khi nhìn đăm đăm vào ngọn lửa đang bùng lên trong lò sưởi.

"Em biết cách điều chế, ý em là em biết thầy thỉnh thoảng sẽ ra ngoài để mua tài liệu độc dược bổ sung, nên em muốn hỏi, liệu rằng em có thể nhờ thầy mua giúp em nguyên liệu của Nước thuốc Vô mộng mỗi lần như thế không? Và đổi lại em có thể giúp thầy xử lý nguyên liệu độc dược thầy cần, như hôm nay vậy."

Giọng thằng nhỏ hơi gấp gáp, có lẽ nó căng thẳng vì sợ ông sẽ từ chối. Snape nhớ lại những thứ Dumbledore nói hồi chiều, và ông tự hỏi điều gì dày vò một đứa nhỏ mười một tuổi đến nỗi nó cần Nước thuốc Vô mộng để ngủ hằng đêm cơ chứ. Hơn nữa…

"Bàn điều kiện với giáo sư của mình, hửm? Ta thấy thật đáng tiếc khi trò không vào Slytherin, Diggory."

Snape đúng là tiếc thật, nếu thằng nhãi giỏi giang này là Slytherin thì điểm nhà của ông hẳn sẽ cao ngất. Mà nói ra thì ông dao động với điều kiện của nó đấy, thay vì để lũ đầu bò kia phá hỏng nguyên liệu độc dược quý giá, ông sẵn lòng để Diggory ra vào lãnh địa của mình hơn. Và không nhìn đến cái gương mặt ngốc nghếch của nó khi cười, ông tiếp tục.

"Mi tốt nhất nên đảm bảo rằng mình sẽ không sai sót gì trong quá trình đó, giờ thì cút về hang lửng của mi đi."

Cedric biết ông đã đồng ý. Vậy là xong một việc. Tiếp theo, Rừng cấm.

Dumbledore vừa rời khỏi trường lúc chiều, ngay sau khi cụ nói chuyện với Snape. Và với khả năng của mình, anh khá chắc rằng bản thân sẽ không bị tóm.

Bạn đang đọc Vượt Tầm Kiểm Soát sáng tác bởi tucnhien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tucnhien
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.