Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trứng Kê Thú Thật Ngon

Phiên bản Dịch · 1596 chữ

Sau khi đợi trứng kê thú nguội, Đường Quả lấy một quả trứng kê thú ra khỏi nước, gõ nhẹ xuống đất để làm nứt vỏ trứng rồi bóc vỏ ra.

Mùi thơm của trứng kê thú khiến mũi của Hổ Liệp không khỏi phập phồng, đôi mắt sáng ngời háo hức nhìn chằm chằm vào quả trứng kê thú trắng nõn, mềm mại và nhẵn nhụi.

“Bây giờ cậu thấy món trứng kê thú này có ngon không?” Nhìn thấy Hổ Liệp như thể muốn chảy nước miếng, Đường Quả ác ý đưa trứng kê thú trước miệng hắn.

“Ngon, Đường Quả, thơm quá đi mất.” Tuy nước miếng của hắn sắp chảy ra nhưng Hổ Liệp vẫn cố kiềm chế không ăn quả trứng kê thú trên tay Đường Quả.

Không được phép ăn vụng đồ ăn của giống cái, nhưng hắn thật sự rất muốn ăn, từ trước đến giờ hắn chưa từng ngửi qua mùi vị nào thơm như này. Mắt Hổ Liệp đầy mong chờ nhìn chằm chằm vào chỗ trứng kê thú đó.

Đường Quả nhìn bộ dạng của Hổ Liệp cũng không trêu chọc hắn nữa, cô đưa trứng kê thú trong tay lên miệng hắn: “Ăn đi, cậu ăn xong quả này thì mang một ít trứng kê thú qua tặng a mẫu cậu và Bạch Mai.”

Nếu không nhìn Hổ Liệp ăn xong rồi mang trứng kê thú đi, Đường Quả thật sự lo lắng hắn sẽ ăn hết số trứng kê thú mình để cho A Lan và những người khác. Vì vậy cô vẫn nên để hắn mang cho A Lan bọn họ trước, sau đó quay lại ăn số trứng kê thú còn lại sau.

Nghe Đường Quả mời hắn ăn, Hổ Liệp cũng không để ý lời nói tiếp theo của cô, hắn nóng lòng cắn một miếng trứng kê thú vào miệng. Sau khi cắn miếng trứng kê thú, lòng đỏ bên trong cùng với mùi vị khiến mắt hắn càng sáng lên.

Thấy Hổ Liệp ăn rất ngon, Đường Quả lại lấy một quả trứng khác bóc vỏ. Quả trứng kê thú này to hơn quả trứng ngỗng trắng cô từng nhìn thấy, mùi vị của nó cũng khá giống với trứng ở thế giới của cô, chỉ có điều mùi hương nồng nặc hơn một chút.

Sau khi cho lòng trắng trứng vào miệng, hai mắt Đường Quả cũng không khỏi sáng lên, cảm giác mềm hơn rất nhiều so với ở thế giới cô, thật sự ăn rất ngon!

Ăn vẫn chưa đủ, hắn miễn cưỡng nuốt nốt phần trứng còn lại trong miệng, nhưng không thể tiếp tục bóc thêm quả trứng nào nữa. Ánh mắt hắn đầy thèm muốn nhìn về phía những quả trứng kê thú đang ngâm trong nước và những quả trứng màu đen như mực nằm dưới lớp bùn.

Đường Quả xoa đầu Hổ Liệp, hài hước chỉ vào đống trứng kê thú trong bùn, nói: “Cậu mau đem chỗ này qua bên kia cho a mẫu cậu và Bạch Mai nếm thử nhé?”

Lần này, Hổ Liệp cuối cùng cũng nghe thấy lời Đường Quả nói, hắn lập tức ánh mắt sáng ngời nhìn Đường Quả, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ, gật đầu. Sau đó hắn ngậm ngay một quả trứng kê thú đen như mực lao ra khỏi hang.

Tốc độ quá nhanh khiến Đường Quả không khỏi sửng sốt, sau đó nhưng rồi cô cũng hiểu ra lý do tại sao hắn chỉ ngậm một quả trứng rồi đi mất? Chẳng lẽ hắn muốn ăn nhiều như này sao?? Trước đây hắn có như vậy đâu!?

Ý nghĩ vừa mới dứt, Hổ Liệp lại từ bên ngoài lao vào cúi đầu ngậm một quả trứng kê thú trong bùn, sau đó lại lao ra ngoài.

Đường Quả dường như cũng đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, cô đứng dậy cầm theo một miếng da thú. Lúc này Hổ Liệp chắc chắn đã quay lại ngậm một quả trứng kê thú trong bùn đi mất rồi.

Chờ Hổ Liệp lần nữa quay lại hang, Đường Quả đã dùng da thú gói trứng kê thú bọc trong bùn xong rồi.

Hắn vội vàng quay lại nhưng lại không thấy quả trứng kê thú trong bùn đen như mực nào nữa. Hổ Liệp sửng sốt một chút, lúc nãy không phải vẫn còn rất nhiều sao?

“Ngậm cái này đi đi, tất cả ở trong này hết rồi.” Đường Quả đưa túi trứng kê thú bọc bùn cho Hổ Liệp, cô ra hiệu cho hắn ngậm vào mép tấm da thú.

Nhìn vào tấm da thú phồng lên vì bên trong chứa gì đó, Hổ Liệp lại càng chắc chắn Đường Quả là một giống cái có cách suy nghĩ rất tốt. Hắn nở nụ cười rạng rỡ nhìn Đường Quả nói: “Được thôi, Đường Quả.”

Hổ Liệp vừa rời đi chưa lâu thì bên ngoài truyền tới giọng nói của Bạch Hà: “Đường Quả, ta mang một ít thảo dược tới cho cô đây.”

Đường Quả ngẩng đầu nhìn ra cửa động, cô thấy Bạch Hà ôm thùng gỗ đứng ở đó.

“Chú Bạch Hà tới rồi, chú mau vào đi.” Đôi mắt Bạch Hà bỗng nhìn thấy tấm da thú mà cô đặt ở bên cạnh chân, Đường Quả đột nhiên nở nụ cười xấu hổ.

Bạch Hà ôm thùng gỗ bước vào trong hang, ông lắc lắc nước trên người ở cửa hang, một tay nắm lấy mép thùng gỗ, xách thùng gỗ đi về phía Đường Quả.

Đổ hết chỗ thảo dược bên trong thùng xuống trước mặt Đường Quả, Bạch Hà nói: “Chỗ này là bọn ta tìm thấy sáng nay mang về, cô xem xem có loại nào đúng không?”

“Được.” Đường Quả đáp lại một tiếng, sau đó bắt đầu lựa chọn thảo dược.

Trong khi đó, A Lan nhìn thấy Hổ Liệp đi qua đi lại nhiều lần, lần này còn ngậm một tấm da thú bên trong có vẻ như đang bọc cái gì đó. A Lan không khỏi không vui nói: “Hổ Liệp, ngươi đang làm cái gì thế hả? Không phải là bảo ngươi ở bên kia cùng Đường Quả sao? Ngươi ngậm thứ bùn đen này quay lại làm gì vậy?”

Thả miếng da thú đang ngậm xuống, Hổ Liệp nói: “A mẫu, đây là những gì Đường Quả cô ấy bảo ta mang qua cho A mẫu và Bạch Mai ăn.”

“Cái gì?” A Lan sửng sốt, Đường Quả lại bảo Hổ Liệp mang bùn cho bà và Bạch Mai ăn?

Hổ Liệp gật đầu, kéo lớp da thú ra và lộ ra những quả trứng kê thú đen như mực đang nằm trong bùn: “Đúng vậy, Đường Quả bảo ta mang chúng qua cho a mẫu ăn, ta đã ăn rồi, ăn rất ngon.”

“A huynh Hổ Liệp, cái này thật sự ăn được sao?” Vẻ mặt Bạch Mai khó xử hỏi, không phải là do a huynh Hổ Liệp đói quá đó chứ, buổi tối cô nàng có phải ăn ít lại một chút để a huynh Hổ Liệp ăn nhiều hơn chút không?

“Thật mà, a muội nhìn xem, chỉ cần bỏ lớp bùn bên ngoài đi.” Hổ Liệp ngồi xổm trên mặt đất, hai vuốt hổ ôm một quả trứng kê thú đen như mực trong bùn, học theo Đường Quả đập quả trứng kê thú xuống đất.

Nhìn thấy bùn đen rơi xuống lộ ra vỏ trứng kê thú bên trong, Bạch Mai đột nhiên kinh ngạc kêu lên: “Là trứng kê thú!”

A Lan và Bạch Mai lập tức cảm thấy nhẹ nhõm, tuy trứng kê thú không ngon lắm nhưng vẫn dễ nuốt hơn đống bùn đen như mực này.

Hổ Liệp không hề biết những suy nghĩ của A Lan và Bạch Mai. Hắn cẩn thận làm sạch bùn trên trứng, hắn đi lấy một cái bát đá đổ đầy nước lạnh, sau đó cho trứng kê thú vào trong nước lạnh.

“A huynh Hổ Liệp, a huynh để trứng kê thú vào trong nước lạnh làm cái gì vậy?” Bạch Mai tò mò hỏi.

Hổ Liệp nhìn chằm chằm vào những quả trứng kê thú trong nước, nói: “Đường Quả làm như vậy, đợi một lát thì vớt trứng kê thú ra khỏi nước lạnh, sau đó đập vỡ vỏ trứng là có thể ăn rồi.”

Nghe Hổ Liệp nói như vậy, A Lan và Bạch Mai lập tức ngồi xổm xuống bên cạnh bát đá, sau đó ba cặp mắt yên lặng nhìn chằm chằm vào trứng kê thú ngâm trong nước.

Sau một hồi chờ đợi, Hổ Liệp cảm thấy đã đủ thời gian, hắn nhẹ nhàng dùng móng vuốt vớt một quả trứng lên khỏi mặt nước. Sau đó hắn lại ngồi xổm trên mặt đất, hai vuốt hổ ôm trứng kê thú và gõ chúng lên mặt đất.

Nhìn Hổ Liệp cẩn thận từng li từng tí giơ vuốt thú bóc vỏ trứng kê thú, A Lan đưa tay cầm lấy: “Để ta làm cho.”

Ngửi thấy mùi hương của trứng kê thú, A Lan vừa bóc vỏ vừa băn khoăn, đây thực sự là trứng kê thú họ từng thấy sao? Sao mùi này lại thơm như vậy, muốn ăn quá đi.

Nhìn thấy lòng trắng trứng kê thú trắng nõn, mềm mại, nhẵn nhụi thật khiến người ta muốn cắn một miếng. A Lan và Bạch Mai không khỏi nuốt nước miếng.

Bạn đang đọc Xuyên Không Thú Thế: Thú Phu, Ngoan Ngoãn Nghe Lời của Huyễn Lê Yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuachTyHanh
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.