Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nội dung cốt truyện

Phiên bản Dịch · 1568 chữ

Edit : Mei

Nhạc Di vừa về đến nhà đã đưa hết mười đồng tiền cho cha mẹ, rồi thành thật kể lại toàn bộ sự việc vừa rồi, vợ chồng Nhạc Quốc Vinh nghe xong chỉ biết chết lặng.

Đứa cháu gái có triển vọng nhất nhà lại dám làm ra chuyện như vậy rồi đổ hết tội lên đầu Tam phòng, đúng là quá đáng mà.

Nếu hiện tại Nhạc Xuân Mai đã không thèm quan tâm đến sống chết của người trong nhà, tương lai sau này còn mong nó giúp đỡ gia đình này sao ? Nằm ngủ đi rồi mơ, còn không bằng dạy dỗ hai đứa con nhà mình thật tốt.

Ngô Tiểu Thanh cầm mười đồng tiền trong tay mà trong lòng cảm thấy đầy muộn phiền . Hai vợ chồng bọn họ đã làm việc vất vả nửa đời người, tiền riêng cũng không được giữ dù chỉ một xu, vậy mà cháu gái tuổi còn nhỏ nhưng một lần đã dễ dàng lấy ra mười đồng.

Phân biệt đối xử đến trình độ này,trong lòng làm sao có thể không khó chịu được.

Mẹ chồng thiên vị một cách quá rõ ràng ai mà không nhìn thấy chứ, nhưng ngoài việc cam chịu ra thì còn biết phải làm gì nữa đâu ?

Phân gia ư ? Chỉ cần Bà Nhạc còn sống và Nhạc Quốc Cường vẫn là đội trưởng thì đừng bao giờ mơ được ra ở riêng, trừ khi gia đình bốn người bọn họ rời khỏi thôn.

Vấn đề là cho dù có muốn đi thì phải đi bằng cách nào ? Nếu không có giấy giới thiệu của đội trưởng, muốn ra khỏi cái nhà này là điều không thể ,...hazzzi...

Đêm đó Nhạc Di nằm ngủ thấy được một giấc mơ, trong mơ mọi người đều yêu thương Nhạc Xuân Mai, gia đình mẹ đẻ hết mực cưng chiều cô ta . Sau này thì gả cho Từ Mông, con trai của gia đình quý tộc ở Thủ Đô-trở thành một quý phu nhân hào môn được người người ngưỡng mộ.Sống một cuộc đời vinh hoa phú quý , hai đứa con trai sinh đôi thì được nuôi dạy thành tài nên được gia đình nhà chồng vô cùng yêu thương, nổi danh lừng lẫy là người phụ nữ có vận may được trời cao che chở.

Nhân vật chính của Nhạc Xuân Mai là người có tính tình rất mạnh mẽ, quyết đoán. Những người đối xử tốt với cô ta đều có được kết thúc tốt đẹp, ví dụ như Bà Nhạc được sống giàu sang an hưởng tuổi già . Đại phòng thì theo Nhạc Xuân Mai làm kinh doanh càng ngày càng nổi tiếng , trở thành nhà giàu hệ số một ở địa phương. Hai người em trai đều trở nên xuất sắc,thành đạt và có địa vị xã hội.

Nhị phòng Nhạc Quốc Thanh và Nhạc Tiểu Bình đều là người hiền lành, biết chăm chỉ làm việc cho Đại phòng nên cuộc sống trôi qua cũng khá giả, không phải lo cơm ăn áo mặc.

Nhạc Tiểu Đào ngoan ngoãn,lại nghe lời nên trở thành phụ tá đắc lực của Nhạc Xuân Mai. Là một người hầu hạ ở bên cạnh cô ta.

Nhạc Tiểu Đào đã lập gia đình nhưng được vài năm thì chồng mất, cô ấy thủ tiết không đi thêm bước nữa, sau đó trở thành bảo mẫu của gia đình Nhạc Xuân Mai, ở Từ Gia chăm sóc hai đứa con song sinh của cô ta.

Nhưng nữ chính không thích những người cản đường mình, nên bốn người của Tam phòng đều gặp xui xẻo và có kết thúc vô cùng bi thảm.

Nhạc Di bị bắt cóc và mất tích, vợ chồng Nhạc Quốc Vinh đi lang thang khắp nơi để tìm kiếm tung tích con gái, tiêu tốn rất nhiều tiền bạc và thời gian, vì không bao giờ chịu bỏ cuộc nên phải sống trong cảnh nghèo khó.

Vì không ở bên dạy dỗ Nhạc Nhiên nên thằng bé lêu lổng khắp nơi với người xấu rồi bước chân vào con đường phạm pháp để rồi cuối cùng bị phán tội tử hình.

Ngô Tiểu Thanh đang ngủ thì bị một tiếng hét làm giật mình tỉnh dậy, phát hiện con gái mình đang nằm ở bên cạnh hai mắt nhắm chặt, vẻ mặt đau đớn, thống khổ, khuôn mặt ướt đẫm nước mắt , đây là gặp phải ác mộng?

Bà dùng sức lay mạnh người con bé, lo lắng kêu lên: "Tiểu Di, tỉnh tỉnh , mau tỉnh dậy đi con..."

Nhạc Di cả người đầy mồ hôi mở mắt tỉnh dậy , cảm thấy cơ thể lạnh toát người run rẩy, ánh mắt thẫn thờ vô hồn, không biết mình đang ở đâu.

Ngô Tiểu Thanh ôm chặt con gái vào lòng, trong lòng vô cùng đau khổ: "Mẹ ở đây, không sợ,...không sợ, chỉ là ác mộng thôi, giấc mơ luôn không phải sự thật, con đừng lo."

Nhạc Quốc Vinh cũng thức dậy ngồi ở bên cạnh vừa dỗ dành vừa không ngừng trấn an con gái.

Qua một hồi lâu , Nhạc Di cuối cùng mới dần dần lấy lại bình tĩnh, nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của cha mẹ, lồng ngực cô lạnh buốt , cứ như rơi vào hầm băng.

Liệu đó có phải chỉ là một cơn ác mộng không? Không phải, đó là cốt truyện đã được định sẵn từ đầu.

Nhạc Di không ngờ gia đình bốn người của họ lại có kết cục thê thảm như vậy!

"Cha, ngày mai người cùng con đến trường đăng ký nhé. Con muốn đi học."

Tốt nhất là tránh xa nữ chính , rời khỏi cốt truyện , tránh xa bi kịch, bình yên vô sự.

" Được." Nhạc Quốc Vinh không biết con gái mình đã gặp phải chuyện gì mà muốn đi học gấp vậy, nhưng ông vẫn đồng ý: "Ngày mai chúng ta sẽ lén lút đi xử lý xong chuyện này trước . Việc này gọi là..."

Ông không biết giải nghĩa sao nữa , theo thói quen nhìn qua vợ cầu cứu, Ngô Tiểu Thanh cũng không phụ sự kì vọng của ông , bất lực nói : " Tiền trảm hậu tấu."

Ánh mắt Nhạc Quốc Vinh sáng lên: "Ừ, đúng... đúng, vợ anh đúng là người học cao hiểu rộng, xuất khẩu thành dơ."

Nhạc Di: ... ? ? ?

" Là xuất khẩu thành thơ, văn với chả chương ." Ngô Tiểu Thanh tức giận trợn mắt, "Anh cố ý phải không?"

Nhạc Quốc Vinh cười khúc khích vẻ mặt ngây ngô, không khí bỗng trở nên dễ chịu hơn nhiều.

Nhạc Di rúc vào vòng tay ấm áp của mẹ, nghe cha mẹ đấu võ mồm với nhau, trái tim dần dần bình tĩnh lại, im lặng suy tính mọi chuyện.

Cô bị bắt cóc vào năm 11 tuổi? Đó có phải là chuyện sẽ xảy ra vào năm sau? Đáng tiếc, cốt truyện không kể chi tiết về việc này.

Nhạc Di vẫn cần nghĩ cách để đề phòng xảy ra sự cố và cố gắng không được ở một mình.

Trong đầu cô có một vấn đề rất thắc mắc, liệu bi kịch của bốn người Tam Phòng có thật sự là do ý trời không ?hay là đằng sau đó có sự sắp đặt của kẻ khác?

Cô cảm thấy vô cùng nghi ngờ.

Là nhân vật chính nên nữ chính Nhạc Xuân Mai được miêu tả một cách hoàn hảo, là người nhân hậu, nhan sắc xinh đẹp và biết đối nhân xử thế, tính tình dịu dàng, chu đáo, là đại diện cho câu vừa có tài vừa có sắc. Nhưng sau khi tiếp xúc với cô ta rồi Nhạc Di cảm thấy cô ta không hề tốt đẹp như miêu tả.

Chỉ có thể nói, đứng ở góc nhìn khác nhau, cách nhìn nhận vấn đề tự nhiên cũng khác nhau.

Trong đầu có hàng ngàn suy nghĩ, cô chịu không nổi nên ngủ lúc nào không hay , chỉ biết giật mình tỉnh dậy thì trời đã rạng sáng.

Nhạc Di bị đánh thức cũng bởi vì lời trách mắng giận dữ của Bà Nhạc bên ngoài nhà.

Trong sân, Nhạc Quốc Vinh đang xách quần chạy lung tung khắp nơi,vừa chạy vừa la.

Bà Lê tức giận đùng đùng cầm chổi đuổi theo phía sau : " Đồ thứ con khốn nạn, hôm nay ngươi nhất định phải xuống đất làm việc, lập tức đi liền cho ta."

Bà Nhạc đã quen với công việc đồng áng, nên mặc dù lớn tuổi nhưng đôi chân vẫn rất linh hoạt không kém người trẻ chút nào .

"Mọi người tố cáo ngươi suốt ngày lười biếng không chịu làm việc , nói thằng cả bao che cho ngươi , nếu để gây náo loạn lên đến trên xã ,thì anh cả ngươi sẽ bị phê bình, khiển trách. Ngươi không cần thể diện, không ngại mất mặt thì cũng đừng làm liên luỵ đến anh cả ngươi, nhanh cút đi làm việc cho ta."

Bà rất lo lắng rằng con trai cả của bà sẽ không thể giữ được chức vụ đội trưởng nữa.

Hết chương 13.

Bạn đang đọc Xuyên thành nữ phụ cực phẩm trong truyện niên đại của Quan Oánh Oánh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi meimei079
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.