Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghỉ Đêm 3

Phiên bản Dịch · 865 chữ

Chương 33: Nghỉ Đêm 3

Khi Long Nguyệt Hồng ngồi xuống hàng ghế sau, Bạch Thần đạp ga nói:

“Phía trước có một tòa nhà bỏ hoang, được cho là điểm dừng chân bên đường cao tốc của cựu thế giới. Chúng ta sẽ cắm trại ở đó tối nay. "

  Tưởng Bạch Miên nhân cơ hội dạy Thương Kiến Diệu và Long Duyệt Hồng:

  "Chúng ta không tiếp tục lên đường sau khi trời tối không phải sẽ sinh vật nguy hiểm hơn trong đêm. Về cơ bản, chúng ta cũng sẽ gặp chúng vào ban ngày thôi. Nguyên nhân chính là sau khi trời tối, không đủ ánh sáng để nhìn. Phạm vi quan sát bị giảm đáng kể. Điều này sẽ khiến chúng ta khó phát hiện ra ổ gà và đầm lầy ở phía trước. Tương tự, chúng ta cũng không thể phát hiện được khi bị các sinh vật nguy hiểm tiếp cận. Điều này rất nguy hiểm. Ngươi nên nhớ rằng, hầu hết các loài quái vật và dã thú, nếu được phát hiện sớm thì chẳng phải vấn đề gì với con người có hỏa lực đầy đủ. Kẻ thù nguy hiểm nhất của chúng ta là đồng loại và bệnh tật. "

  Bạch Thần đang lái xe cắt ngang:

  "Ta đã gặp một đàn muỗi biến dạng, mỗi con to bằng đầu ngón tay và số lượng không đếm xuể, chúng giống như một đám mây lớn bay từ trên trời giáng xuống, chắn hết ánh sáng mặt trời.

  “Vết cắn của chúng có thể tiết ra một loại độc tố khủng khiếp làm tê liệt cơ thể người và động vật, làm chậm suy nghĩ của họ.”

  “Khi đó, hàng chục kẻ lưu lạc bị chúng bao vây và hút hết máu.”

  “Dù là súng lục, súng trường, súng máy hay súng phóng tên lửa cũng khó có thể gây nhiều sát thương cho chúng.

  "May mắn thay, lần đó chúng ta nhặt được một vài khẩu súng phun lửa vẫn còn sử dụng được và nhờ vào chúng, một phần ba số người đã sống sót."

  Long Nguyệt Trung nghe vậy thì da đầu tê dại, có chút sợ hãi nơi hoang vu.

  Đôi mắt của Thương Kiến Nghiêu khẽ nhúc nhích, như thể hắn đang suy nghĩ xem có thứ gì thích hợp để đối phó với loại quái vật này.

  Tưởng Bạch Miên nhẹ nhàng gật đầu nói:

  "Trong trường hợp này, Bom Tấn Công của công ty là một lựa chọn khá tốt."

  Trong lúc bốn người đang nói chuyện, chiếc xe jeep lái đến một đống đổ nát nhỏ.

  Một số tòa nhà cao không quá ba tầng đã sụp đổ phần lớn. Bề mặt được bao phủ bởi những cây leo dày đặc, những bức tường gần như không thể nhìn thấy hình dáng ban đầu, như thể chúng bị nhấn chìm bởi một thủy trèo dây leo vậy.

  Trước những tòa nhà này có một không gian rộng mở với những tảng đá lớn nhỏ xếp chồng lên nhau, có nhiều vết nứt trên mặt đất cùng những nhúm cỏ bung ra từ đó.

  Sau khi Bạch Thần dừng lại thì nhìn một vòng:

  "Không có dấu vết mới nào về hoạt động của con người ...Tối nay chúng ta sẽ nghỉ ở đây, gần đây có nước sạch."

  Thương Kiến Diệu và Long Duyệt Hồng lần lượt ra khỏi xe, làm theo lời dạy của Tưởng Bạch Miên, thu thập gỗ, đốt lửa và sử dụng miếng sạc đã phơi nắng trong một ngày để sạc lại pin hiệu suất cao của xe jeep. Trừ khi họ hiểu rõ về xung quanh, biết nơi có các khu định cư hoặc tàn tích tương ứng có thể cung cấp xăng, bằng không, các phương tiện chạy bằng nhiên liệu chỉ có thể di chuyển trong phạm vi ảnh hưởng của thế lực chính mình. Hoặc họ tự đem theo xăng cũng được, cơ mà Sinh Vật Bàn Cổ lại khá thiếu thốn loại tài nguyên này.

  Về phần lều, bọn họ không chuẩn bị, bởi vì bọn họ có thể ngủ trực tiếp xe jeep qua đêm, hai người nghỉ ngơi, luân phiên nhau canh gác.

  Chẳng mấy chốc, ánh lửa chiếu sáng xung quanh, Tưởng Bạch Miên cầm mấy cái đồ quân dụng ra, bắt đầu sưởi ấm.

  Thương Kiến Diệu ăn một thanh năng lượng đầu tiên tồi cầm theo một khẩu súng trường tuần tra xung quanh để ngăn ngừa có chuyện ngoài ý muốn.

  Đột nhiên, hắn cảm thấy có gì đó và nhìn về phía một tòa nhà đã sụp đổ đã bị nuốt chửng bởi một loại dây leo.

  Một bóng đen lướt qua ở rìa trên cùng của những tòa nhà đó rồi khuất sau những chướng ngại vật.

  Thương Kiến Diệu không hoảng sợ, thấy không có chuyện gì xảy ra liền nói với Tưởng Bạch Miên, Bạch Thần và Long Duyệt Hồng:

  "Ngươi ăn mau đi."

  “Hả?”

Long Duyệt Hồng khó hiểu nhìn đối phương.

  Thương Kiến Diệu bình tĩnh nói:

  "Hình như có cái gì đó đang đến gần."

Bạn đang đọc Trường Dạ Dư Hỏa (Bản dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.