Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhà Ăn 1

Phiên bản Dịch · 886 chữ

Chương 9: Nhà Ăn 1

Long Duyệt Hồng hé hé miệng, tựa hồ cũng thấy vậy:

". . . Cũng tốt."

Thương Kiến Diệu lại ngồi một trận, bưng khay đồ ăn lên đi tới lối ra, giao lại cho nhân viên nhà ăn.

Bên ngoài Chợ cung ứng vật tư, từng cây đèn huỳnh quang cách nhau chiếu rọi từ trên mái nhà. Nhân viên công tác tuổi tác khác biệt, giới tính tốp năm tốp ba tụ hợp một chỗ hoặc tiến về Trung tâm hoạt động, cũng có người kết bạn trở về nhà, hoặc nhìn đám trẻ con chạy giỡn không ngớt.

Thương Kiến Diệu đi giữa bọn hắn, rất nhanh rời khỏi khu C, xuyên qua một vách tường bị vẽ graffiti, tiến vào một nơi đầy các gian phòng ở khu B.

Tuyệt đại bộ phận Khu sinh hoạt dưới mặt đất này không có kiến trúc rõ ràng. Công nhân viên chỉ có một gian phòng mà không phải phòng ốc. Rất nhiều người làm việc trong Khu sinh thái nội bộ từng lất tổ ong để so sánh với nơi này.

Bất quá, lối đi nhỏ trong từng dãy gian phòng cũng rất rộng rãi, gạch đá được phủ màu ngà sữa bóng loáng, có thể để ít nhất năm sáu người đi song song.

Đây là quy định công ty đưa ra, nghe nói là vì ứng phó với một ít tình huống khẩn cấp, tránh cho thời khắc mấu chốt sinh ra hỗn loạn.

Thương Kiến Diệu đi xuyên qua hành lang, tìm thấy gian phòng thuộc về mình.

Hai bên trái phải các gian phòng không có gì khác nhau. Vách tường đen tuyền, có độ phản quang nhất định, nhìn lại có mấy phần thâm thúy, do làm bằng gỗ đại môn toàn thân một màu nâu đỏ, bên cạnh là bốn ô cửa sổ không lớn.

Điểm duy nhất giúp Thương Kiến Diệu nhận dạng gian phòng thuộc về mình chính là cửa chữ số màu trắng kia:

- Số 196.

Tầng 495 khu B số 196.

Thương Kiến Diệu đưa tay vào túi quần, lấy một thanh chìa khoá màu đồng thau, cắm nó vào ổ khóa cùng màu, nhẹ nhàng vặn.

Thanh âm răng rắc vang lên, Thương Kiến Diệu dùng một tay khác ấn tay cầm cửa xuống rồi đẩy vào, cửa phòng mở ra.

Cửa phòng chỉ mở đến một nửa liền đình chỉ, bởi vì phía sau nó bị bếp lò của Thương Kiến Diệu chặn lại.

Đây là một gian phòng rộng hai mét, sâu ba mét, cao bốn mét, một cái giường gỗ miễn cưỡng có thể để Thương Kiến Diệu ngủ thẳng hai chân nằm ngang được đặt tận cùng bên trong , giữa chân giường cùng vách tường chỉ để lại khe hở không đến 10 centimet. Nơi này đương nhiên không cách nào đặt thêm bất luận đồ dùng trong nhà nào khác. Nhưng trên tường được gắn từng cây ốc vít to, treo hai bộ đồ màu sắc đơn điệu, kiểu dáng giản dị.

Kế bên là một màn nhựa, bên trong có bồn rửa tay, bếp lò với ông khói, phía dưới là tủ để bát.

Đối với lối kiến này, Thương Kiến Diệu vẫn luôn rất hài lòng, bởi vì không phải gian phòng nào cũng sẽ có.

Đại lâu dưới mặt đất này thật sự có rất nhiều tầng lầu, quá nhiều người ở, vô luận thang máy hay hệ thống thông gió, hệ thống thoát nước, hệ thống cung cấp năng lượng đều có rất nhiều. Thang máy không chỉ thông qua các khu vực riêng beiejt mà còn hướng tới tầng lầu nhất định. Hệ thống thông gió và thoát nuows cũng có vô số hệ thống con. Mỗi 15 tầng lâu sử dụng một hệ thống con.

Cứ như vậy, dù xuất hiện trục trặc cũng chỉ ảnh hưởng một bộ phận khu vực, chỉnh thể sẽ không bị ảnh hưởng.

Trong đó, vì hệ thống thoát nước ổn định mà công ty từng sửa chửa một lượng lớn gian phòng và lắp dặt các đường ông thoát nước nhỏ.

Rất nhiều nhân viên chỉ có thể tới nhà vệ sinh công cộng ở Khu nhà của mình. Nhiên liệu không được cung cấp cả ngày lẫn đêm, rất nhiều tầng lầu trong khu sinh hoạt đều lạnh.

Có thể không cần ra khỏi cửa, ở nhà trùm mền là mộng tưởng của rất nhiều nhân viên.

Ở một phòng khác, phía dưới cửa sổ bốn ô là một cái bàn hồng, trên đó có rất nhiều sách cùng một cây bút nước và bình mực màu đen.

Lúc này, đèn đường trên trần nhà xuyên qua ô cửa phủ lên bàn giúp người nhìn vào có thể đọc được chữ.

Nếu không phải hai cây đèn huỳnh quang mới đủ ánh sáng. Thương Kiến Diệu dựa vào đây mà tiết kiệm năng lượng được phân, nhờ vào đèn đường đọc sách.

Bàn gỗ tự có ngăn tủ, phía sau là chiếc ghế bành thoa sơn nâu đỏ, có nhiều vết tích pha tạp, đằng sau ghế bành là hai chiếc ghế như sắp gãy vụn, bọn chúng phảng phất như tạo thành một cái phòng khách thu nhỏ.

Bạn đang đọc Trường Dạ Dư Hỏa (Bản dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 326

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.